Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 106: Tập hợp đội (2)

Lưu Xung Viễn không khỏi lẩm bẩm: “Bây giờ tôi có linh cảm sẽ giành được top một.”
“Chỉ có thể hy vọng là vậy.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng đừng quá tự mãn. Hiện tại chỉ có sư phụ Liễu Hải, Lôi Vân Phóng, Chu Nghệ đạt tới kỹ năng chiến đấu cấp 3. nhưng nếu tôi có thể đột phá, thì những người khác cũng sẽ có thể. Chúng ta nhất định phải chú ý cẩn thận, lúc đó mới có thể tiến xa.”
“Nghe theo lão Hứa.”
Hành Phương gật đầu ngay lập tức.
“Những gì anh Hứa nói đều đúng.”
Dương Thanh Thước tâng bốc.
“A Dương, tại sao cậu lại nịnh nọt như vậy?”
Lưu Xung Viễn nói thầm.
“Nếu anh đạt đến bậc ba, tôi cũng sẽ nịnh nọt anh.”
Dương Thanh Thước bĩu môi.
Lê Miểu Miểu chứng kiến bầu không khí hòa hợp giữa năm thành viên trong đội, cô cười nói: “Theo quy định của giải đấu cúp Hỏa Chủng, lúc đăng ký phải ghi luôn tỷ lệ phân chia tiền thưởng.”
“Tôi sao cũng được.”
Vương Di nói, cô không quan tâm đến tiền thưởng.
Trước khi thế giới ảo được mở ra, cô đã là một thần tượng quốc dân và có thể kiếm được rất nhiều tiền. Sau khi thế giới ảo được mở ra, cô là streamer xếp thứ ba về độ hot trên nền tảng quan sát chiến đấu, tiền thưởng lại càng nhiều hơn nữa. Vì thế, Vương Di không quan tâm đến tiền thưởng, cô chỉ quan tâm đến việc được thi đấu cọ sát với những đối thủ mạnh mẽ.
“Nghe lão Hứa.”
“Nghe lời anh Hứa.”
Hành Phương, Dương Thanh Thước và Lưu Xung Viễn đều thẳng thắn.
“Vậy thì chia đều đi.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Không được.”
Bốn người Vương Di, Hành Phương gần như đồng thanh.
Hành Phương nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Lão Hứa, thực lực của anh so với chúng tôi cao hơn nhiều, một người như anh sánh ngang bốn người chúng tôi cộng lại, nếu như chia đều… Anh đây là đang sỉ nhục chúng tôi. Chúng ta cầm tiền cũng sẽ cảm thấy không an lòng.”
“Hãy để chúng tôi được thoải mái chút.”
Dương Thanh Thước và Lưu Xung Viễn cũng nhìn Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh do dự.
Trong năm thành viên của đội, người giàu nhất đương nhiên là Vương Di, cô ấy và Hành Phương cũng đã đạt được nhiều thành công trong quá khứ, cho nên họ không thiếu tiền. Ngược lại, hoàn cảnh của Lưu Xung Viễn và A Dương thì có chút kém cỏi, Hứa Cảnh Minh vẫn muốn giúp đỡ những người bạn lâu năm của mình.
“Như vậy đi, chia theo sức mạnh.”
Lê Miểu Miểu nói: “Những người khác là 16%, phần còn lại thuộc về Cảnh Minh.”
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn bạn bè, chênh lệch giữa 16% và 20% không quá nhiều, hắn còn phải cân nhắc đến lòng tự trọng của mọi người.
“Chúng ta vẫn cần một thành viên dự bị.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Từ chỗ tôi, phân ra một phần cho thành viên dự bị.”
“Với thực lực của đội trưởng anh, đội của chúng ta không cần tuyển thủ dự bị.”
Vương Di nói: “Anh hoàn toàn có thể mang đội chúng ta bay xa, không cần người dự bị đâu.”
Lê Miểu Miểu lên giơ tay, giọng nói đầy kỳ vọng: “Vậy tôi có thể báo danh, trở thành thành viên dự bị được không?”
Hứa Cảnh Minh, Hành Phương, Dương Thanh Thước, Lưu Xung Viễn và Vương Di đều nhìn Lê Miểu Miểu, sau đó lập tức gật đầu đồng ý.
“Có một ca sĩ tài năng trở thành tuyển thủ dự bị cũng rất tốt.”
Hành Phương nói.
“Chị dâu làm thành viên dự bị là vinh hạnh của chúng ta.”
Dương Thanh Thước cười nói, từ khi hắn kiếm được tiền trong thế giới ảo, áp lực về tài chính dần dà được giảm bớt, bệnh của mẹ hắn cũng đã khỏi, bản thân hắn đã trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.
“Như vậy, Miểu Miểu là tuyển thủ dự bị và được 6%. Bốn người các cậu là 16%, còn tôi sẽ nhận 30%.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Anh muốn đưa bao nhiêu cho Miểu Miểu, chúng tôi cũng không hề có ý kiến.”
Vương Di cười.
Hứa Cảnh Minh không quan tâm. Trong thời đại ngày nay, thực lực chính là nền tảng, thực lực càng mạnh thì cơ hội kiếm tiền càng nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận