Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 420: (Phần 4) Cao thủ cấp một (6)

Ngay lúc Phùng trưởng lão lao tới, phần thắt lưng Thanh Vũ cô nương lóe lên một tia sáng, một thanh kiếm mềm vẽ nên một đường cong, chém về phía ông ta!
Ngân thương của Hứa Cảnh Minh cũng xoay tròn một cái, hắn vừa đánh lùi một cao thủ loại hai, đồng thời quét ngang về phía Phùng trưởng lão!
Mặt khác, năm cao thủ loại hai khác của đội Xích Nguyệt cũng phối hợp với Phùng trưởng lão!
Hai bên giằng co cân bằng với nhau.
Đồng thời, rất đông thành viên của đội Xích Nguyệt bao vây tấn công nhóm hộ vệ, trình độ tinh nhuệ của những hộ vệ này cũng chỉ ngang ngửa với đội Xích Nguyệt, một bên 22 người, một bên hơn 400 người! Cho dù mỗi đợt tấn công chỉ có hơn trăm người của đội Xích Nguyệt cùng xông lên, nhưng từng người trong nhóm hộ vệ bắt đầu ngã xuống.
“Giết giết giết.” Những hộ vệ này cắn răng liều mạng.
“Giết được hai đứa là ta hời rồi.”
Những hộ vệ này đã chuẩn bị sẵn tinh thần liều chết.
Tình thế hiện tại rất bất lợi cho phía Hứa Cảnh Minh.
Ánh đao của Phùng trưởng lão biến ảo khó lường, tạo nên rất nhiều áp lực cho bọn họ!
“Hự.”
Mã phu là người đầu tiên không trụ nổi, ông ta bị Phùng trưởng lão chém một nhát ngang ngực!
Nhưng đúng lúc này…
“Vù!”
Trong không gian ý thức tâm linh, Hứa Cảnh Minh chợt cảm ứng được một ánh sáng sắc lạnh cực kỳ khủng bố!
Ngay khi nó vừa xuất hiện, hắn mới phát giác ra.
Mà ngay khi vừa xuất hiện, nó đã chém ngang người Phùng trưởng lão! Phùng trưởng lão phản ứng cũng cực nhanh, ông ta vừa tránh đi vừa vung đao ngăn cản, nhưng động tác vẫn chậm một chút! Nguyên một cánh tay phải của Phùng trưởng lão văng ra bên ngoài.
“Á!”
Phùng trưởng lão kêu lên đau đớn, đồng thời vừa hoảng sợ vừa nhanh chóng lùi về.
“Trốn?”
Một nam tử nhếch nhác một tay cầm khiên một tay cầm kiếm bất ngờ xông lên, tốc độ còn nhanh hơn Phùng trưởng lão một chút! Trước kia, hắn ta chỉ là một trong số các hộ vệ bình thường, nhưng một khi biểu lộ sự lợi hại của bản thân, hắn ta trở nên cực kỳ kinh khủng.
“Bảo vệ trưởng lão!” Đội trưởng đội Xích Nguyệt quát lên, nhưng năm cao thủ loại hai lại bắt đầu rút lui, Phùng trưởng lão rúc vào trong đám đông.
Vù…
Nam tử nhếch nhác di chuyển với tốc độ cực nhanh, hắn đi đến đâu, ánh sáng sắc lạnh lóe lên đến đó! Trên người của các thành viên đội Xích Nguyệt lập tức xuất hiện một vệt máu, cơ thể bị chém thành hai nửa! Chỉ trong ba bước chân, nam tử nhếch nhác đã bắt kịp Phùng trưởng lão! Hai bên nhanh chóng lao vào đánh nhau dữ dội!
“Tha cho ta một mạng, tất cả đều có thể thương lượng.”
Phùng trưởng lão vung đao bằng tay trái, cố gắng hết sức ngăn cản, đồng thời lên tiếng xin tha: “Ta cho ngươi bạc, một ngàn lượng bạc, năm ngàn lượng…”
Phụt!
Ánh sáng sắc lạnh cứa ngang cổ Phùng trưởng lão, tạo thành một vết máu liền mạch, khiến ông ta trợn trừng hai mắt.
Cảnh tượng này khiến đường chủ Đường khẩu Phượng Hồ Thôi Tiểu Đao đứng đằng sau theo dõi trận chiến cũng phải biến sắc: “Phùng trưởng lão chết rồi sao?”
Các cao thủ của đội Xích Nguyệt đều run sợ kịch liệt
Nhóm Hứa Cảnh Minh cũng ngạc nhiên nhìn nam tử nhếch nhác đó, người này vốn là một thành viên trong nhóm hộ vệ, bề ngoài vô cùng bình thường, nhưng lại là cao thủ loại một?
“Một cao thủ như vậy, nếu hắn ta gia nhập tam đại bang phái thì sẽ trở thành nhân vật được người người tôn sùng, tại sao lại cam tâm làm một hộ vệ?”
Nhóm người Hứa Cảnh Minh đều rất ngạc nhiên: “Thường Y hẳn là không nỡ bỏ tiền thuê cao thủ như thế này.”
Nam tử nhếch nhác cầm khiên và kiếm, bước đến một bước, bóng người vừa nhòe đi đã tới ngay trước mặt nhóm Hứa Cảnh Minh.
“Công tử đã đào tẩu trước rồi, chúng ta cũng đi thôi, bang Hoa Nguyệt chắc chắn sẽ cho thêm quân tới cứu viện.”
Nam tử nhếch nhác nói.
“Được.”
Mọi người đáp.
Nam tử nhếch nhác dẫn theo nhóm người của Thanh Vũ cô nương men theo bức tường sụp đổ rồi rời đi tức khắc.
Những người còn lại của bang Hoa Nguyệt không có ai dám ngăn họ lại! Dù sao đi nữa, ai nấy cũng đã nhận ra nam tử nhếch nhác này là cao thủ loại một rồi.
Với một cao thủ loại một cộng thêm bốn cao thủ loại hai, chính là nhóm người Hứa Cảnh Minh, liệu 400 người còn sống sót của đội Xích Nguyệt có thể ngăn cản nổi không?
Như một lẽ đương nhiên, không ai muốn xông lên làm càn!
“Cao thủ loại một, cao thủ loại một ở đâu ra vậy?” Đường chủ Đường khẩu Phượng Hồ Thôi Tiểu Đao và các đội trưởng đội Xích Nguyệt cảm thấy không thể tin nổi.
“Thường Y ơi Thường Y, bên cạnh ngươi có hộ vệ là cao thủ loại một, sao không sớm công khai một chút, nếu vậy thì sao bọn ta dám nhằm vào ngươi?” Thôi Tiểu Đao cảm thấy thật oan uổng, vị Thường công tử này giấu nghề quá mức, hắn có cần phải làm như vậy không? Nếu ngươi chủ động biểu lộ sớm hơn một chút, có phải chúng ta đã tránh được tai họa rồi không?
“Đội trưởng, Phùng trưởng lão chết rồi, lần này làm sao bây giờ?” Phó đội trưởng hỏi nhỏ.
“Phùng trưởng lão.”
Đội trưởng đội Xích Nguyệt nhìn thi thể mở trừng mắt của Phùng trưởng lão, đây chính là cao thủ loại một! Tên đội trưởng nói ngay: “Nhanh đi bẩm báo bang chủ đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận