Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1339: (Phần 11) Nửa bước cảnh giới thứ ba (2)

“Vào thời kỳ thanh xuân, ta và cha ngươi du lịch vòng quanh Trái Đất với nhau với mục đích là thăm hỏi các trường phái chiến đấu khắp toàn cầu. Mẹ Hứa cười nói: “Khi đó, cha ngươi kiếm tiền thì ít mà tiêu tiền thì nhiều, cho nên ta đã nhận rất nhiều đơn hàng, suốt ngày cứ vẽ vời rồi lại vẽ vời. Lúc đó, ta bị hối thúc đến mức phát bệnh, thậm chí mỗi lần nhìn thấy bàn vẽ là thấy trầm cảm, thế nhưng vẫn phải nai lưng kiếm tiền” Hứa Cảnh Minh cũng biết cha mình không kiếm được nhiều tiền.
“Sau đó, ông nội ngươi bỏ ra một khoản tiền mua căn nhà, chúng ta mới chính thức định cư ở thành phố Minh Nguyệt. Mẹ Hứa cười nói: “Với tính tình của cha ngươi, không biết bao giờ mới dành dụm được mà mua nhà. “Nhưng hồi đó, việc được ông bà giúp đỡ mua nhà cũng là chuyện bình thường” Mẹ Hứa nhìn về phía khoang thuyền bên cạnh: “Ngươi nhìn xem, cha ngươi bây giờ vẫn say đắm Bát Cực như trước đây, thậm chí còn xây một thế giới giả lập là “thế giới Bát Cực”, đặt ra một số tiền thưởng kếch xù để vô số nhân loại học tập Bát Cực, hoàn thiện Bát Cực”
“Có sở thích là chuyện tốt. Hứa Cảnh Minh nói.
Mẹ Hứa gật đầu: “Nếu như không cần lo lắng về tiền bạc, thì hội họa vẫn rất thú vị! Có linh cảm thì vẽ, không linh cảm thì thôi “Mẹ, ngoại trừ vẽ tranh, mẹ còn làm gì?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Ta sao? Ta cũng có nhiều sở thích đó. Mẹ Hứa nói cũng khá nhiều: “Trái Đất chúng ta có rất nhiều mỹ thực, toàn bộ vũ trụ, tộc đàn nhân loại càng có vô số mỹ thực. Con cũng biết, ta là người nấu ăn trong nhà, hơn nữa cũng rất có hứng thú với nấu ăn… vậy nên đã từng đi học một lớp dạy nấu ăn. Mỗi khi ăn thức ăn cho chính mình chuẩn bị, ta đều cảm thấy rất vui so với việc ăn thức ăn do người khác làm ra.
“Còn nữa, ta còn thành lập liên minh họa sĩ, chúng ta thường xuyên tụ tập với nhau, thậm chí còn cùng nhau vẽ tranh, cũng tiến hành bán đấu giá một số tác phẩm hội họa…”
Mẹ Hứa thao thao bất tuyệt, Hứa Cảnh Minh vẫn ở bên cạnh chăm chú lắng nghe.
Hứa Cảnh Minh trò chuyện với mẹ Hứa nửa ngày, cũng không quấy rầy cha Hứa.
Cha Hứa là người cuồng võ, lúc trước dựa vào sự trợ giúp của người hướng dẫn tiến hóa mà đạt tới cấp tám, sau đó lại dựa vào ngoại lực để đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên. Tuy nhiên, ông ấy vẫn không buông bỏ niềm đam mê với “Bát Cực”.
“Sự nghiệp của ông nội thì càng làm càng lớn” Hứa Cảnh Minh cũng hiểu tình hình gần đây của ông nội.
Hơn ba vạn năm qua, ông nội khởi nghiệp từ công ty phát sóng trực tiếp, sau đó trở thành ông chủ của một doanh nghiệp thuộc top ba “các công ty giải trí” trong mạng thế giới ảo.
Tuy nhiên, ông nội lại định ra một cái quy tắc cho doanh nghiệp của mình, một, tập trung vào lĩnh vực giải trí thuộc mạng thế giới ảo, không liên quan đến hiện thực. Hai, không tuyển dụng tộc nhân Hứa gia. Vì lẽ đó, rất nhiều tộc nhân Hứa gia đều cảm thấy vị lão tổ tông này quá cổ hủ, đương nhiên, không một ai dám nói ra điều này một cách công khai.
“Bất kể là tập đoàn Lê Mộc, hay doanh nghiệp do cha mẹ điều hành, thì đều có một số sự tình phiền lòng. Nhưng doanh nghiệp do ông nội điều hành lại cực kỳ sạch sẽ. Hứa Cảnh Minh đã quan sát hơn ba vạn năm, cũng phải thừa nhận, ông nội mới là nhân tài kinh doanh chân chính. Ngay cả chính mình, Lê Miểu Miểu, Hứa Lê Tinh, cha Hứa mẹ Hứa… cũng đều kém xa ông nội ở phương diện điều hành công ty.
Thậm chí, Hứa gia hiện nay có tận hàng tỉ tộc nhân, nhưng rất ít người có khả năng đuổi kịp tài năng kinh doanh của ông nội.
Ông nội có thành tựu như vậy, một phần là do ông ấy đích thị là kỳ tài kinh doanh, phần khác cũng bởi vì ông ấy là ông nội của Hứa Cảnh Minh.
“Cháu cả à, ông nội ngươi chỉ là đang chơi đùa thôi! Ngươi tu luyện thành sinh mệnh Cao Duy, thì mới là đang thực hiện đại đạo. Mỗi lần nhìn thấy Hứa Cảnh Minh, ông nội cũng đều vui tươi hớn hở mà nói như vậy. Tại viện khoa học của tộc đàn nhân loại vũ trụ.
Lê Miểu Miểu đang đảm đương vị trí trợ lý, cùng với năm trợ lý khác, đang hỗ trợ một vị đại học giả để chế tạo vũ khí Cao Duy.
“Thành công” Lê Miểu Miểu và vài trợ lý khác đều lộ vẻ vui mừng.
“Đây chỉ là vũ khí Cao Duy bình thường, dành cho một số sinh mệnh Bản Nguyên. Đại học giả ở một bên lại rất bình tĩnh, cười nói: “Đối với sinh mệnh Cao Duy mà nói, loại vũ khí này chỉ là rác rưởi! Không đáng một đồng!
Nhưng nếu các ngươi có thể chế tạo được nó, thì có nghĩa là đã thực sự nắm vững những tri thức mà ta đã giảng giải trước đó.
Hứa Cảnh Minh đã xuất hiện ở một bên, nhưng hắn không muốn người khác nhìn thấy mình.
Bọn họ chế tạo loại vũ khí Cao Duy bình thường này, một là để rèn luyện và thực hành con đường Khoa Học, hai là hỗ trợ sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười có thể cảm thụ rõ ràng lực lượng Cao Duy.
“Mọi người có thể trở về nghỉ ngơi. Đại học giả nói xong, quay đầu rời đi.
Lê Miểu Miểu và các trợ lý cũng phân tán rời đi.
“Miểu Miểu” Hứa Cảnh Minh mở miệng.
Lê Miểu Miểu giật mình, những trợ lý còn lại cũng không phát hiện điều gì, dĩ nhiên đã rời đi.
1128 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận