Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1336: (Phần 11) Thế giới Tâm Linh (1)

Lần gặp gỡ với Vũ Hoả Quân khiến Hứa Cảnh Minh có rất nhiều suy nghĩ.
Hắn chờ đợi bên ngoài điện sảnh truyền thừa hơn nửa tháng, viện trưởng cuối cùng cũng ra khỏi điện sảnh truyền thừa.
Viện trưởng vừa cười vừa nói: “Phân thân này của ta chỉ mới đến cấp độ cảnh giới Sơ Sinh, tốc độ tiếp thu rất chậm chạp.
“Đã nhanh hơn rất nhiều so với những người còn lại” Hứa Cảnh Minh cười nói.
“Bọn họ có mượn bảo vật của ngươi không?” Viện trưởng hỏi.
“Tháp chủ và Đảo chủ mượn một ít, bọn họ đều học được ba môn truyền thừa” Hứa Cảnh Minh nói.
“Không ngoài dự đoán của ta. Viện trưởng gật đầu.
Ông ta là cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng đầu tiên của tộc đàn nhân loại, hiển nhiên cũng trải qua rất nhiều gian nan mới đạt đến bước này, vậy nên vẫn luôn tâm niệm rằng tham thì thâm. Còn Tháp chủ Vĩnh Hằng và Đảo chủ Thời Không trưởng thành môi trường tương đối ổn định, bọn họ đều có xu hướng nắm bắt mọi cơ hội. Năm ngày sau, Xích Mông ra ngoài.
Ba ngày sau đó, Tháp chủ và Đảo chủ cũng đi ra.
“Mọi người đã có mặt đông đủ, chúng ta trực tiếp quay về thôi” Hứa Cảnh Minh nói.
“Nơi này vẫn là quá nguy hiểm. Xích Mông cảm thán.
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Ta sẽ sắp xếp một phân thân thường trú ở toà thành Vũ Hoả, sau này có thể mua tài nguyên bất cứ lúc nào.
“Đi một chuyến cũng không dễ dàng gì, dù sao thì chúng ta cũng có thể mua được tài nguyên bình thường trong cương vực. Viện trưởng cảm thán nói: “Trừ khi là tài nguyên cực kì cần thiết, thì chúng ta mới phải mua từ toà thành Vũ Hoa”
Tháp chủ, Đảo chủ và Xích Mông đều gật đầu. Lúc này, bọn họ đều đã mua được truyền thừa cảnh giới thứ ba, hơn nữa còn có thể mua được tài nguyên quý giá từ toà thành Vũ Hoả trong tương lai, vậy nên đều cảm thấy con đường tu luyện của chính mình đã lập tức trở nên rộng mở hơn rất nhiều.
“Đi thôi” Hứa Cảnh Minh dẫn bọn họ xuống núi, lên đường trở về.
Thời gian dần trôi qua.
Sau khi có được truyền thừa từ toà thành Vũ Hoả xa xôi, năm vị sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân loại bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu.
Ba ngàn năm sau khi có được truyền thừa, Xích Mông rốt cuộc cũng đột phá, trở thành cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng thứ năm của tộc đàn nhân loại.
Sáu ngàn năm sau khi có được truyền thừa, Hứa Cảnh Minh đã sáng tạo ra thế lực lớn thứ tư trong tộc đàn nhân loại – Thế giới Tâm Linh. Ngay lập tức, hằng hà sa số sinh mệnh Cao Duy điên cuồng xin gia nhập vào thế lực này.
Những sinh mệnh Bản Nguyên trong tộc đàn nhân loại rất nhanh nhạy tin tức, bọn họ đã biết ‘Ngô Minh chính là cường giả đệ nhất với thực lực sánh ngang với nửa bước cảnh giới thứ ba, đứng trên đỉnh cao nhất của toàn bộ lãnh thổ!
Chỉ mới chớp mắt, hơn vạn năm sau khi bọn họ trở về từ toà thành Vũ Hoả đã trôi qua.
Trái Đất.
Bên trong một dinh thự xa hoa, một ông cụ tóc bạc trắng đang tựa vào trên giường với vẻ mặt ủ rũ, ông ta bỗng nhiên cảm ứng điều gì đó, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, rất nhanh liền thấy hai bóng dáng xuất hiện bên ngoài.
Chẳng mấy chốc, hai bóng dáng trẻ tuổi bước đến bên cạnh ông ta.
“Cha, mẹ. Ông cụ tóc trắng xoá giọng trầm thấp.
“Tấn An. Hai người trẻ tuổi này chính là Hứa Phương Cẩn và người vợ Đoá Đoá An, bọn họ đều có chút bất đắc dĩ khi nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của ông cụ tóc trắng. Cho dù ông ta có bao nhiêu tuổi đi chăng nữa, thì vẫn là con của bọn họ như trước.
“Đại nạn tuổi thọ ba vạn năm sắp đến rồi, con có thể cảm nhận được cơ thể chính mình cực kỳ suy yếu, hẳn là còn có thể gắng gượng thêm một hai ngày nữa mà thôi. Ông cụ tóc trắng nhìn bố mẹ mình với ánh mắt tràn đầy khát vọng: “Cha, mẹ, con nhờ hai người một chuyện…”
“Chúng ta hoàn toàn không gặp được ông cố của ngươi. Hứa Phương Cẩn nói: “Chúng ta đã đi gặp bà cố của ngươi, bà ấy nói rằng ngươi có được ba vạn năm tuổi thọ thì đã là phúc lớn rồi, đừng hy vọng hão huyền đến bảo vật duyên thọ”
“Bà cố cũng tàn nhẫn đến thế?” Ông cụ tóc bạc nói vội: “Con, con là trưởng tử của Hứa gia, chẳng lẽ cũng không thể có được mười vạn năm tuổi thọ sao?”
Hai vợ chồng Hứa Phương Cẩn nhìn nhau.
“Đây là quy tắc của ông cố của ngươi đặt ra, không ai có thể sửa đổi được? Đoá Đoá An Cửu Các nói: “Hơn nữa, cũng chỉ một mình ông ấy mới có thể lấy ra kỳ trân bảo vật có thể cải tạo thể sinh mệnh đạt đến mười vạn năm tuổi thọ… Nếu như ông ấy không chịu, thì mọi người cũng không còn cách nào khác.
“Tại sao, tại sao, ông ấy sở hữu thực lực sánh ngang với nửa bước cảnh giới thứ ba, là sự tồn tại vô địch trong toàn bộ lãnh thổ cơ mà? Đối với ông ấy mà nói, thì bảo vật như vậy chỉ là một giọt nước lọt qua kẽ tay”
Ông cụ tóc trắng đỏ hai tròng mắt: “Nhưng ông ấy vẫn cứ trơ mắt nhìn con chết sao?”
“Cha đã xin rồi” Hứa Phương Cẩn lắc đầu: “Không có tác dụng”
“Ông ấy đã vẽ ra một vòng tròn, những người trong vòng tròn mới có được đến mười vạn năm tuổi thọ, còn những những người nằm ngoài vòng tròn thì chỉ có được ba vạn năm tuổi thọ. Năm đó, con cái của con đều không được hỗ trợ trở thành sinh mệnh Bản Nguyên bằng ngoại lựa. Ông cụ tóc trắng thì thào nói nhỏ. Thế hệ con cháu của ông ta tiếp cận với những nguồn tài nguyên kém cỏi hơn rất nhiều, hơn nữa cũng không có tư cách trở thành sinh mệnh Bản Nguyên bằng ngoại lực.
Bọn hắn muốn trở thành sinh mệnh Bản Nguyên? Thế thì chỉ có thể tự nghĩ cách.
Chính quyền tộc đàn nhân loại đã ban bố những luật lệ cực kỳ hà khắc đối với việc ‘sử dụng ngoại lực để đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên. Với tam đại hoàng thất là như thế, mà với Hứa gia cũng là như thế.
1152 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận