Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 710: (Phần 6) Hành trình đi đến đỉnh cao vũ trụ (1)

Người phụ nữ mỉm cười: “Nhưng trong hiện thực, tiểu thư nhà anh cũng sống dưới mái vòm hình chiếc nhẫn này. Chỉ cần anh gia nhập tập đoàn Phục Ma, tích lũy đủ điểm cống hiến, thì có thể đưa ra đề nghị gặp mặt tiểu thư của anh.”
Mắt Ngô Thất sáng rực lên, hắn lại hỏi tiếp: “Vậy còn thiếu gia nhà tôi thì sao?”
“Thiếu gia nhà anh?” Người phụ nữ hoang mang.
Dựa theo những trải nghiệm của Ngô Thất.
Vị thiếu gia kia là người phục ma! Mặc dù cô có thể xem được những trải nghiệm của Ngô Thất, nhưng cũng không có cách để kiểm tra thông tin vị thiếu gia kia. Chỉ biết là… vị thiếu gia đó đã mạnh hơn Ngô Thất, cho nên mới khiến chấp niệm của Ngô Thất tiêu tán.
Vị thiếu gia đó, sở hữu thực lực không thua gì người phục ma cửu cảnh.
“Trong hiện thực, thiếu gia của anh là một nhân vật lớn.”
Người phụ nữ nói: “Chờ đến khi anh trở thành sinh mệnh Tinh Không cấp tám, anh có thể đề ra yêu cầu với cấp trên, có lẽ có một khả năng nhỏ nhoi liên hệ được với vị thiếu gia đó.”
“Nhân vật lớn? Lớn lắm sao?” Ngô Thất khẽ giật mình.
“Ngay cả khi anh đã trở thành sinh mệnh Tinh Không cấp tám, chỉ sợ cũng chưa mạnh bằng hắn.” Người phụ nữ nói ra.
Cô cũng không cần thiết phải giấu diếm điều này, bởi vì sau này, khi Ngô Thất đột phá lên những cấp cao hơn, hắn sẽ sớm biết tới một người phục ma lợi hại đến vậy… đại biểu cho thực lực cực hạn cấp tám. Hơn thế nữa, đối phương còn có thể chiến đấu vượt cấp, càng không thể so sánh với cường giả cực hạn cấp tám thông thường.
“Tôi trở thành sinh mệnh Tinh Không cấp tám cũng chưa chắc đã mạnh bằng thiếu gia?”
Ngô Thất vui vẻ cười nói: “Vậy thì tốt rồi, tốt rồi.”
“Vậy anh có muốn gia nhập tập đoàn Phục Ma không?” Người phụ nữ hỏi.
“Tôi đồng ý.” Ngô Thất gật đầu.
Hắn đã tìm hiểu qua chút thông tin về tập đoàn Phục Ma ở trên mạng, đó là một tập đoàn được thành lập bởi quan chức bên trong Liên Minh Nhân Loại Vũ Trụ, nhiều chi nhánh của tập đoàn đã tiến sâu vào các khu vực vũ trụ khác nhau, tiềm lực sâu không lường được.
Người phụ nữ mỉm cười: “Được, tập đoàn sẽ sớm cử một tổ công tác có chuyên môn tới đón anh. Đây là phương thức liên lạc cá nhân của tôi, nếu có chuyện gì xảy ra, anh cứ thoải mái liên hệ với tôi.”
Vừa nói xong, vị nhân viên này đã rời đi.
Ngô Thất ngồi ở chỗ đó, tâm trạng rất tốt: “Mình có hy vọng gặp lại được tiểu thư, thậm chí còn biết thiếu gia đã mạnh hơn mình rất nhiều… Nếu như vậy, mọi chuyện đều đã ổn thỏa rồi.”
…………
…………..
Thế giới Phục Ma.
Hứa Cảnh Minh đang ngồi thưởng thức rượu ngon mỹ thực trong một tửu lâu.
“Không tồi, ngoài giòn rụm, trong mọng nước.”
Hứa Cảnh Minh gặm thớ thịt bám trên cục xương, sau đó nâng bát rượu rồi uống một hơi cạn sạch.
Khi mùi vị bỏng cháy xộc thẳng lên não, hắn cảm thấy cực kỳ sảng khoái: “Đã quá, đã quá.”
Hứa Cảnh Minh bỏ khúc xương xuống, bỗng nhiên rơi vào trầm mặc.
Hắn nhìn chỗ thịt rượu đã dùng hết quá nửa trên bàn.
“Thông thường, vào mỗi lúc thế này, Thất thúc sẽ cùng uống rượu với mình, đàm luận về chất lượng của tửu lâu này ra sao.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Nhưng bây giờ, bất kể rượu ngon, mỹ thực đến đâu, cũng chỉ có một mình mình thưởng thức.”
Hơn mười năm sớm chiều ở chung, Hứa Cảnh Minh đã quen với sự hiện diện của Thất thúc.
“Chỉ có một mình, rượu thịt cũng giảm bớt hương vị.” Hứa Cảnh Minh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm dòng người qua lại trên đường.
Thất thúc đã đi được ba ngày, Hứa Cảnh Minh ở một mình trong nhà trọ, ăn uống một mình, đi khắp nơi trong thành một mình, không có lấy một người để nói chuyện hay thảo luận cùng.
Ngay cả rượu ngon mỹ thực mà hắn yêu thích nhất, cũng dần dần trở nên nhạt nhẽo vô vị.
“Vù.”
Một thân ảnh xuất hiện bên bàn, đó chính là Cổ Sơn, hắn mỉm cười chào hỏi: “Sư đệ.”
“Sư huynh Cổ Sơn.” Hứa Cảnh Minh cũng nở nụ cười: “Đã luyện hóa được chấp niệm của ma đầu kia chưa?”
“Xét cho cùng, Lý Kim Qua cũng là ma đầu đột phá được cực hạn Thiên Ma, chấp niệm của hắn hết sức kiên định.”
Cổ Sơn nói: “Muốn luyện hóa chấp niệm của hắn, thì phải tích lũy theo thời gian, để cho nước chảy đá mòn, thì mới có được một chút hi vọng. Đối với hầu hết chấp niệm của ma đầu ở đẳng cấp này, cho dù chúng ta có tiêu tốn mấy chục năm trời thì cũng không lay chuyển được bọn hắn, chấp niệm của ma đầu cuối cùng cũng gặp phải đại nạn tuổi thọ rồi trực tiếp tiêu tan.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Cũng không có gì là lạ.
Bản thân hắn luyện hóa Thiên Ma Vu Tân, cũng cảm thấy chấp niệm của đối phương vững như bàn thạch, khó lòng lay chuyển. Hắn không hề nhìn thấy hy vọng có thể luyện hóa đối phương trong khoảng thời gian ngắn, nói gì tới Lý Kim Qua, kẻ có chấp niệm còn kinh khủng hơn nữa.
“Cho dù thất bại, cũng sẽ có thu hoạch.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Đúng vậy.”
Cổ Sơn mỉm cười gật đầu: “Một chấp niệm kiên cố như vậy, đương nhiên là có chỗ đáng để học hỏi. Phải rồi, sư đệ, ta đã thả Lý Kim Qua ra rồi.”
“Thả ra rồi sao?” Hứa Cảnh Minh sững sờ.
“Ừm.”
Cổ Sơn gật đầu: “Trong lúc ma luyện tâm linh với chấp niệm của Lý Kim Qua , ta cũng có chút thu hoạch của riêng mình, hiện giờ đã hoàn toàn tự tin để đột phá lên sinh mệnh Bản Nguyên! Vì lẽ đó, ta chuẩn bị từ bỏ hoàn toàn thế giới Phục Ma, nên quyết định tha cho hắn một con đường sống.”
“Lý Kim Qua có tiềm lực rất lớn, cho nên ta thả hắn ra ngoài để tôi luyện thêm, để hắn mang lại lợi ích cho ngươi trong tương lai.”
Cổ Sơn nói: “Đương nhiên, ngươi nhất định phải trở thành người phục ma cửu cảnh thì mới có thể luyện hóa hắn.”
“Tuổi thọ của hắn có lẽ chỉ còn vài chục năm thôi.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Sư huynh cảm thấy ta có thể đạt tới cửu cảnh trong vòng vài chục năm sao?”
“Điều này khó nói lắm.”
Cổ Sơn cười một tiếng: “Chỉ trong vòng mười năm ngắn ngủi vừa qua, ngươi cũng đã sáng chế ra một môn đại thần thông đó thôi?”
Trong số các thành viên thuộc mạch truyền thừa “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, vị sư đệ Ngô Minh này của hắn là người có thiên phú cao nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận