Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1032: (Phần 8) Dung nạp, luyện hóa, cô đọng (3)

Thiếu niên anh tuấn hết sức tức giận: “Trình Vạn Thạch, mười tám phu nhân trước đây của ngươi lần lượt mất mạng, vậy mà ngươi còn có mặt mũi ép cưới tỷ tỷ ta sao? Tên ma đầu nhà ngươi, mau thả tỷ tỷ của ta ra.”
Một vị khách trung niên đứng dậy, cả giận mắng: “Đồ con cái ngỗ ngược, mau cút về đi.”
“Ngươi đưa tỷ tỷ ta cho tên ma đầu kia, ngươi không xứng làm phụ thân của ta.” Thiếu niên anh tuấn tức giận.
“Hôm nay là ngày vui, ta không muốn nhìn thấy cảnh tượng đổ máu.”
Trình Vạn Thạch cười tủm tỉm: “Người đâu, nhốt tên tiểu tử này vào địa lao.”
“Trình Vạn Thạch, tên ma đầu nhà ngươi đã hại bao nhiêu mạng người trong những năm qua rồi? Đám quan nhân quý tộc các ngươi đều mù cả sao?” Thiếu niên nhìn bốn phía, tức giận mắng to.
“Thiếu niên nhà ngươi thật không hiểu chuyện!”
“Ăn nói lung tung!”
Các khách khứa giận dữ.
Hứa Cảnh Minh vừa uống rượu, vừa theo dõi cảnh tượng này, cũng như nghe được những người ngồi cùng bàn đang nói nhỏ với nhau: “Oắt con của Lương gia đúng là đồ ngu! Trình đại nhân chính là ông trời của Quan thành, hắn ta phá hư một vài mỹ nhân thì có làm sao?”
“Ôi.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy, để bầu rượu xuống.
“Trình Vạn Thạch.” Hứa Cảnh Minh mở miệng.
Giọng nói của hắn rất bình thường, nhưng lại vang vọng khắp tiền viện, lấn át tiếng huyên náo của hơn trăm bàn khách khứa.
Mọi người không khỏi giật mình.
Trình Vạn Thạch nhìn sang, trông thấy Hứa Cảnh Minh.
“Ngươi biết cách chơi lắm đúng không?”
Hứa Cảnh Minh nhìn, nói: “Có phải chơi vui lắm đúng không?”
“Ha ha ha, ta bỏ tiền để đi tới thế giới này, đương nhiên phải chơi thật vui vẻ.” Trình Vạn Thạch nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh, hắn ta được nhiên ý thức được người này có lẽ cũng là một sinh mệnh Tinh Không cấp 8 trong hiện thực.
“Ngươi không nếm mùi đau khổ, thì làm sao có thể tận hưởng được niềm vui nhiều hơn?”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười: “Ta sẽ giúp ngươi biết thế nào là đau khổ.”
“Ngươi muốn chết sao?” Trình Vạn Thạch sầm mặt lại: “Nói tên của ngươi đi.”
Hứa Cảnh Minh nhếch miệng cười một tiếng: “Thương Ma!”
“Thương Ma?”
Trình Vạn Thạch giật mình, bèn quan sát kỹ Hứa Cảnh Minh: “Áo bào của ngươi…”
Thế giới Đấu Tướng có một truyền thuyết về Thương Ma! Thương Ma thường mặc áo bào màu đen trên người, cực kỳ am hiểu ngân thương, thực lực bất khả chiến bại.
“Ngươi chuẩn bị sẵn sàng để nếm mùi đau khổ chưa?” Hứa Cảnh Minh cười nhếch mép.
Vù.
Trình Vạn Thạch chạy ra xa lấy một thanh trường đao.
“Tới.” Hứa Cảnh Minh bắt đầu dùng thương pháp để diễn hóa ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám, tạo ra động tĩnh giao phong ầm vang như sấm rền, bộc phát uy thế kinh khủng lan tràn bốn phương tám hướng xung quanh, khiến cho đám khách khứa và bọn tôi tớ vội vàng bỏ chạy tứ tán khắp nơi.
“Thật đáng sợ.”
“Lại là một vị đấu tướng.”
Các khách khứa và bọn tôi tớ đều vô cùng sợ hãi, một vị đấu tướng có thể một mình địch lại một quân đoàn, bọn họ đâu dám xen vào cuộc chiến giữa bọn họ?
Phong cách chiến đấu của Hứa Cảnh Minh không giống trước đây, hắn không còn chăm chăm giết chết đối thủ, mà lại tìm cách tra tấn đối thủ! Tra tấn đối thủ hết lần này tới lần khác, khiến cho đối thủ chật vật không chịu nổi, đau khổ đến phát điên.
Chỉ trong vòng ba phút, quần áo trên người Trình Vạn Thạch rách rưới tả tơi, cả cơ thể hắn ta cũng giăng đầy vết thương.
Lúc này, Trình Vạn Thạch bị một cây thương đè ép lên trái cổ, hắn ta không thể ngẩng đầu lên được, chỉ có thể gầm gừ giống như một con heo đang đợi làm thịt: “Giết ta, giết ta.”
“Một chút tra tấn như thế này, vậy mà đã không chịu nổi rồi sao? Nếu như thế, ngươi làm sao có thể trở thành sinh mệnh Bản Nguyên?” Hứa Cảnh Minh cười nhạo.
“A a a.” Trình Vạn Thạch bị ghì xuống đất, hai tay quờ quạng trên mặt đất, nắm lấy sỏi đá ném về phía Hứa Cảnh Minh, từng viên đá vụn lao đi như những viên đạn xuyên qua không khí.
Hứa Cảnh Minh xoay tròn ngân thương, ngăn chặn những viên đá loạn xạ này, sau đó tiếp tục tra tấn Trình Vạn Thạch như cũ.
Trình Vạn Thạch nị hành hạ hết lần này tới lần khác, đành phải nói khẽ: “Tiền bối Thương Ma, ta biết ngươi làm vậy là vì muốn giúp ta, nhưng ta thực sự đã chịu đủ rồi.”
“Mới thế đã ngừng phản kháng rồi à? Đúng là rác rưởi.” Hứa Cảnh Minh nhấn ngân thương lên, quay đầu bỏ đi, cuối cùng biến mất giữa hư vô.
Trình Vạn Thạch ngồi dậy.
“Thương Ma biến thành thế này từ khi nào vậy nhỉ? Mình bị bẽ mặt ở Quan thành như vậy, đành phải lập tài khoản khác, chuyển sang nơi khác thôi.”
Trình Vạn Thạch cảm thấy mất mặt, đám đông ở xa xa đều nhìn thấy toàn bộ quá trình Thương Ma giày vò hắn ta.
...
Trong thế giới Đấu Tướng, Thương Ma đã thay đổi phong cách chiến đấu.
Hắn chủ yếu vận dụng thủ đoạn tra tấn đối thủ, ép buộc đối thủ phản kháng cho tới khi hoàn toàn tuyệt vọng.
Bằng cách này, một số người đã bị ép buộc đến mức phải gia tăng thực lực, từ đó có thể đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên.
Ở thế giới Đấu Tướng, hầu hết các vị đấu tướng đều biến sắc khi nghe thấy tên Thương Ma. Đương nhiên, một số “đấu tướng” khác lại khao khát được đọ sức với Thương Ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận