Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1264: (Phần 10) Thực hành Ngã Đạo! (1)

“Xin mời tuyển thủ Cảnh Minh vào sân” Thanh âm nhắc nhở vang lên trong phòng riêng.
Hứa Cảnh Minh khẽ mỉm cười với cha mẹ và các em trai em gái: “Ta vào trận đây.
“Cẩn thận một chút. Người cha Cảnh Ngọc Long tràn đầy lo lắng.
“Nếu như không đánh lại, thì mau chóng nhận thua. Người mẹ Viên Ngọc cũng lo lắng nói: “An toàn là trên hết.
Bọn họ rất thưởng thức từng màn tranh tài trước đó, nhưng khi người nhà tiến vào sân thi đấu, bọn họ liền có chút hoảng loạn, đặc biệt là hai vị tuyển thủ đến từ chủng tộc nhỏ yếu đầu tiên đều bị đơn phương hành hạ.
“Đại ca” Một đám em trai em gái nhìn Hứa Cảnh Minh, ngay cả Tiểu Cửu mới hơn một tuổi cũng trợn to mắt dõi theo hắn, trợ lý Nghê Vân và một đám vệ sĩ ở bên cạnh cũng có chút hồi hộp.
“Yên tâm đi. Hứa Cảnh Minh mỉm cười rồi biến mất trong phòng riêng, sau đó xuất hiện trên sân thi đấu cách mấy ngàn mét.
“Quá nhanh” Vợ chồng Cảnh Ngọc Long và đám người đều cảm thấy tê dại da đầu.
Khi Hứa Cảnh Minh và bọn họ còn ở chung một chỗ, hắn chỉ thỉnh thoảng bộc lộ thực lực cấp ba mươi bốn mươi. Mà giờ phút này, hắn lại bộc lộ thực lực chân chính, khiến cho bọn họ có chút líu lưỡi.
Khi nhìn thấy những cường giả khác thể hiện tốc độ cực hạn hơn 100.000 Ma âm/s, bọn họ chỉ kinh ngạc cảm thán. Nhưng khi nhìn thấy người nhà thể hiện tốc độ như vậy, bọn họ liền bị kích thích mãnh liệt gấp trăm lần ngàn lần.
“Lúc xem những trận thi đấu trước đó, ta cảm thấy rất vui vẻ, nhưng hiện tại sao, ta lại vô cùng căng thẳng. Người mẹ Viên Ngọc nói: “Thậm chí còn có chút không thở nổi.
“Trận đấu sắp bắt đầu rồi? Người cha Cảnh Ngọc Long cũng rất lo lắng, nhìn sang quang ảnh lơ lửng bên cạnh, chính là chương trình phát sóng trực tiếp ở bảy quốc gia Nhân tộc.
Toàn bộ thế giới đều hiểu rõ sự đặc thù của Đấu Trường Vạn Tộc lần này.
Vì lẽ đó, khi nhìn thấy cường giả Nhân tộc trong danh sách 300 tuyển thủ chính thức, toàn bộ bảy quốc gia Nhân tộc đều lập tức sôi trào, vô số nhân loại ôm lòng chờ mong trận thi đấu này.
“Cảnh Minh đại nhân lên sân.
“Cảnh Minh đại nhân, ta yêu người!”
“Cảnh Minh đại nhân lên sân khấu với tốc độ vượt quá 100.000 Ma âm/s, đây là thực lực của cường giả Nhân tộc chúng ta!!!”
Vô số người dân cuồng nhiệt quan sát cảnh tượng đang phát sóng.
Thậm chí, chính quyền Nhân tộc còn sắp xếp thêm người dẫn chương trình và bình luận viên cho trận đấu này.
“Trong một giải thi đấu thu hút sự chú ý của toàn thể vạn tộc, Cảnh Minh đại nhân có thể tiến vào trận đấu chính thức, thì đã là thành tựu vô cùng vĩ đại! Giữa hàng nghìn hàng vạn tuyển thủ, mà chỉ có chín vị cường giả đến từ chủng tộc nhỏ yếu có thể tiến vào trận đấu chính thức, và cường giả Nhân tộc chúng ta là một trong số đó! Đây chính là niềm kiêu hãnh của toàn thể Nhân tộc chúng ta!” Người dẫn chương trình kích động đến mức mặt đỏ bừng: “Tuy rằng trận thi đấu còn chưa bắt đầu, nhưng Cảnh Minh đại nhân đã thắng rồi! Một chiến thắng vô cùng vĩ đại! Một chiến thắng đủ để ghi vào lịch sử.
“Kỳ thật, Cảnh Minh đại nhân không gặp quá nhiều áp lực trong trận thi đấu.
Bình luận viên bên cạnh cũng nói: “Chủng tộc nhỏ yếu vốn dĩ thua kém hơn rất nhiều so với chủng tộc cường đại, vậy nên bại trận là chuyện rất bình thường. Thế nhưng Cảnh Minh đại nhân đã chiếm được ưu thế về phương diện tâm thái…”
“Cảnh Minh đại nhân lên sân để thỏa thích thể hiện ra thực lực của cường giả Nhân tộc chúng ta, thắng thua cũng không quan trọng”
Người dẫn chương trình và hai bình luận viên trấn an tâm trạng của mọi người.
Đương nhiên, vô số người cũng cho rằng như vậy…. chủng tộc nhỏ yếu luôn bị áp chế không phải đã là chuyện đương nhiên sao? Trong hàng triệu năm qua, Nhân tộc cũng chỉ có tổng cộng ba vị cường giả đã từng bước lên sân thi đấu.
Mà cuộc thi lần này có ý nghĩa phi phàm, Hứa Cảnh Minh có thể bước vào sân thi đấu, đã đủ khiến cho Nhân tộc múa hát tưng bừng! Bọn họ còn muốn chiến thắng chi nữa?
Chúng ta không cần thắng lợi! Chúng ta đã rất vui vẻ rồi!
“Cảnh Minh đại nhân là thần tượng mà ta sùng bái nhất.”
“Ta đã dán chân dung của Cảnh Minh đại nhân trên đầu giường rồi! Chỉ cần nhìn thấy Cảnh Minh đại nhân mỗi ngày, ta liền luyện võ hăng hái hơn mỗi ngày.
Vô số người bày tỏ quan điểm trên các phương tiện truyền thông trực tuyến của bảy quốc gia Nhân tộc, đây có thể là thời khắc náo nhiệt nhất cả đời của vô số nhân loại.
“Trận đấu bắt đầu rồi? Người dẫn chương trình và hai bình luận viên lập tức chăm chú theo dõi trận đấu, vô số người xem bắt đầu nín thở chờ đợi.
Trong sân thi đấu.
Hứa Cảnh Minh đứng trong đó, nhìn cường giả Sơn Ma tộc “Badishen” ở cách xa hơn mấy ngàn mét. Badishen có chiều cao 65 mét, trông giống như một ngọn núi nhỏ, và hiện cũng đang cẩn thận quan sát Hứa Cảnh Minh.
Hai bên va chạm ánh mắt.
Hứa Cảnh Minh tham gia cuộc thi với tâm lý rèn giũa bản thân, nhưng Badishen thì khác. Hắn giáng lâm ở Sơn Ma tộc, vậy nên cần phải nắm bắt mọi cơ hội tại mỗi kỳ thi đấu trong giai đoạn đầu.
“Hừ” Badishen di chuyển trước tiên, hắn thoạt nhìn có vẻ cồng kềnh, nhưng lại sở hữu tốc độ rất nhanh, tựa như một tia sấm chớp lao về phía Hứa Cảnh Minh.
“Réc…”
Badishen nghe được tiếng hót líu lo, thấy được thần điểu khổng lồ giương cánh trên không, cũng như muôn vàn tàn ảnh huyễn hóa từ đôi cánh của nó. Hắn cố định ánh mắt, ngưng tụ lực lượng tâm linh, phá vỡ ảnh hưởng tâm linh, liền thấy được chân thân của Hứa Cảnh Minh.
Giờ phút này, Hứa Cảnh Minh đã bay đến giữa không trung, lao thẳng tới Badishen. Badishen chắp hai tay lại với nhau, như thể đóng lại hai cánh cửa khổng lồ để phong tỏa con đường tiến lên của Hứa Cảnh Minh, đồng thời bao vây và trấn áp đối phương.
1060 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận