Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 906: (Phần 7) Ba cảnh giới quan trọng của sinh mệnh Cao Duy (1)

Hứa Cảnh Minh lập tức cất bước, đi xuyên qua thời không, tiến vào vùng tinh không ban đầu.
Trên một hành tinh đổ nát, Ất Tửu mệt mỏi ngồi ở một góc, cả người chằng chịt những vết thương, trong vết thương còn có khí tức bóng tối vờn quanh.
“Sư huynh Ất Tửu!”
Hứa Cảnh Minh xuất hiện bên cạnh ông ta: “Sư huynh Giản đâu rồi?”
“Sư đệ Giản chết rồi.”
Ất Tửu cau mày, lắc đầu nói: “Quân chủ Mạt Hữu hiện giờ rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn một bậc so với tôi! Trong lúc chiến đấu với tôi, hắn ta còn có thể giết sư đệ Giản! Quân chủ Mạt Hữu hoàn toàn có thể sánh vai với tốp năm sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 hàng đầu ở viện nghiên cứu Nguyên Sơ chúng ta! Hơn nữa, xuyên suốt quá trình đồng hoá Cao Duy, hắn ta sẽ còn trở nên mạnh hơn!”
“Hắn ta đang bị đồng hóa Cao Duy ư?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Ừ.”
Ất Tửu gật đầu: “Tôi rơi vào bên trong con mắt của hắn ta, thực sự tiếp xúc tới lực lượng kinh khủng nhất của hắn ta, cho nên dám chắc chắn là thế.”
“Cậu phải nhớ….” Ất Tử nhìn Hứa Cảnh Minh: “.. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt quân chủ Mạt Hữu! Hắn ta đã trở nên đáng sợ hơn rất nhiều! Với lực lượng tâm linh hiện giờ của cậu, chỉ một ánh nhìn của hắn cũng có thể khiến cho ý thức của cậu rơi vào Vực Sâu Vô Tận.”
“Nhưng cậu cũng đừng để ý quá, nhanh thì vài chục năm, chậm thì hơn trăm năm, quân chủ Mạt Hữu sẽ không đe dọa ai được nữa.” Ất Tửu nói thẳng: “Đây chính là lần điên cuồng cuối cùng của hắn ta.”
Sau khi hành động cướp bóc của Ngục Tộc kết thúc, Hứa Cảnh Minh và sư huynh Ất Tửu cùng quay về ngôi sao Hắc Thiết.
Trong trang viên.
Hai người ngồi vào bàn, so với lúc trước thì thiếu mất một người.
Hứa Cảnh Minh và Ất Tửu chạm cốc, uống một hơi cạn sạch.
“Cậu cũng đừng quá lo lắng.”
Ất Tửu vừa rót rượu vừa nói: “Sư đệ Giản chết rồi, nhưng luận về thiên phú, thực lực hay là công lao, hắn ta nhất định sẽ được phục sinh sớm thôi. Hơn nữa, việc bỏ mạng trong thế giới Ác Mộng của quân chủ Mạt Hữu cũng được coi là một trải nghiệm đặc biệt đối với Giản, thậm chí còn giúp ích gì đó cho con đường tiến hóa của hắn ta.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Đáng tiếc, sư huynh Giản cũng đánh mất vũ khí Cao Duy trong tay, xem ra cũng tổn thất không nhỏ.”
Đối với sư huynh Giản, số điểm công lao để phục sinh cũng không tính là nhiều, nhưng món vũ khí Cao Duy trong tay hắn thì có giá trị rất cao.
“Sư đệ Giản là người đứng đầu trong “Lĩnh Vực Gương” vào thời điểm hiện tại, hắn chỉ cần có được một món vũ khí Cao Duy phù hợp với “Lĩnh Vực Gương”, thì sẽ có thể nhanh chóng làm chủ được nó, từ đó phát huy được lực lượng Cao Duy.”
Ất Tửu cười nói: “Chỉ là… một món vũ khí Cao Duy cường đại một chút thường trị giá ít nhất là năm mươi triệu công lao, tôi đoán chắc sư đệ Giản sẽ rất xót của.”
Nhân tộc và Ngục Tộc khác với nhau.
Ngục Tộc bỏ mạng ở chiến trường, đồng nghĩa với việc đánh mất đồ vật Cao Duy trong cơ thể. Sau khi phục sinh, bọn hắn rất khó có thể trao đổi được món vật Cao Duy phù hợp với chính mình và dung hòa một lần nữa. Ngược lại, Nhân tộc chỉ cần tích lũy tri thức đủ nhiều, trao đổi một món vũ khí Cao Duy khác, thì có thể cấp tốc khôi phục được sức chiến đấu ban đầu.
“Nhưng chúng ta không có cách nào ngăn cản quân chủ Mạt Hữu, thì vài chục năm tiếp theo sẽ khá là rắc rối đây.” Hứa Cảnh Minh uống rượu, cảm thấy sầu lo.
“Ừ, hắn ta đã lợi hại hơn cả tôi rồi.” Ất Tửu nhíu mày, lo lắng nói: “Nếu như cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ không chủ động ra tay, thì cho dù sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 cường đại cỡ nào, thì cùng lắm cũng chỉ đả thương hắn ta, chứ không thể tiêu diệt hắn ta một cách triệt để được.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Tôi sẽ báo cáo việc này cho viện nghiên cứu Nguyên Sơ, để cho bọn họ điều động cao thủ càng lợi hại tới đây.” Ất Tửu nói: “Bất kể là thế nào, chúng ta nhất định áp chế khí thế hung hãn của quân chủ Mạt Hữu.”
“Cao thủ càng lợi hại sao?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Những cao thủ cường đại nhất của tộc đàn nhân loại chúng ta thường tập trung tại chiến trường với Thần tộc Hư Không! Tôi đoán rằng … cấp trên sẽ phải nghiên cứu bàn bạc kỹ lưỡng để có thể điều động một người trong số đó tới đây.” Ất Tửu nói.
Hứa Cảnh Minh gật đầu, hắn thở dài: “Ngục Tộc dung hòa đồ vật Cao Duy, vậy nên có thể phát huy được sức mạnh kinh khủng như thế! Cũng vì lí do này, không một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 Nhân tộc nào có thể giết được quân chủ Mạt Hữu!”
“Xét trong các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10, thì Nhân tộc chúng ta chiếm nhiều ưu thế hơn.” Ất Tửu nói: “Nhưng Ngục tộc lại lựa chọn phương pháp dung hòa đồ vật Cao Duy, vậy nên chúng ta lại phải xem xét đối phương đã dung hòa cái gì.”
“Kẻ dung hòa một giọt máu của sinh mệnh Cao Duy, đương nhiên sẽ khác với kẻ dung hòa một trái tim hoàn chỉnh của sinh mệnh Cao Duy.” Ất Tửu nói: “Còn nữa, việc dung hòa một bộ phận trong của sinh mệnh Cao Duy ở cảnh giới thứ nhất hay là ở cảnh giới thứ hai cũng có sự khác biệt rất lớn.”
“ Mạt Hữu đã dung hòa đôi mắt của sinh mệnh Cao Duy am hiểu về lực lượng Ác Mộng vào cơ thể, cho nên hắn ta có thể bộc phát sức mạnh vô cùng đặc biệt.” Ất Tửu nói.
“Cảnh giới thứ nhất, cảnh giới thứ hai….”
Hứa Cảnh Minh hỏi: “Tôi còn nghe nói đến sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba, sư huynh có hiểu rõ về cảnh giới thứ ba không?”
Ất Tửu gật đầu: “Một người vừa đột phá thành sinh mệnh Cao Duy sẽ ở cảnh giới Sơ Sinh, tương đương với một sinh mệnh vừa mới sinh ra trong không gian Cao Duy, ví dụ như Thiên Mãng chính là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Sơ Sinh!”
Tiếp theo đó là cảnh giới Vĩnh Hằng, ba vị Chí Cao của tộc đàn nhân loại chúng ta đều là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng, bọn họ đã có thể thiết lập vũ trụ trong cơ thể, dễ dàng phát huy sức mạnh bao la của nó trong mỗi một hành vi cử chỉ. Cùng lúc đó, vũ trụ trong cơ thể cũng liên tục cung cấp năng lượng, giúp cho bọn họ sống bất tử bất diệt.”
“Còn cảnh giới cao hơn nữa?” Ất Tửu khẽ lắc đầu: “Tôi không biết rõ tên gọi, chỉ nghe nói… đó là cảnh giới cao nhất của sinh mệnh Cao Duy, vượt xa cảnh giới Vĩnh Hằng! Ngay cả hàng nghìn hàng vạn sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng cũng chẳng là gì so với bọn họ. Các sinh mệnh Cao Duy ở cảnh giới này có khả năng kiểm soát thời gian, không gian, quá khứ, tương lai, nhân quả, số phận…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận