Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 458: (Phần 4) Đêm trước ngày đến Đế Đô (6)

Hai cao thủ cấp một của Hắc Liên tông lao tới, muốn nhổ “cái đinh” Hứa Cảnh Minh này.
Nhưng Hứa Cảnh Minh quá vững vàng, không mù quáng, không tham công tiếc việc, không cho Hắc Liên tông bất kỳ cơ hội nào. Hắn phối hợp với toàn bộ với tất cả mọi người đội ngũ Phí gia, duy trì sự vận động của toàn bộ đội hình.
“Ba phút sau, số lượng tử vong sẽ đạt tới điểm giới hạn, toàn bộ đội cảnh vệ Phí gia sẽ hoàn toàn sụp đổ.” Hứa Cảnh Minh hiểu rõ điều này, nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì như cũ, gây tác động đến toàn đội bằng thương pháp của mình.
“Vẫn chưa công phá được?”
Dạ Pháp Vương đang giằng co với hai cao thủ của đội vệ binh Huyết Vũ, bọn họ vốn dĩ là những người đứng hàng đầu trong số các cao thủ cấp một, khi phối hợp với nhau thì có thể sánh ngang với các siêu cao thủ cấp một. Hai người cũng chính là tâm phúc của đại công tử Phí gia, được hắn cử tới đây để bảo vệ phụ thân và muội muội.
“Ầm ầm.”
Phía xa bỗng có tiếng vó ngựa truyền tới, bởi vì tốc độ quá nhanh và nhân số dày đặc, cho nên mặt đất không khỏi rung chuyển.
“Hả?”
Những người còn sống sót, bao gồm những người bị thương nặng của phía Phí gia, thậm chí cả các đệ tử của Hắc Liên tông cũng đều chú ý đến.
Đội quân này đang phi đến với tốc độ tối đa, có rất nhiều ngựa, nhưng không nhiều người.
Mỗi người ba con ngựa! Mặc quần áo gọn gàng chạy tới hết tốc lực.
“Hắc Liên tông?”
Một tiếng hét lớn vang lên: “Giết cho ta, giết hết bọn loạn tặc Hắc Liên tông này!”
Từng bóng người nhảy xuống ngựa, hóa thành bóng hình mờ ảo xông lên giết người.
Về khả năng chạy đường dài, đương nhiên các cao thủ không thua kém những con ngựa tinh nhuệ! Tuy nhiên, trong khoảng thời gian ngắn, mấy chục cao thủ cấp một hoá thành bóng hình mờ ảo, tiến thẳng đến nơi giao chiến giữa Hắc Liên tông và đội cảnh vệ Phí gia.
“Vương Cửu Ngôn?” Dạ Pháp Vương nhìn thấy bóng người vừa mới chạy tới.
Đó là một nam tử khôi ngô, tay cầm một cây thương sắt, dáng người như sấm sét, chưa thấy người đâu nhưng xung kích tâm linh kinh người đã lan ra toàn bộ chiến trường, chủ yếu là đánh vào phía Hắc Liên tông.
“Huyết Ma Thương, Vương Cửu Ngôn?” Mặt Dạ Pháp Vương biến sắc, lập tức lớn tiếng ra lệnh: “Rút lui!”
Vừa ra lệnh xong!
Dạ Pháp Vương lập tức lui vào trong bóng tối, những đệ tử khác của Hắc Liên tông cũng tản ra khắp nơi. Bọn chúng đã làm điều ác lâu ngày, cho nên cũng có kha khá kinh nghiệm trên phương diện đào thoát.
Các đệ tử của Hắc Liên tông đã sớm biến mất trong màn đêm, trận chiến kết thúc!
...
...
Ngay sau khi đệ tử của Hắc Liên tông rút lui, những người còn sống trong đội ngũ Phí gia lập tức thả lỏng, rất nhiều thị vệ xụi lơ xuống đất.
Cả người Hứa Cảnh Minh như vừa giảm đi vài cân, chiến đấu cường độ cao hiển nhiên cũng tiêu hao năng lượng.
“Tại hạ bái kiến Vương đại nhân.”
Ông già tóc bạc và nam tử áo xám bước tới hành lễ.
“Phụ thân và muội muội của Phí huynh không sao chứ?” Nam tử khôi ngô bước tới gần và hỏi.
“Chúng ta liều chết chống cự, cho nên kéo dài được đến bây giờ, cuối cùng cũng bảo vệ được lão gia tiểu thư. Nếu Vương đại nhân không đến kịp thì sợ rằng hôm nay không ai có thể thoát thân.” Ông lão tóc bạc nói.
Lúc này, nam tử khôi ngô cũng nhìn thấy Phí lão gia và Phí Tâm Lan bước ra khỏi xe ngựa.
“Tại hạ là Vương Cửu Ngôn, là bạn tốt của Phí Thanh huynh, bái kiến bá phụ và Tâm Lan muội.”
Nam tử khôi ngô mỉm cười: “Ta nhận được sự giao phó của Phí Thanh huynh, cho nên đã phóng tới đây với tốc độ tối đa, cuối cùng cũng đến kịp thời khắc mấu chốt. Nếu chậm trễ một bước, ta cũng không biết phải giải thích với Phí Thanh huynh như thế nào.”
“Đa tạ ân cứu mạng của Vương đại nhân.” Phí lão gia vô cùng cảm kích, ông có thể suy đoán vị Vương Cửu Ngôn này cũng có địa vị rất cao. Đối với người có quyền như tổng chỉ huy vệ binh Huyết Vũ phía Đông Vực đế quốc, Vương Cửu Ngôn cũng chỉ gọi ngắn gọn là ‘Phí Thanh huynh’.
“Mau chóng chữa trị cho các cảnh vệ.” Nam tử khôi ngô hạ lệnh, đông đảo các cao thủ đi theo hắn đều là quân y, bọn họ lập tức hỗ trợ chữa trị cho những người bị thương. Đội ngũ Phí gia vốn dĩ rất đông đảo, nhưng giờ chỉ một phần ba cảnh vệ mới có thể đứng vững, số còn lại đều đã chết hoặc bị thương nặng.
“La đại ca.”
Phí Tâm Lan rưng rưng nước mắt chạy đến bên cạnh La Bách Xuyên, khi trông thấy cơ thể đẫm máu của hắn, nàng ta càng lo lắng hơn nữa.
Lúc này, sắc mặt La Bách Xuyên có chút tái nhợt, bờ môi khô khốc nức nẻ. Khi nhìn thấy Phí Tâm Lan đi tới, hắn mấp máy môi như muốn nói gì đó, nhưng vẫn không thể nói ra hơi.
“Nếu hắn vẫn có thể trụ được đến bây giờ, hắn nhất định sẽ không chết đâu.”
Cao thủ bên cạnh giúp xử lý vết thương, thuận miệng nói: “Bị thương như vậy mà vẫn có thể sống sót, đúng là mạng lớn.”
Cao thủ nhập lưu có thể kiểm soát mọi tế bào trong cơ thể, sức sống vô cùng ngoan cường. Bọn họ có thể kiểm soát tốc độ dòng máu trong cơ thể, thậm chí còn điều khiển vết thương khép miệng. Vậy nên, miễn là có thể nhẫn nhịn đến bây giờ, bọn họ nhất định sẽ sống sót.
“May mắn thật.”
Hứa Cảnh Minh và Khâu Đồng đi tới, hai người cũng mừng cho La Bách Xuyên.
Khâu Đồng vốn là sư tỷ của Phí Tâm Lan, lại còn bị cụt tay trên đường đi, cho nên nàng ta đã đứng ở lớp trong cùng của đội hình, chịu đựng ít áp lực hơn và có thể sống sót.
Hứa Cảnh Minh lại càng liều mạng.
Hai người họ tránh sang một bên, không ảnh hưởng đến việc cứu chữa La Bách Xuyên.
“Ngươi còn lợi hại hơn.”
Khâu Đồng nói: “Cả người ngươi đều là máu, nhưng là máu của người khác.”
Hứa Cảnh Minh ngồi xuống nhìn quanh, rất nhiều cảnh vệ đã bỏ mạng.
“Sinh mệnh vô thường.” Hứa Cảnh Minh lắc đầu.
“Uống chút rượu đi.”
Khâu Đồng ném một bầu rượu tới rồi ngồi bên cạnh, thản nhiên nói: “Trên đời này, không có nơi nào là không có người chết, tính mạng con người ở ngoài thành rẻ như cỏ rác, trong thành cũng thường có các bang phái chém giết. Chúng ta có thể tham gia đội vệ binh Huyết Vũ, đã coi như là nhân vật vượt trội. Một khi đảm đương vai trò là một vệ binh Huyết Vũ, chúng ta đều phải liều mạng vào thời khắc mấu chốt, tuyệt nheien không thể lùi bước.”
“Thật không dễ dàng, mỗi người đều có những khó khăn riêng.” Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
Hai người bọn họ uống rượu cùng nhau.
Thức ăn nhanh chóng được phân phát, nhóm người sống sót bắt đầu ăn uống và nói chuyện phiếm. Trước khi lên đường hộ tống hai cha con Phí gia về Đế Đô, mọi người chuẩn bị tinh thần liều chết, nếu có thêm đồng đội chết đi, bọn hắn cũng đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng đón nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận