Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1222: (Phần 10) Xuất thủ (2)

Hứa Cảnh Minh không ngừng suy nghĩ suốt đường đi, vừa chớp mắt đã tới khu dân cư cách câu lạc bộ chỉ khoảng 1 km rồi trở về nhà.
“Cha, mẹ” Hứa Cảnh Minh để túi thương xuống đất.
“Con trai về rồi sao?” Người mẹ Viên Ngọc cười nói: “Vậy bây giờ ăn cơm thôi”
“Hai người ăn đi, tối nay ta còn phải đi gặp một người bạn” Cha Cảnh Ngọc Long mập mạp cũng cười nói: “Con trai, hiện tại có rất nhiều cô gái theo đuổi ngươi, cũng không ít người làm mai tìm đến ta đó! Ngươi tranh thủ chọn một cô đi, thậm chí vài ba cô cũng được.”
Hứa Cảnh Minh không thèm để ý, đi thẳng xuống phòng bếp: “Mẹ, để ta dọn cho”
“Cái thằng này” Cảnh Ngọc Long bất lực, vừa cười thầm vừa đi ra khỏi nhà.
“Cha ngươi nói đúng đó, ngươi nên tranh thủ thời gian yêu đương đi” mẹ khuyên nói.
“Con hiện giờ chỉ muốn chuyên chú vào võ thuật, tạm thời không muốn bị phân tâm bởi những thứ khác. Hứa Cảnh Minh nói.
Trong khi phân thân ở thế giới bên ngoài đang ở bên người vợ là Lê Miểu Miểu rồi, hắn làm sao có thể lấy vợ sinh con ở cái thế giới này nữa?
Người mẹ cười nói: “Được thôi, tùy ngươi! Lúc trước, cha mẹ đã lựa chọn đúng đắn khi để con nghỉ học để chuyên tâm tập võ! Nếu như cứ bị những người kia bắt nạt, thì con cũng đâu chuyên tâm học võ, cũng không có được sự vẻ vang của ngày hôm nay”
Con trai vốn là một cậu thiếu niên ốm yếu, nhưng sau khi bắt đầu chuyên tâm vào võ đạo, hắn cuối cùng cũng đã đạt được khá nhiều thành tựu trong võ thuật .
Hai vợ chồng Cảnh Ngọc Long và Viên Ngọc cũng rất tự hào vì điều này.
Tại phòng ăn VIP ở nhà hàng.
“Ngươi có ý gì?” Cảnh Ngọc Long nhãn mặt.
“Ngươi cũng biết đây, ta bây giờ có hơi khó khăn, thật sự xoay không ra tiền” Một gã đàn ông đầu trọc gượng cười rồi nói: “Ta cũng là người bị hại, nhà đầu tư bọn họ ôm tiền chạy mất rồi, cho nên ta hiện giờ thực sự không còn tiền”
Cảnh Ngọc Long tức giận nói: “Toàn bộ dự án thiết kế này đã hoàn công rồi, vậy mà ngươi bây giờ nói với ta là không còn tiền nữa sao? Trước đó, ta đã ứng ra rất nhiều tiền để trả lương nhân viên, cũng như chi phí vật tư “Không phải ta đã đưa trước hai đợt tiền cho ngươi rồi sao?” Người đàn ông đầu trọc nói.
“Ngươi mới thanh toán một nửa, vẫn còn thiếu một nửa! Ngươi cũng biết thời buổi kinh doanh hiện giờ cạnh tranh kịch liệt đến nhường nào, mà ta vốn đã không thu về bao nhiêu lợi nhuận rồi” Cảnh Ngọc Long sốt ruột nói tiếp: “Chỉ vì hợp đồng lần này của ngươi, ta đã chi hơn 300 triệu rồi đó! Nhưng ngươi bây giờ nói với ta rằng mình không có tiền ư? Nếu ngươi không trả tiền, công ty của ta cũng sẽ phá sản đó!”
Gã đàn ông đầu trọc lắc đầu: “Ta thực sự không xoay được tiền, dù có táng gia bại sản cũng không thể xoay kịp”
“400 triệu đó, ngươi định không trả sao?” Cảnh Ngọc Long tức tối đến mức đỏ mặt, đồng thời cảm thấy khó có thể tin nổi.
“Này ông anh, ngươi trong những năm này cũng được xem là thuận buồm xuôi gió, con trai ngươi cũng là thiên tài võ đạo kia mà! Cho dù công ty ngươi gặp chút khó khăn, nhưng vẫn có thể gồng gánh được mà” Người đàn ông đầu trọc nói: “Ta thật sự là không còn đường lui nữa rồi”
Cảnh Ngọc Long đứng dậy: “Số tiền này quá lớn, công ty của ta không gánh nổi! chúng ta hẹn gặp nhau trên tòa “Ra toà đi, dù sao thì ngươi cũng sẽ không lấy lại được bao nhiêu tiền” đàn ông đầu trọc hét lên.
Cảnh Ngọc Long bước ra khỏi phòng ăn.
Gã đàn ông đầu trọc tức giận.
“Ép ta à.”
“Cả đám người các ngươi, ai cũng ép ta!”
Người đàn ông đầu trọc thì thào nói nhỏ: “Khoản nợ 400 triệu của Cảnh Ngọc Long chính là điểm mấu chốt. Nếu như không cần trả 400 triệu này, công ty của mình sẽ có thể tiếp tục tồn tại! Ngay cả biệt thự của mình, người làm của mình, tất cả mọi thứ đều sẽ như cũ.
Người đàn ông đầu trọc bộc phát sát khí: “Thành phố Giang Hãn có khá nhiều bang phái giang hồ, cái chết ngoài ý muốn cũng là vấn đề rất thường gặp”
Buổi tối, Hứa Cảnh Minh sống trong khu cạnh nhà với cha mẹ mình. Vào mười sáu tuổi, hắn đã tự mình thuê nhà để luyện võ. Về sau, thực lực võ thuật càng ngày càng nâng cấp, thu nhập cũng càng ngày càng tăng cao, hắn rốt cuộc đã mua được một căn nhà.
Trong phòng, Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng tại chỗ, bắt đầu điều hoà tâm linh.
Giờ khắc này, lỗ tai của hắn có thể nghe được âm thanh xung quanh trên trăm cây số, cái mũi của hắn có thể ngửi được các loại hương vị hơn phân nửa thành phố Giang Hãn, thậm chí, làn da của hắn có thể cảm giác được đủ loại biến động trong không khí.
Cho dù nhắm mắt lại, hắn cũng có thể hình dung hết thảy mọi thứ trong phạm vi mười dặm xung quanh ở trong đầu, khoảng cách càng xa thì hình dung càng mơ hồ.
Hứa Cảnh Minh hoàn toàn có thể điều khiển những âm thanh và mùi vị này, nhưng không hề bị ảnh hưởng ngược lại.
“Hả?” Hứa Cảnh Minh cảm nhận được, người cha Cảnh Ngọc Long và người mẹ Viên Ngọc đang tản bộ tại một công viên cách xa 1.2 cây số.
Hai vợ chồng bọn họ thường xuyên tản bộ vào ban đêm, hai tên vệ sĩ cũng đi theo ở phía xa xa.
Đúng lúc này — “Bùng”
Trên bầu trời xa xăm, một chiếc máy bay di chuyển với với tốc độ không thể kiểm soát được và lao thẳng xuống dưới! Quỹ đạo rơi xuống của nó hoàn toàn trùng khớp với vị trí của Cảnh Ngọc Long và Viên Ngọc.
“A a a” Phi công lái máy bay vô cùng sợ hãi và tỏ vẻ lo lắng khi không thể điều khiển máy bay. Cảnh Ngọc Long và Viên Ngọc đang trò chuyện cùng nhau, sao có thể chú ý đến một chiếc máy bay trên bầu trời đêm, ngay cả hai vệ sĩ ở phía xa cũng không chú ý đến điều đó. Đám người bọn họ căn bản không thể nhận ra bất kỳ điều khác thường cho đến khi máy bay chỉ còn cách tầm 100 mét.
“Không xong rồi”
“Máy bay mất kiểm soát. Hai vệ sĩ kinh hãi.
Nhưng vào lúc này, chiếc máy bay dường như mất kiểm soát hoàn toàn, thậm chí còn gia tốc ngang bằng với âm thanh, sắp sửa đâm trực diện về phía bọn họ. Với khoảng cách ngắn như vậy, hai vệ sĩ không kịp ngăn cản, cũng không có thực lực ngăn cản..
“Tránh ra. “Hai vệ sĩ hét lên, vệ sĩ dị tộc Hoắc Long là người hét lớn nhất.
“Chuyện gì vậy? “Cảnh Ngọc Long và người vợ Viên Ngọc nhìn những vệ sĩ ở phía xa với ánh mắt khó hiểu, sau đó nhìn lên và thấy một chiếc máy bay mất kiểm soát đang lao xuống với tốc độ âm thanh.
Trong trường hợp này, Cảnh Ngọc Long và vợ mình đều có chút choáng váng, không có đủ thời gian để phản ứng.
“Tiêu rồi”
Cảnh Ngọc Long, Viên Ngọc giờ khắc này đều sinh lòng giác ngộ.
Đúng lúc này Một bóng người xuất hiện trong không trung, đá thẳng vào đầu máy bay.
như thể đang đá một quả bóng.
Đầu máy bay lập tức bị biến dạng, chiếc máy bay nặng gần chục tấn bị đá mạnh tới mức phát ra một tiếng nổ lớn, đồng thời cũng lệch khỏi quỹ đạo ban đầu mà lăn lộn bay về phía xa chừng bảy tám chục mét rồi mới rơi xuống hồ nước ở công viên, khiến cho dòng nước dưới bờ hồ bắn tung tóe khắp nơi.
“Cảnh Minh. Vợ chồng Cảnh Ngọc Long, Viên Ngọc nhận ra người giải cứu bọn họ vừa rồi không ai khác chính là con trai của bọn họ.
P/s: Thể theo yêu cầu của một số độc giả, từ giờ mình thay đổi các ngôi xưng là ta-ngươi để giữ nguyên sắc thái truyện trung 1168 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận