Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1040: (Phần 8) Thế giới Ngô Minh (3)

Dù sao thì đó cũng là thử thách do Đại nhân Ngô Minh đặt ra, bọn họ thất bại thì cũng chả có gì mất mặt.
Các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 thì cẩn thận hơn nhiều, bọn họ vừa nghiên cứu phương pháp “rèn luyện tâm linh, thanh lọc tâm linh bằng binh khí”, vừa quan sát tình hình trong thế giới Ngô Minh.
“Ba cửa ải này không hề đơn giản tí nào.”
Phó viện trưởng Xích Mông cũng đang chú ý tới: “Đa số các sinh mệnh Bản Nguyên đều tập trung tích lũy tri thức, hoàn toàn vứt bỏ kỹ nghệ binh khí từ rất lâu trước đó… Nếu như bọn họ không bỏ công sức để tu luyện kỹ nghệ binh khí ngay từ đầu, thì có lẽ sẽ không thể vượt qua ba tầng cửa ải trong thế giới Ngô Minh.”
“Tuy nhiên, dựa vào ý thức tâm linh cường đại hơn và tích lũy tri thức sâu dày hơn so với sinh mệnh Tinh Không, cùng với phương pháp “rèn luyện tâm linh, thanh lọc tâm linh bằng binh khí” do Hứa Cảnh Minh cung cấp, các sinh mệnh Bản Nguyên này sẽ có thể cải thiện kỹ nghệ binh khí của mình một cách đáng kể. Tới lúc đó, rất nhiều người sẽ dễ dàng vượt qua ba tầng cửa ải trong thế giới Ngô Minh.”
Điều kiện tiên quyết để vượt qua qua được ba tầng cửa ải, là các sinh mệnh Bản Nguyên phải có thu hoạch nhất định về mặt “rèn luyện tâm linh bằng binh khí”.
“Phương pháp “rèn luyện tâm linh bằng binh khí” xuất phát từ Hứa Cảnh Minh!”
“Cho nên việc đánh bại Hứa Cảnh Minh rồi nhận được phần thưởng 10 triệu tỷ là rất khó!”
Phó viện trưởng Xích Mông nghĩ thầm: “Có lẽ, chỉ những cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ như mình mới có hy vọng đánh thắng hắn.”
Các cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ bọn họ đã nắm giữ lực lượng Cao Duy chân chính, cũng như đã thuế biến về tư duy và nhận thức, vậy nên chỉ cần chỉ cần nỗ lực một chút là có thể đạt được trình độ cực cao về phương diện kỹ nghệ binh khí.
“Trong số bảy vị cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ trong tộc đàn nhân loại hiện nay, xét về kỹ nghệ binh khí, “Xá Lâm” chính là người đứng đầu.”
Phó viện trưởng Xích Mông nghĩ thầm: “Chẳng biết Xá Lâm có hứng thú hay không.”
……..
Một con thuyền được làm bằng gỗ trong tinh không hoang vắng, một thiếu niên tóc trắng đang ngồi xếp bằng ở đầu thuyền, bình tĩnh quan sát phía trước.
Con thuyền đang phiêu bạt lang thang trên dòng sông hư ảo hùng vĩ – nơi ẩn chứa vô số bóng người tựa như hổ phách.
Càng là nơi sâu dưới lòng sông, thì lại càng tối tăm u ám, rất khó nhìn rõ.
Những bóng người trông giống như hổ phách đó chính là những sinh mệnh đã chết từ lâu, bao gồm cả Lư Nã Đạc.
“Mặc dù mình có thể phiêu đãng trong Dòng Sông Thời Không, nhưng lại không có cách nào phục sinh những người đã chết này.” Thiếu niên tóc trắng đứng dậy rồi duỗi tay ra, trong tay liền xuất hiện một thanh kiếm.
Hắn ta vung kiếm lên, đâm xuyên qua tầng tầng lớp lớp thời không, chạm vào Dòng Sông Thời Không, câu được một bóng người hổ phách.
Hơn phân nửa bóng người này đã lên được khỏi mặt nước, thế như vẫn còn dây dưa với những giọt nước trong lòng dông, phảng phất như vẫn đang bị trói buộc bởi một lực kiềm chế vô tận.
Một nhát kiếm của thiếu niên tóc trắng có thể rung chuyển cả Dòng Sông Thời Không, nhưng lại không thể kéo cái bóng người hổ phách kia ra khỏi dòng nước muôn trùng.
“Chẳng lẽ thân thể vẫn còn quá yếu nhược? Mình nhất định phải xây dựng thể sinh mệnh đạt tới cảnh giới Cao Duy, thì mới có thể bộc phát lực lượng mạnh mẽ hơn, sau đó vớt từng người đã chết ra khỏi Dòng Sông Thời Gian, coi như thực sự phục sinh cho bọn họ.”
Đôi mắt của thiếu niên tóc trắng trở nên sâu thẳm: “Ai cũng nói rằng chỉ có sinh mệnh Cao Duy mới có khả năng phục sinh sinh mệnh Bản Nguyên, ngay cả chính mình cũng không thể phá vỡ giới hạn này.”
Xá Lâm là một trong bảy cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ của tộc đàn nhân loại.
Hắn ta vẫn luôn tập trung theo đuổi con đường tiến hóa, không muốn bị phân tâm bởi những chuyện nhỏ nhặt. Ngay cả trong chiến tranh tộc đàn ở các vùng biên giới, hắn ta cũng chỉ xuất hiện khi có người cầu cứu viện.
“Ồ?” Xá Lâm đột nhiên ấn mở quang ảnh, dòng sông hư ảo xung quanh cũng biến mất.
Lúc này, một cô gái tóc bạc hiện lên trong quang ảnh.
“Sư huynh Xá Lâm.” Cô gái tóc bạc nói.
“Nguyên Nhất.” Xá Lâm mỉm cười nói.
Nguyên Nhất là một cô gái mặc chiếc áo choàng màu xám, xoã tung mái tóc màu bạc, bộc phát khí tức đáng sợ hơn cả Xá Lâm.
Nguyên Nhất đã từng nổi tiếng sánh ngang với Xích Mông, nhưng sau đó Xích Mông đã là cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, còn cô thì vẫn không đột phá được.
“Sư huynh Xá Lâm, anh có biết tộc đàn nhân loại dạo gần đây rất náo nhiệt không?” Nguyên Nhất nhìn thiếu niên tóc trắng kia.
Cô là một thiên tài vô song, hiện giờ vẫn còn độc thân vui tính.
Tuy nhiên, khi còn là một sinh mệnh non yếu, cô đã từng gặp qua “Xá Lâm”, từ đó cũng không còn chú ý tới người đàn ông nào nữa.
“Tôi không thích tham gia náo nhiệt.” Thiếu niên tóc trắng mỉm cười nói.
“Anh nhận được bức thư của Ngô Minh chưa?” Nguyên Nhất hỏi.
“Rồi.” Xá Lâm gật đầu.
“Phương pháp “rèn luyện tâm linh, thanh lọc tâm linh bằng binh khí” sao? Thú vị đấy.”
“Sư huynh Xá Lâm à, những cảm ngộ của anh về thời không đều nằm ở trong kiếm, cho nên anh hoàn toàn có thể giao đấu vũ khí với Ngô Minh.”
Nguyên Nhất nói: “Gần đây, mặc dù một số sinh mệnh Bản Nguyên đã vượt qua ba tầng cửa ải, thế nhưng vẫn không đánh bại Ngô Minh! Sự chênh lệch của bọn và Ngô Minh thực sự quá lớn.”
“Sự chênh lệch đương nhiên phải lớn rồi.”
Xá Lâm gật đầu: “Ngô Minh bị ô nhiễm bởi lực lượng Cao Duy xuất phát từ Chủ Nhân Hư Uyên, mà truyền thừa Hư Uyên là con đường “lực lượng Tâm Giới”. Hắn rèn luyện tâm linh bằng thương pháp, thực chất là diễn hoá Tâm Giới bằng thương pháp. Nếu như muốn đánh bại hắn ta, thì ít nhất cũng phải tập trung vào binh khí, đồng thời còn phải tích hợp con đường tiến hoá của chính mình vào vũ khí!”
“Sư huynh Xá Lâm, tôi cảm thấy anh có thể dễ dàng đánh bại hắn ta.” Nguyên Nhất nói.
“Tôi thành tâm với kiếm, cũng dung hợp mọi cảm ngộ về thời không vào kiếm… một khi tôi ra tay, thì rõ ràng đang ức hiếp hắn.” Xá Lâm lắc đầu.
“Ngô Minh rất bất thường, trận chiến với hắn có lẽ sẽ giúp ích cho sư huynh.” Nguyên Nhất nói.
Cô biết sư huynh dồn hết sức mình theo đuổi cảnh giới Cao Duy, cho nên cũng muốn giúp đỡ cho sư huynh.
“Hắn quả là một đối thủ tốt.”
Xá Lâm mỉm cười nói: “Chúng ta cùng chờ đợi thêm 100 năm nữa đã! Trong vòng một trăm năm, nếu như không một ai trong tộc đàn nhân loại vũ trụ có thể đánh bại được hắn, vậy thì tôi sẽ ra tay, cho hắn nếm mùi thất bại một lần! Có đôi khi, thất bại sẽ mang lại ích lợi to lớn với hắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận