Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1322: (Phần 11) Đảo chủ Đế Long và sư tôn (2)

Trong hòn đảo Đế Long, một tòa nhà vắng vẻ.
Đảo chủ Đế Long ngồi một mình trên bảo tọa, ngắm nhìn dòng thời gian với ánh mắt u lãnh, trông thấy tương lai mờ mịt này đến tương lai mờ mịt khác.
“Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba như chúng ta có thể nhìn trộm tương lai rất hữu hạn. Đảo chủ Đế Long nhẹ giọng tự nói: “Mà tương lai lại tràn đầy quá nhiều biến số, vô số chuyện có rất ít khả năng trở thành hiện thực”
“Nhưng mà…”
“Ngô Minh này?”
Đảo chủ Đế Long bày ra sắc mặt nghiêm nghị: “Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Ngô Minh ở dãy núi Nguyên Kim, mình đã quan sát được cảnh tượng hắn đã đánh chết phân thân Ngũ Ma Tinh trong quá khứ, cũng như thuận tiện nhìn trộm hắn trong tương lai. “Mình liên tục nhìn trộm ba nhánh tương lai của hắn. “Trong mỗi một nhánh tương lai, hắn đều có thể trở thành một cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba bất khả chiến bại” Ánh mắt đảo chủ Đế Long loé lên một tia trịnh trọng: “Điều này quả thật không hợp lý!”
“Tương lai còn chưa xảy ra, vốn nên có nhiều biến số. Nhưng Ngô Minh này tựa hồ được che chở bởi một lực lượng vô hình nào đó, thế nào mình hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ điều gì có thể ngăn cản được sự phát triển của hắn”
Đảo chủ Đế Long suy tư: “Lực lượng vô hình này là gì?”
“Thật sự là thiên phú sao?” Đảo chủ Đế Long ngẫm nghĩ: “Hay là có sự tồn tại cảnh giới thứ ba nào đó đang che chở hắn ư?”
Vì sao hắn ta sẵn sàng rời khỏi sự tôn, đến mảnh cương vực Nam Đình 3609 hẻo lánh này? Là bởi vì hắn không dễ ở bên cạnh sư tôn.
Ngay cả khi có được trợ lực để tu luyện từ một sinh mệnh Đê Duy đến cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, nhưng đảo chủ Đế Long vẫn là một nhân vật cực kỳ ưu tú trong số những người thân bạn bè bên cạnh sư tôn. Giống một số kẻ tầm thường chân chính, không có bất kỳ thiên phú nào trên con đường tiến hóa. “Mình sở dĩ trốn đến mảnh cương vực Nam Đình, là bởi vì đám bạn bè thân thích của sư tôn đều ỷ vào uy danh của ngài ấy mà muốn làm gì thì làm”
“Nếu như ý chí tâm linh không đủ cường đại, thì việc sở hữu tuổi thọ vĩnh hằng chân chính ngược lại sẽ trở thành một loại tra tấn.
Đảo chủ Đế Long thầm nghĩ: “Trong suốt dòng đời dài lâu vô tận, tâm linh của những bạn bè thân thích của sư tôn đều trở nên hủ bại vặn vẹo… Sư tôn có thể ban cho bọn họ tuổi thọ mệnh vĩnh hằng, nhưng lại không cách nào ban cho bọn họ tâm linh ý chí mạnh mẽ.
Đảo chủ Đế Long suy tư: “Ngô Minh này, mình mơ hồ cảm thấy hắn ta sở hữu thiên phú cao cường đến mức bất thường. Mình sống đã bao lâu rồi chứ? Hiển nhiên đã nhìn thấy rất nhiều thiên tài ở bên cạnh sư tôn, ở toà thành Vũ Hỏa, ở rất nhiều nơi, thế nhưng vẫn chưa từng thấy qua một kẻ như Ngô Minh.
“Loại quái vật này, hoặc là tự thân rất khủng bố, hoặc là chống lưng rất khủng bố. Mình không thể làm kẻ địch với hắn? Lúc ấy, đảo chủ Đế Long vừa ngẫu nhiên đụng mặt, tùy ý nhìn trộm tương lai, thì lập tức đưa tặng một nửa Nguyên Kim.Hán sọ.
Sợ Ngô Minh sẽ ghi hận, từ đó mang lại đại họa cho hắn.
Tất cả mọi người đều nói đảo chủ Đế Long hành xử mạnh mẽ bá đạo.
Nhưng hắn ta hiểu rõ thực lực bản thân cũng tương đối bình thường trong số các cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba khác, thế nhưng cũng không muốn tiếp tục đòi hỏi vị sư tôn của mình, vậy nên sẽ phát huy vũ khí sắc bén lớn nhất của chính mình – bối cảnh!
Đảo chủ Đế Long dựa vào bối cảnh, có thể thường xuyên ăn thịt khi tranh đoạt bảo vật với các cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba khác! Hắn chỉ cần không quá mức tàn nhẫn, thì những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba khác đều sẽ nguyện ý lùi một bước.
Sau khi ăn thịt hết lần này đến lần khác, hắn ta mới tích góp được của cải như vậy, mới có được nhiều bảo vật như vậy.
Người ngoài cho rằng sư tôn đã ban cho hắn rất nhiều bảo vật.
Nhưng thực ra, sư tôn cũng chỉ ban cho hai món bảo vật, những thứ khác đều do chính hắn tích lũy.
“Loại tồn tại đặc biệt khủng bố nhường này, hiển nhiên không dễ bị bắt nạt” Đảo chủ Đế Long nghĩ, hắn ta tuy bá đạo ngang ngược, nhưng cũng phải tuỳ theo đối tượng.
“Mộc Tấn. Một âm thanh vang lên trong thức hải của đảo chủ Đế Long.
“Sư tôn” Đảo chủ Đế Long giật mình, không khỏi lộ ra vẻ vui mừng cùng với cung kính.
Giọng nói này đúng là chỗ dựa lớn nhất của hắn ta, cũng sự tồn tại hắn ta sùng bái nhất.
“Ngươi làm rất tốt! Đối với Ngô Minh này, ngươi nên né tránh, thậm chí là nên bảo trì khoảng cách với hắn! Một khi hắn dấy lên sóng gió, thì có khả năng sẽ tổn thương tới ngươi. Sự tồn tại kia nói: “Ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu hắn”
Đảo chủ Đế Long căng thẳng: “Sư tôn, ta đã hiểu.
Ở một mảnh đất mênh mông.
Một bóng dáng nguy nga cô độc ngồi một góc, nhìn ra thế giới.
“Đứa nhỏ Mộc Tấn này có thể tự mình tu luyện thành nửa bước cảnh giới thứ ba, hiển nhiên sở hữu tâm linh ý chí phi phàm! Mình cũng không cần phải nhọc lòng vì hắn. Bóng dáng nguy nga để lộ một tia bi ai sâu nặng trong đôi mắt: “Thế nhưng, những người thân yêu của mình…”
“Bọn họ sống quá lâu rồi, không còn có thể duy trì bản tâm, bắt đầu trở nên hủ bại méo mó. Bóng dáng nguy nga cảm thấy bi ai trong lòng, lại không thể làm gì khác.
Sinh mệnh Cao Duy thuộc con đường Tâm Giới vô cùng thưa thớt, chính là bởi vì quá trình trưởng thành tâm linh thực sự vô cùng khó khăn.
Giống như Hứa Cảnh Minh phải ăn nhiều đau khổ, tiêu tốn hơn ngàn năm mới nhập môn lực lượng Tâm Giới. “Những người thân yêu mà mình để ý nhất đã trở nên hủ bại méo mó, điên cuồng đến mức mất kiểm soát. Bóng dáng nguy nga nói khẽ: “Cảnh giới thứ ba thì thế nào? Không phải vẫn bất lực sao?”
1116 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận