Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 534: (Phần 4) Chỉ có duy nhất một suy nghĩ (3)

Chỉ là Hóa Hồng thương pháp đã đạt cấp sáu 99%, về sau lại bị kẹt lại, trở nên ngưng trệ.
Thế giới Huyết Vũ.
Trong một tửu lâu.
“Nếm thử xem, nguyên liệu của họ thực sự rất tươi ngon, ăn rất được.” Khâu Đồng nói.
Hứa Cảnh Minh cũng vừa thưởng thức mỹ thực, vừa hết lời khen ngợi.
Khâu Đồng muội quả thực là một mỹ thực gia (người sành ăn) ở Đế Đô, khám phá ra nhiều nơi có món ngon.
“Nghe nói chưa?”
Hứa Cảnh Minh vừa ăn vừa nói: “Bệ hạ cuối cùng cũng điều động đại nhân Vương Cửu Ngôn thống lĩnh đại quân chinh thảo.”
“Biết chứ, toàn bộ Nam phủ đã lan truyền tin này rồi.”
Khâu Đồng nói: “Vương đại nhân vốn là Nam trấn phủ sử chúng ta, giờ lại được điều đi chinh phạt phản quân ở Tây Vực. Thực ra, Phí đại nhân thống lĩnh đại quân là thích hợp nhất. Dù sao đi nữa Phí đại nhân cũng là người quen thuộc và hiểu rõ tình hình quân đội của Đông Vực, ngài ấy có thể nhanh chóng tiếp quản, thống lĩnh dễ dàng.”
“Phí đại nhân vẫn đang ở Đế Đô, chưa thể trở về Đông Vực.” Hứa Cảnh Minh trầm giọng nói.
“Những chuyện tranh giành quyền lực, lợi ích như này quá rắc rối. Được ăn đồ ăn ngon vẫn là tốt nhất, là được hưởng thụ nhất.”
Khâu Đồng nói, nàng vừa mới Đế Đô chưa bao lâu, nhưng lập tức chán ghét cảnh tượng tranh quyền đoạt lợi, phần lớn sự chú ý đều đặt vào việc thưởng thức món ăn ngon ở Đế Đô.
Đồ ăn ở Đế Đô nhiều gấp trăm lần ở quê hương thành Lan Nguyệt.
“Ăn ngon là tốt nhất.”
Hứa Cảnh Minh cũng vui vẻ ăn uống, không còn nhắc tới chuyện của Phí đại nhân.
Dù sao đi nữa, bọn họ cũng không thể nhúng tay vào cuộc tranh giành quyền lực của các thế lực lớn ở đế quốc, không thể giúp gì được cho Phí Thanh.


Thời gian trôi qua, nháy mắt đã hơn hai tháng trôi qua, nhưng thương pháp của Hứa Cảnh Minh vẫn giậm chân ở cấp sáu 99%.
Đường phố Đế Đô.
“Thắng rồi.”
“Đại tướng quân Vương Cửu Ngôn chỉ huy đại quân chinh chiến Tây Vực đế quốc, đấu sáu trận thì thắng cả sáu, đánh tan lực lượng chính của phản quân ở Tây Vực.”
“Mười tám vị vua Ngụy Vương, Túc Vương ở Tây Vực, đại tướng quân Vương Cửu Ngôn đã chém đầu sáu vị, bắt sống chín vị, sẽ sớm tiêu diệt được phản quân Tây Vực.”
Tin tức vừa đến hoàng cung vào lúc nửa đêm, đợi đến ban ngày, tin tức truyền ra khắp các đường phố của Đế Đô!
Toàn thành ăn mừng một thể.
“Đại tướng quân Vương Cửu Ngôn thật sự quá lợi hại.”
“Trước đây chinh chiến Tây Vực nhiều lần như vậy, Tây Vực càng thêm thối nát. Nhưng ngay khi đại tướng quân Vương Cửu Ngôn vừa xuất trận, ngài ấy đã liên tục giành thắng lợi, đúng là đáng kinh ngạc.”
“Đại tướng quân Vương Cửu Ngôn quả thực là Quân Thần.”
Vô số người ở Đế Đô khen ngợi tán dương, bọn họ khâm phục đại tướng Vương Cửu Ngôn từ tận đáy lòng. Bởi vì quân phản loạn ở Tây Vực đã tan rã… Tức là dân chúng ở Đế Đô có thể quay về cuộc sống yên ổn, không phải chịu sự uy hiếp từ bất kỳ thế lực nào nữa.
Điều mà người dân mong chờ nhất, vẫn luôn là khung cảnh thiên hạ thái bình.
“Đại thắng?”
Hứa Cảnh Minh đang xách mấy túi bánh ngọt đóng gói đi dạo phố, nghe tin xong liền có chút kinh ngạc, vị đại nhân Vương Cửu Ngôn này sở hữu uy lực thống lĩnh tác chiến lợi hại đến vậy sao?
“Đại nhân Vương Cửu Ngôn rời khỏi Đế Đô hơn hai tháng, vậy mà đã đánh bại được bộ phận chủ lực của phản quân ở Tây Vực. Ngược lại, thương pháp của ta vẫn còn mắc kẹt ở cấp sáu 99%.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu, sau khi mang bánh ngọt trở về chỗ ở, hắn lập tức cầm cây ngân thương trong tay và bắt đầu tập luyện trên sân võ!
Hự! Hự! Hự!
Ngân thương di chuyển, xé ngang bầu trời, mặc dù Hứa Kính Minh vừa biết tin Vương Cửu Ngôn giành chiến thắng, nhưng tin tức này chẳng có ảnh hưởng gì đến hắn, tinh thần hắn vẫn như cũ, đắm chìm trong thương pháp.
Đối với hắn, sự tiến hóa sinh mệnh mới là quan trọng nhất!
Kể từ khi thắp lên ánh sáng tâm hồn, Hứa Cảnh Minh ngày càng tập trung hơn vào việc luyện thương.
Lấy sức mạnh tâm linh điều khiển toàn thân, chỉ có duy nhất một suy nghĩ, dồn hết vào ngân thương trong tay!
Mỗi một chiêu thức không chỉ ngưng tụ sức mạnh của toàn thân, mà còn có thể luyện hóa ý chí tâm linh!
Ngưng đọng về một ý chí duy nhất, nói là một câu ngắn gọn, nhưng trên thực tế lại là cả một quá trình! Giống như luyện sắt, rèn giũa bao năm mới thành thép. Ngưng đọng ý chí… Cũng là cả một quá trình gian lao.
Mỗi một lần chiến đấu, mỗi một lần luyện thương pháp, mỗi một lần luyện tâm, đều là quá trình ngưng đọng ý chí tâm linh.
Ngọn lửa tâm linh đã được thắp lên gần ba tháng.
Hứa Cảnh Minh có thể cảm nhận được bản thân mình đang dần dần tiến bộ lên.
Cuối cùng, khi Hứa Cảnh Minh đâm ra một thương, mức độ ngưng đọng tâm linh đã đột phá một giới hạn.
Giờ phút này, Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy đầu óc của mình trở nên linh hoạt kỳ ảo, ngọn thương này không chỉ là thương pháp đơn thuần! Đó còn là ngọn thương ý chí tinh thần của Hứa Cảnh Minh!
“Ầm!”
Lúc đâm thương này ra, ánh mắt của Hứa Cảnh Minh rực cháy hừng hực vì sung sướng.
Hắn cuối cùng cũng biết được, bản thân nhất định đã đột phá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận