Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 730: (Phần 6) Rút khỏi Trái Đất (1)

Cùng lúc đó, sáu cô gái khác cũng đang ngồi bên cạnh bồn tắm, nhẹ nhàng rải những cánh hoa tươi non và rót nước thuốc quý giá vào bồn tắm.
“Các người lui ra đi.” Lư Nã Đạc liếc nhìn sáu cô gái ở xa xa, bọn họ đó lập tức cúi đầu, từng người rời khỏi phòng, chỉ còn lại hai cô gái đang hầu hạ bên cạnh hắn ta.
“Thật không ngờ Tiano lại coi một tên oắt con tại nền văn minh nhỏ yếu thấp hèn là bạn bè!” Lư Nã Đạc nhíu mày nói nhỏ: “Mình càng không hiểu, mình đã lên tiếng rồi mà cậu ta vẫn che chở cho tên Hứa Cảnh Minh kia!”
“Cậu ta và mình mới là người cùng giai cấp, nếu cậu ta chịu chiều theo ý mình, mình có thể tặng cậu ta 180 tên hộ vệ! Vậy mà vì một kẻ nhỏ bé, cậu ta lại không muốn để mình xử lý!”
“Rõ ràng không nể mặt mình!”
Gương mặt của Lư Nã Đạc như ẩn như hiện trong làn hơi nước, càng thêm phần u ám: “Cũng đúng, dù sao cậu ta cũng là Tiano Xích Mông Syre, cậu ta không nể mặt mình, mình có thể làm gì chứ?”
“Đám chết tiệt này đã nắm giữ quyền lực ngập trời ngay từ khi còn, làm sao có thể quan tâm đến mình?”
Lư Nã Đạc càng tới gần tầng lớp cốt lõi nhất của “nền văn minh Nguyên Tinh”, thì càng hiểu được bản thân hắn ta chả là cái gì so với những đại nhân vật thật sự trong vũ trụ.
Anh trai hắn ta mới là người của vòng tròn đó! Còn hắn ta, cùng lắm thì chỉ là một “vật trang sức” cho anh trai.
“Nhưng một nền văn minh Trái Đất nhỏ yếu vốn dĩ chả là cái gì đối với ta!” Lư Nã Đạc đứng dậy và bước ra khỏi bồn tắm, quần áo tự nhiên xuất hiện trên người hắn ta.
Lư Nã Đạc đi tới bên cạnh ghế rồi ngồi xuống, cắn một miếng hoa quả do thị nữ đút cho, sau đó nhẹ nhàng phất tay.
Vù!
Một quang ảnh xuất hiện trước mắt hắn ta, một lão già mũ ưng mặc áo choàng đen rộng rãi đã sớm hiển hiện trên đó.
“Điện hạ Lư Nã Đạc.” Lão già mũi ưng cười nói: “Rất hiếm khi ngài liên lạc với tôi. Ồ… ngài đang đi du lịch ở liên minh sao Ngô Câu, muốn tới thăm nền văn minh Hắc Nguyệt sao? Tôi có thể chiêu đãi ngài một cách tận tình!”
“Tôi sẽ không tới nền văn minh Hắc Nguyệt.” điện hạ Lư Nã Đạc trên ghế, bộ dạng có vẻ thả lỏng, cười nói: “Tiên sinh Murray, tôi vừa rời khỏi một nền văn minh nhỏ yếu tên là “Trái Đất”, liền biết được Hắc Nguyệt các người đang đóng quân ở đó.”
“Nền văn minh Trái Đất?” Murray hoang mang, gật đầu nói: “Đúng vậy, nền văn minh Hắc Nguyệt đang đóng quân ở đó, có qua lại làm ăn với bọn họ.”
“Người của nền văn minh Hắc Nguyệt các người đóng quân khá là hiểu lễ tiết, tôi cũng hài lòng với sự chiêu đãi của bọn họ.” Lư Nã Đạc mỉm cười nói: “Nhưng nền văn minh Trái Đất kia quả thực rất mất văn hóa, không hiểu lễ tiết.”
“Hả? Bọn họ làm ngài phật lòng sao?” Murray hỏi.
“Phật lòng tôi thì sao chứ? Tôi cũng chỉ đành nhịn, bọn họ có thể mất văn hóa, nhưng tôi thì trọng lễ nghi, có giận thì cùng lắm cũng chỉ mắng vài câu.” Lư Nã Đạc nói.
“Điện hạ nhân từ.” Murray mỉm cười nói.
“Nhưng thật lòng mà nói, nền văn minh Trái Đất này có vẻ lạc hậu, ngang ngược, không biết lễ nghi. Một nền văn minh như thế… Hắc Nguyệt các người không nên giao thiệp quá thân với bọn họ.” điện hạ Lư Nã Đạc nói: “Nếu không, một khi bọn họ gây chuyện, các người có lẽ sẽ bị liên lụy.”
Murray nghe mà gật đầu: “Tôi không hiểu rõ nền văn minh Trái Đất, cho nên sẽ sắp xếp người điều tra xem nền văn mình Hắc Nguyệt có nên tiếp tục làm ăn kinh doanh với bọn họ nữa hay không.”
“Tôi cũng xem ông là bạn, cho nên tiện thể nói vài câu.”
Lư Nã Đạc cười nói: “Thôi, tôi không làm phiền nữa, sau này Murray tiên sinh tới nền văn minh Nguyên Tinh thì phải tới tìm tôi đấy nhé! Tôi nhất định sẽ chiêu đãi ông tận tình.”
“Chắc chắn rồi.” Murray gật đầu.
Lúc này Lư Nã Đạc mới tắt máy báo tin, quang ảnh mất đi. Hắn ta mỉm cười ngồi ở đó, cầm trái cây ăn.
“Chủ nhân, nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ không qua lại với nền văn minh Trái Đất nữa sao?” Cô gái đang xoa bóp vai cho hắn ta khẽ nói.
“Chắc 100%.”
Lư Nã Đạc tự tin nói: “Hai sinh mệnh Bản Nguyên của nền văn minh Hắc Nguyệt nhất định sẽ sáng suốt hơn Tiano Syre, bọn họ biết người nào mới là bạn bè đáng kết giao.”
“Rất nhanh thôi…”
Lư Nã Đạc khẽ nói: “Đám người nền văn minh Hắc Nguyệt rút đi, đoạn tuyệt quan hệ với nền văn minh Trái Đất, thậm chí không một nền văn minh mạnh nào đồng ý che chở cho nền văn minh Trái Đất.”
“Mấy người nói xem, một nền văn minh mới phát triển, chỉ có một hành tinh có sự sống, lại không có sự che chở của bất kỳ thế lực đóng quân nào, vậy mà còn khá giàu có.”
Điện hạ Lư Nã Đạc mỉm cười nói: “Liệu bọn họ sẽ gặp phải cái gì?”
“Những người tham lam trong vũ trụ.” Hai thị nữ hiểu được.
“Chúng ta hãy để nền văn minh Trái Đất cảm nhận sóng gió thật sự của vũ trụ đi!” Lư Nã Đạc mong chờ: “Ta cũng chả vi phạm lời hứa với Tiano, không đối phó với tên hèn hạ kia! Ta chỉ cho nền văn minh Hắc Nguyệt lời nhắc nhở thiện ý thôi!”
Lư Nã Đạc nhất định phải trút cơn giận trong lồng ngực, thì mới có thể cảm thấy thoải mái.
Đối với hắn ta, đây cũng chỉ mới là một thủ đoạn trừng trị nho nhỏ! Nếu không có Tiano, hắn ta sẽ dùng chiêu thức kinh khủng hơn.
Murray vẫn ngồi ở đó, một người đàn ông trung niên cung kính xuất hiện trên quang ảnh.
“Cipolla.” Murray nói.
“Chào thầy!” Cipolla cung kính nói.
“Gia tộc của ông phụ trách khai phá nền văn minh Trái Đất đúng không?” Murray hỏi.
“Đúng thế.” Cipolla gật đầu.
“Bỏ qua nền văn minh Trái Đất, cắt đứt toàn bộ quan hệ với bọn họ đi.” Murray dặn dò: “Trong vòng ba ngày, trên lãnh thổ của nền văn minh Trái Đất không được có một công dân nền văn minh Hắc Nguyệt nào.”
Cipolla kinh ngạc: “Bỏ qua? Thầy ơi, tôi có thể hỏi lý do không?”
“Khai phá nền văn minh Trái Đất, cũng chỉ thu về vài nghìn tỷ xu vu trụ.” Murray nói: “Nhưng nếu tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ rước lấy địch ý của Lư Nã Đạc.”
“Điện hạ Lư Nã Đạc?”
Cipolla biết chuyện hắn ta tới nền văn minh Trái Đất du lịch: “Nền văn minh Hắc Nguyệt chúng ta cần gì sợ một tên Lư Nã Đạc?”
Cipolla hạ giọng nói.
“Bây giờ thì không, nhưng sau này thì chưa chắc.” Murray nói: “Trong nền văn minh Nguyên Tinh, nhiều đại quý tộc đang đầu tư dòng tộc của Lư Nã Đạc, anh trai hắn ta là một người rất giỏi.”
“Quan trọng nhất, Lư Nã Đạc là một tên tiểu nhân.” Murray mỉm cười nói.
“Đắc tội một tiểu nhân, hắn ta sẽ nhớ mãi không quên.” Murray nói: “Được rồi, bây giờ hành động đi!”
“Vâng!” Cipolla cung kính nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận