Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1210: (Phần 10) Cuộc di cư tộc đàn vĩ đại (2)

Ban đầu, nhân khẩu của Hứa gia khá thưa thớt, nhưng sau hơn vạn năm, con số này đã được tính bằng đơn vị “trăm triệu”.
Đây là ma lực của thời gian.
Theo những năm tháng dài đằng đẵng, một gia tộc bọn họ sinh sôi nảy nở từ đời này sang đời khác, từ đó sẽ chiếm lĩnh nhiều tinh hệ.
“Hứa gia không được phép thành lập nền văn minh riêng, bọn nó chỉ cần quản lý tốt các khoản kinh doanh của gia tộc là được rồi” Hứa Cảnh Minh nhíu mày rồi nói: “Thứ anh cần chính là một gia tộc hùng mạnh, một nền văn minh Trái Đất cường đại…”
“Mà nội bộ nền văn minh Trái Đất cũng phải dung dưỡng một môi trường cạnh tranh lành mạnh, tuyệt đối không được giống như những ba nền văn minh cao cấp khác – nơi mà hoàng tộc nắm giữ quyền thế quá lớn, từ đó trở nên hủ bại quá nghiêm trọng” Hứa Cảnh Minh nói.
Chỉ cần hắn còn ở đây, thì không một ai có thể ức hiếp Hứa gia.
Mà điều hắn phải làm là… kiềm chế Hứa gia! Nếu không, hàng ngàn hàng vạn xúc tua của Hứa gia sẽ tùy ý thâm nhập vào các phương diện khác nhau trong tộc đàn nhân loại.
Lê Miểu Miểu mỉm cười: “Em hiểu ý của anh.
“Được rồi, chúng ta hãy ngắm nhìn vũ trụ quê hương xinh đẹp này đi. Hứa Cảnh Minh: “Chờ sau khi tộc đàn di cư xong xuôi, vũ trụ này sẽ chỉ còn là hồi ức.
“Thật lòng không nỡ tí nào? Lê Miểu Miểu nhìn đám mây màu tím mộng ảo ở không trung mộng ảo.
Thời gian cứ thế trôi qua, rốt cuộc cũng tới năm cuối cùng của quá trình di cư tộc đàn.
“Xin hãy mau chóng đưa ra lựa chọn của chính mình: tự nguyện di cư hay là ở lại quê hương. Những ai không đưa ra lựa chọn trong thời hạn đều sẽ được xem tự nguyện di cư. Một giọng nói vang vọng khắp thành phố.
“Đếm ngược ba ngày, xin hãy lựa chọn càng sớm càng tốt”
“Đếm ngược hai ngày.
“Đếm ngược 22 giờ 59 phút.
Chính quyền tại vô số hành tinh của tộc đàn nhân loại đều đang ra sức huy động người dân.
“Ba.”
Những đứa con nhìn người cha mình bằng ánh mắt không nỡ.
“Cha đã quyết định rồi, dù sao thì cha hoàn toàn không có thiên phú tu luyện phương pháp tiến hóa, đến nay cũng chỉ là sinh mệnh Hành Tinh cấp một mà thôi! Cho dù có đi vũ trụ mới, thì cũng phải đối mặt tỉ lệ tử vong gần 20%, vậy nên cha sẽ không đi đâu. Người cha cười nói: “Rất nhiều người trong hành tinh quê hương chúng ta đều lựa chọn ở lại! Chúng ta được sinh ra ở quê hương, già đi ở quê hương, chôn cất ở quê hương, đồng hành cùng vũ trụ này đến tận giây phút cuối cùng, như vậy cũng rất tốt.
“Cha, con không nỡ xa cha? Con gái ôm người cha.
Đôi mắt của người cha cũng đã phiếm hồng.
Ông cũng không nỡ. Một người cha đơn thân như ông đã dốc hết tâm sức nuôi dạy con cái, mà những đứa con của ông đều rất biết phấn đấu, tất cả đã đạt tới tầng thứ tư của giai đoạn sinh mệnh hành Tinh, đây cũng là điều mà ông cảm thấy tự hào nhất.
“Cha, chúng con cần phải đi tập hợp tại mẫu hạm tộc đàn trong vòng ba tiếng nữa. Người con gái nhìn cha mình với đôi mắt phiếm hồng: “Cha còn cần chúng con làm gì không? Cha có đủ tiền không?”
“Đã đủ đã đủ rồi, cha đã già rồi, cần nhiều tiền như vậy để làm gì chứ?” Người cha mỉm cười: “Đi đi, các con mau đi đi. Cha đã phải nhọc lòng cả đời vì hai người các con, bây giờ cũng đến lúc hưởng thụ cuộc sống này rồi.
“Cha, chúng con đi đây. Con gái ôm chầm lấy người cha, sau đó nước mắt lưng tròng, không nỡ rời đi.
Người cha già nhìn thấy cảnh này, nói: “Hai anh em các con đi đến vũ trụ mới, rồi tự mình nếm trải tất cả mọi thứ”
“Vâng”
Hai người con bước lên phi thuyền, phi thuyền nhanh chóng bay lên, bọn họ nhìn xuyên qua tấm kính, dõi theo người cha vẫn luôn đứng nguyên tại chỗ.
Đó là lần cuối cùng bọn họ nhìn thấy cha mình rồi.
Trong một ngày này…
Cảnh tượng chia ly xảy ra ở khắp nơi trong toàn bộ tộc đàn nhân loại.
Rất nhiều người tình nguyện lựa chọn ở lại quê hương, chết già trong bình yên. Tuy rằng bọn họ sẽ bị cấm sinh đẻ, nhưng tỉ lệ tử vong của sinh mệnh Hành Tinh cấp một và cấp hai ở vũ trụ mới đều quá cao.
Mà trong tinh không rộng lớn… Từng chiếc phi thuyền vũ trụ khổng lồ trông như vô số con tôm tép nhỏ, cùng bay vào trong mẫu hạm tộc đàn siêu lớn. “Hạm trưởng, tổng cộng hơn 5,3 tỷ người dân của mười hai tinh hệ xung quanh đã tiến vào mẫu hạm. Trong phòng chỉ huy, hệ thống trí tuệ nhân tạo hiện trên quang ảnh cung kính báo cáo. Hạm trưởng khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn ra bầu trời bầu sao, cảm xúc dâng trào ở trong lòng.
Năm người viện trưởng, đảo chủ, tháp chủ, Hứa Cảnh Minh, Xích Mông đứng trong tinh không, chăm chú quan sát cuộc di cư vĩ đại của toàn bộ lãnh thổ nhân loại.
Mỗi một chiếc mẫu hạm tộc đàn đều có thể chứa tất cả dân di cư của mười tinh hệ, mà trong giờ phút, vô số mẫu hạm tộc đàn này đều đang neo đậu ở các khu vực tinh không khác nhau. “Hơn 80% sinh mệnh Hành tinh cấp một và cấp hai đều lựa chọn ở lại vũ trụ quê hương” Xích Mông nói. “Nếu như ở lại vũ trụ quê hương, bọn họ sẽ càng an toàn hơn. Viện trưởng hờ hững gật đầu: “Hơn nữa, nếu như bọn họ có thể đột phá đến sinh mệnh Tinh Không, thì mấy trăm năm tiếp theo, chúng ta vẫn sẽ đưa toàn bộ bọn họ đến ngôi nhà mới”
Số lượng các sinh mệnh Hành Tinh cấp một và cấp hai này có thể đột phá đến sinh mệnh Tinh Không tương đối hữu hạn.
Đến lúc đó, bọn họ cũng không cần tiến vào vũ trụ cỡ nhỏ, mà vẫn có thể đi đến vũ trụ mới thông qua nhà tù Thời Không. “Dựa theo hình tính tự nguyện lựa chọn di cư, số lượng người dân đi đến vũ trụ mới chiếm 33.6% tổng dân cư tộc đàn nhân loại. Đảo chủ Thời Không nói. “Trong số các sinh mệnh Hành Tinh, sinh mệnh Hành Tinh cấp một và cấp hai chung quy chiếm đại đa số. Viện trưởng nói: “Tất cả mẫu hạm tộc đàn đều đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, chúng ta cũng bắt đầu thôi”
1198 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận