Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 561: (Phần 5) Tiano rời đi (1)

Rất nhiều ký ức xuất hiện trong đầu, Hứa Cảnh Minh thoáng tưởng như mình chính là quốc vương của nước Lưu Vân, vô vàn mỹ nữ trong cung đang nghĩ cách lấy lòng hắn.
“Không đúng, mình là Hứa Cảnh Minh, đang đi tới vùng đất Trầm Luân để tìm tín vật.”
Hứa Cảnh Minh ép buộc bản thân thoát khỏi những ký ức này.
Mặc dù có thể miễn cưỡng giữ tỉnh táo, nhưng những ký ức liên quan tới quốc vương nước Lưu Vân vẫn liên tục bao trùm lên hắn, thậm chí rất nhiều cảnh tượng hương diễm nóng bỏng, hưởng thụ hoan lạc hiện lên trong đầu!
Ngay lúc này, những mỹ nhân trong ký ức đó đều đang ở trước mặt hắn.
“Biết hưởng thụ tới vậy sao?”
Hứa Cảnh Minh bị kích thích bởi những ký ức nóng bỏng đó, thậm chí càng ngày càng nhiều ký ức đang dung nhập vào đầu hắn.
“Nếu mình chìm đắm thật, để Miểu Miểu biết…”
Hứa Cảnh Minh giật nảy mình, dáng vẻ tức giận của Lê Miểu Miểu và khuôn mặt nhỏ nhắn con gái xuất hiện trong đầu hắn. Hứa Cảnh Minh cố hết sức ngăn cản những ký ức của quốc vương nước Lưu Vân đang không ngừng bao phủ mình, sau đó vội vàng đứng dậy để đi tìm tín vật.
“Đại vương.”
“Đại vương, sao đại vương không để ý thần thiếp vậy?” Các mỹ nữ đuổi theo Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh vừa chống lại ký ức ngày càng sống động của quốc vương nước Lưu Vân, vừa tìm kiếm tín vật.
Hắn đột nhiên phát hiện, bản thân cũng không thể rời khỏi cung điện.
“Nhất định tín vật nằm ở trong phạm vi cung điện.”
Hứa Cảnh Minh tìm kiếm trong cung.
Dần dà, việc kháng cự lại ký ức trở nên khó khăn hơn, Hứa Cảnh Minh cảm thấy ký ức của chính mình cũng bắt dầu trở nên lộn xộn.
“Mình là Hứa Cảnh Minh, nơi này là vùng đất Trầm Luân, tất cả là giả, đều là giả.”
Sau hơn một canh giờ tìm kiếm, cuối cùng Hứa Cảnh Minh tìm được tín vật trong kẽ ngực của một mỹ nhân.
Khoảnh khắc lấy được tín vật.
Cung điện tan biến!
Hứa Cảnh Minh phát hiện ra mình đang đứng trong rừng rậm, trước mặt là một hồ nước mù sương.
Hứa Cảnh Minh giống như vừa tỉnh mộng, toàn bộ những chuyện liên quan tới quốc vương nước Lưu Vân trở nên mờ nhạt giống như vừa nằm mơ.
“Vừa rồi, mình chỉ cần hơi thư giãn một chút thôi, có lẽ ký ức của quốc vương nước Lưu Vân sẽ dung nhập hoàn toàn vào đầu của mình, khiến mình không còn nhớ nổi thân phận của bản thân nữa.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Thật quyến rũ! Một vài nhà thám hiểm sẽ cảm thấy thử nghiệm một chút cũng không sao, dù sao thất bại thì cũng có thể làm lại lần nữa.”
“Nhưng nếu như ôm tâm lý cầu may, thì e là rất khó gom đủ 10 tín vật.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.


Hứa Cảnh Minh đi thêm vài trăm dặm tới địa điểm tiếp theo.
Đây là một mỏ quặng lớn, trong đó có làn sương đỏ máu đang loang ra bên ngoài.
“Mình nhất định phải vào bên trong thì mới tìm được tín vật.” Hứa Cảnh Minh đi về phía làn sương màu đỏ.
Ừ.
Vừa đi vào trong, cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi.
Hứa Cảnh Minh đứng trên tầng cao nhất ở một nơi cao vút trùng mây, có thể nhìn thấy ở bên ngoài có những phi thuyền vũ trụ loại nhỏ xuyên qua không khí, bất ngờ đáp xuống tinh cầu này.
“Hội trưởng, lợi nhuận được chia từ tập đoàn Kim Tằm tổng cộng 350 tỷ xu vũ trụ, chúng ta đã nhận toàn bộ.”
“Hội trưởng, ngân sách thường niên được gia tộc chia cho tổng cộng 5 nghìn tỷ xu vũ trụ, chúng ta cũng đã chuyển toàn bộ.”
“Hội trưởng, hoàng tử Lưu Thịnh của Văn minh Khúc Vu đã trả tiền nợ của kỳ 5, tổng cộng 200 tỷ xu vũ trụ.
“Hội trưởng…”
Từng chiếc bóng hư ảo đứng trước mặt Hứa Cảnh Minh, cung kính báo cáo.
Hứa Cảnh Minh ngồi tại chỗ, rất nhiều ký ức bao trùm lấy hắn.
“Mình là Khổng Cửu Vũ, người con thứ 97 của Khổng Vương, một trong 12 người được phong vương của nền văn minh Cổ Hà – 1 trong 3 nền văn minh vũ trụ cao cấp.” Hứa Cảnh Minh giật mình với luồng ký ức cuồn cuộn mình tiếp xúc được.
Khổng Cửu Vũ có lượng tiền tài ngoài sức tưởng tượng, dòng tiền hằng nằm lớn tới độ không thể tưởng tượng nổi.
“Khổng Cửu Vũ chẳng phải là… người sáng lập Văn minh Cửu Vũ trong truyền thuyết đó sao? Thậm chí toàn bộ liên minh sao Cửu Vũ cũng được đặt tên theo tên của người này.” Hứa Cảnh Minh giật mình, trong khoảnh khắc sững sờ, rất nhiều ký ức bao trùm lên hắn.
Ký ức của bản thân nhanh chóng trở nên lộn xộn, ký ức của Khổng Cửu Vũ hoàn toàn dung nhập.
Cảnh tượng tan biến.
Hứa Cảnh Minh xuất hiện trở lại trước mỏ quặng, nhìn làn sương đỏ tràn ngập trước mắt, hắn biết mình đã thất bại, bị vùng đất Trầm Luân đá ra ngoài.
“Khi vừa mới tiếp xúc với ký ức kia, mình đã bị giật mình, sau đó mất bình tĩnh trong thoáng chốc, bản thân lập tức bị đắm chìm trong ký ức cuồn cuộn, không thể giữ được chính mình, cho nên thử thách thất bại.”
Hứa Cảnh Minh hiểu ra.
“Nội dung ký ức mà mình tiếp xúc được hẳn là Khổng Cửu Vũ lúc còn trẻ, dù sao thì về sau, hắn cũng thành lập nên văn minh Cửu Vũ trong số các nền văn minh vũ trụ, lấy tên của bản thân đặt tên cho toàn bộ liên minh sao!”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Cha của Khổng Cửu Vũ là Khổng Vương, một trong 12 người được phong vương của nền văn minh Cổ Hà – 1 nền văn minh vũ trụ cấp cao.
Khổng Cửu Vũ có xuất thân cao quý!
Tuy thiên phú trên con đường tiến hóa không cao nhưng thiên phú về buôn bán thì thật ngoài sức tưởng tượng, cuối cùng hắn bỏ tiền ra, dùng ngoại lực để lột xác thành sinh mệnh Nguyên. Khổng Cửu Vũ là người con có thành tựu cao nhất trong số rất nhiều người con của Khổng Vương.
“Đây chính là nhân vật trong truyền thuyết có lượng tiền tài khổng lồ của Liên minh Vũ trụ Nhân loại sao?”
Hứa Cảnh Minh sợ hãi thán phục, đối phương chỉ cần thò ngón tay ra một chút, nhưng như vậy đã đủ để tru diệt văn minh Trái Đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận