Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 658: (Phần 5) Hơn ba tháng sau (3)

Trời tờ mờ sáng.
“Chà.”
Tại một con sông trong thành phủ, nước dâng lên cuộn vào bờ, ngưng tụ lại trên bờ thành một bóng người, một nam tử mặc áo xanh có một vết bớt trên mặt.
Hắn bước từng bước thong dong, ban đầu còn có vết nước đọng theo mỗi bước đi, về sau giống hệt người bình thường.
“Đã lâu không đến thành phủ.” Ma thần Thanh Hồ nhìn cảnh vật xung quanh, hắn nhìn thấy một đám người ở đằng xa.
“Từ lúc huynh đệ Chương Tú của ta bị giết đến giờ cũng đã hơn ba tháng, đến lúc ta nên động thủ rồi.” Ma thần Thanh Hồ ung dung bước đi, yêu ma càng mạnh, khi khống chế được ma khí của mình, càng khó bị phát hiện.
Với thực lực của ma thần Thanh Hồ, khi hắn hoàn toàn khống chế hơi thở của mình, ngay cả người phục ma cấp năm dùng pháp thuật dò xét cũng khó có thể phát hiện ra.
Đây cũng là nguyên nhân tuần thành sứ Chương Tú dám hoạt động thường xuyên ở trong thành.
Chỉ cần không động thủ thì khả năng bị bại lộ là rất thấp.
“Theo tin nhận được từ núi Động Minh, người phục ma Ngô Minh sống ở ngôi nhà phía trước kia.”
Ma thần Thanh Hồ nhìn ngôi nhà phía xa, hắn đi hết một quãng đường tới đây, trời đã hửng sáng rồi: “Bây giờ, ta chỉ cần đợi hắn đi ra.”
Ma thần Thanh Hồ liếc hắn một cái, rồi quay đầu đi vào trong một nhà trọ gần đó, kiên nhẫn chờ đợi.


Ma thần Thanh Hồ kiên nhẫn chờ đợi.
Một ngày, hai ngày, ba ngày… Năm ngày… Mười ngày…
Mới đầu, ma thần Thanh Hồ rất kiên nhẫn, nhưng dần dần, hắn bắt đầu nghi ngờ tính chính xác của thông tin mình có được.
“Mọi người xung quanh đều nói đây là nơi ở của người phục ma Ngô Minh.”
Ma thần Thanh Hồ nhìn xem: “Nhưng sao hắn không ra ngoài lúc nào? Hắn cứ ở trong nhà như vậy mà không cảm thấy buồn chán sao?”
Ma thần Thanh Hồ ngồi trong quán trà, chờ đợi trong nhàm chán.
Đã chờ lâu như vậy rồi, hắn đương nhiên phải tiếp tục chờ!
“Là Ngô tiên sinh.”
“Ngô tiên sinh trẻ quá đi.”
Đột nhiên, rất nhiều người trong quán trà chú ý đến.
“Hả?”
Ma thần Thanh Hồ đang buồn chán uống trà thì chợt nghe thấy, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn lên, lập tức nhìn thấy một thanh niên cõng túi thương đi ra từ trong ngôi nhà phía trước, hắn mang theo một tên người hầu đi cùng. Dáng vẻ người thanh niên đó… giống hệt như hình vẽ mà núi Động Minh gửi cho ma thần Thanh Hồ.
“Ngô Minh, hắn cuối cùng cũng đi ra rồi.” Ma thần Thanh Hồ chỉ cảm thấy hưng phấn vì đã chờ đợi quá lâu.
Con mồi này cuối cùng cũng xuất hiện!
........
........
Hứa Cảnh Minh và Ngô Thất cùng nhau bước ra khỏi cổng nhà.
“Thiếu gia, cậu nên ra ngoài đi dạo nhiều hơn chút.”
Ngô Thất lẩm bẩm nói: “Đã hơn nửa tháng, cậu chưa bước ra khỏi cổng, như vậy không được.”
“Ta biết rồi Thất thúc.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Đây là do ta đang bế quan, ta muốn tập trung vào lĩnh hội bí pháp phục ma.”
“Ta không hiểu bí pháp phục ma.”
Ngô Thất nói tiếp: “Nhưng ta biết, trong đời người, ai cũng nên hưởng thụ cuộc sống. Năm đó, tiểu thư đã bỏ bao công sức ra cho Trần gia, Trần gia đã báo đáp như thế nào? Ngay cả thiếu gia, cậu đã bị đuổi ra khỏi nhà.”
“Được rồi, sau này ta sẽ ra ngoài nhiều hơn.” Hứa Cảnh Minh nói.
Gần đây hắn bế quan vì muốn nhuần nhuyễn Tinh Thần Thần Thể.
Sau khi giết chết Chương Tú, mỗi ngày hắn đều tự ngồi nghiên cứu phần Quang Tuyến, càng ngày càng hiểu sâu, nhờ vậy mà khả năng nhuần nhuyễn Ngũ Lôi Pháp cũng dần tăng cao, đạt tới mức kết hợp được ba tia sét! Thần thông Ngũ Lôi Pháp đạt tới cảnh giới Tiểu thành.
Thế nhưng Tinh Thần Thần Thể của hắn vẫn như cũ, vẫn dừng lại ở giai đoạn đầu của mức thần thông.
Rõ ràng Tinh Thần Thần Thể tiêu hao năng lượng nhiều nhất, nhưng mà tiến độ lại chậm, Hứa Cảnh Minh có chút không phục. Hắn vùi đầu suy nghĩ, bế quan hơn nửa tháng, mãi đến hôm nay mới đột phá đến cảnh giới Tiểu thành.
“Thiếu gia, cậu muốn ăn trưa ở đâu?” Ngô Thất hỏi.
“Đến quán ở thành Bắc đi, bánh bột của họ là tuyệt nhất.” Hứa Cảnh Minh nghĩ đến đây thì cảm thấy có chút thèm thuồng.
Hai người đi về hướng thành Bắc, vừa đi vừa trò chuyện.
Nhưng họ không phát hiện ra rằng trong số rất nhiều người đi bộ trên đường phố nhộn nhịp, có một nam tử mặc áo xanh lam, tay cầm kiếm, cách đó hai ba trăm mét cũng đang đi theo.
Nam tử mặc áo xanh cầm kiếm đi theo phía sau, đồng thời cũng đang quan sát xung quanh: “Ta đã biết nơi ở của mấy vị đại cao thủ trong thành phủ, cũng quen thuộc đường phố nơi đây, chỉ cần phải giữ khoảng cách vừa phải với bọn họ là được.”
“Chỉ cần tránh những người đó đi, những người phục ma khác không thể ngăn cản được ta!”
Nam tử áo xanh cầm kiếm bước đi hòa vào đám đông.
Một lúc sau.
Nhìn thấy một hồ nước trước mặt, nam tử mặc áo xanh cầm kiếm không khỏi vui mừng khôn xiết: “Đây là hồ Tiểu Nguyệt ở thành phủ!”
Xét cho cùng, thành phủ cũng là một toà thành lớn với mấy triệu nhân khẩu, cho nên trong thành cũng có không ít hồ nước, một trong số đó là hồ Nguyệt, mà hồ Tiểu Nguyệt trước mắt này còn đẹp hơn nhiều, chu vi khoảng chừng một hai dặm.
Phong cảnh của hồ Tiểu Nguyệt rất đẹp, vô số số quán trà và quán rượu mọc lên ở xung quanh, ngoài ra cũng có tốp ba tốp năm người tụ tập ở bên hồ.
“Có nguồn trợ lực từ hồ nước, thực lực của ta có thể tăng thêm ba phần!”
Nam tử áo xanh cầm kiếm không chút do dự: “Đến rồi, động thủ!”
Hắn bước tới ven sông, lặng lẽ dung nhập vào dòng sông, thuận thế nhanh chóng trốn vào bên trong hồ Tiểu Nguyệt.
—----
P/s: các đh ủng hộ KP, NP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận