Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 487: (Phần 4) Ỷ Thuý lâu (3)

Ỷ Thúy lâu vào lúc chạng vạng tối, đèn lồng trên cao chiếu sáng một vùng trời, khiến cho nơi này tựa như một thành phố không ngủ.
Một lượng lớn xe ngựa hào hoa xa xỉ và đội hộ vệ đều đậu bên ngoài Ỷ Thúy lâu, các công tử quý tộc, phú thương, đám quan chức lần lượt bước vào nơi đây.
“Đúng là Ỷ Thúy lâu có khác.”
Bàng Trạch ngước đầu nhìn Ỷ Thúy lâu giống như chốn thần tiên trước mặt, nói: “Không hổ là một trong ba địa điểm hàng đầu để ngắm pháo hoa ở Đế Đô, đây là nơi tiêu tốn nhiều tiền của người dân ở Đế Đô, cũng là tài nguyên lớn nhất của Yến Vương phủ!”
Ỷ Thúy lâu có diện tích rất rộng lớn, kiến trúc nội thất lộng lẫy tuyệt đẹp, giống như cung điện tiên phủ.
Bên ngoài Ỷ Thúy lâu có rất nhiều hộ vệ mặc đồ đen canh gác nghiêm ngặt, bên trong cũng có một số hộ vệ mặc áo xanh đứng ở những góc khuất không đáng chú ý để đảm bảo an toàn cho toàn bộ nơi này.
“Xin mời quý khách.”
Bàng Trạch đến một mình, ông ta cũng được chào đón nồng nhiệt.
Hộ vệ Ỷ Thúy lâu liếc nhìn Bàng Trạch, cũng không ngăn ông lại.
“Theo quy định của Ỷ Thúy lâu, tất cả khách bước vào cửa đều không được mang theo vũ khí.”
Bàng Trạch liếc mắt nhìn, trong lòng hiểu rõ: “Nhưng quy định này cũng không được thi hành nghiêm ngặt, các khách quan không cầm vũ khí, nhưng lại có thể lặng lẽ cất giấu các loại ám khí chủy thủ. Dù sao đi nữa, đám hộ vệ bọn họ cũng không soát người.”
Bàng Trạch cũng chú ý tới những vị khách đang đi trên hành lang.
” Ỷ Thúy lâu có năm trăm hộ vệ áo đen, một trăm hộ vệ áo xanh, ngoài ra còn có năm mươi tên ám vệ. Người ta nói rằng, người yếu nhất trong số đó cũng đều là cao thủ hạng hai. Đây quả đúng là nguồn tài nguyên lớn nhất ở Yến Vương phủ ở Đế Đô, lực lượng hộ vệ này vô cùng hùng hậu.”
“Tiền thuê hộ vệ mỗi năm ít nhất cũng phải đến 300.000 lượng bạc.”
Mặc dù Bàng Trạch đã nhận được thông tin tình báo từ trước, nhưng ông muốn tự mình thăm dò, như vậy sẽ cảm thấy hiểu rõ hơn cấu trúc bên trong của Ỷ Thúy lâu, sau đo sẽ tiếp tục sửa đổi một số chi tiết nhỏ trong kế hoạch.
……
……
Trong khi Bàng Trạch đang điều tra tại Ỷ Thúy lâu, Hứa Cảnh Minh đã đến một chi nhánh của Thất Sát lâu.
Một quán trọ hẻo lánh.
Hứa Cảnh Minh đội mũ rộng vành, đeo mặt nạ bước tới, nhìn chưởng quỹ, xuất lệnh bài ra, sau đó hắn được đưa tới đại sảnh bí mật của quán trọ.
Trong đại sảnh bí mật, cũng có vài vị khách che giấu thân phận.
“Ta sẽ nhận nhiệm vụ này.” Hứa Cảnh Minh mở cuốn sách dày ra rồi chỉ vào một trang nhiệm vụ, đó là treo thưởng thế tử Yến Vương phủ ‘Trình Yến Nhiên’, phần thưởng nhiệm vụ là 32.600 lượng.
“Thời gian thực hiện nhiệm vụ là nửa tháng.”
Nhân viên của Thất Sát lâu nói: “Cần đem tai trái hoặc đầu của hắn ta tới để xác minh.”
Hứa Cảnh Minh xuất lệnh bài của mình ra.
Các nhân viên của Thất Sát lâu lập tức ghi lại, sau khi ghi chép xong, họ trả lại lệnh bài sát thủ cho Hứa Cảnh Minh.
“Ba mươi hai nghìn sáu trăm lượng.”
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn số tiền thưởng: “Chỉ cần nhận được tiền thưởng, có thể đảm bảo rằng mình sẽ không lỗ quá nhiều.”
“Lại có người muốn ám sát thế tử Yến Vương phủ, thật sự là tiền bạc điều khiển nhân tâm.”
Nhân viên của Thất Sát lâu nhìn Hứa Cảnh Minh rời đi, khẽ lắc đầu: “Treo thưởng mấy chục nghìn lượng bạc nhưng chưa hoàn thành được, nghĩ lại mới thấy quả thực không dễ dàng như vậy.”
Hứa Cảnh Minh bước ra khỏi quán trọ, nhìn màn đêm trước mặt.
“Ngày mai chính là lúc hành động.” Trái tim Hứa Cảnh Minh như lửa đốt.
…..
….
Chiều hôm sau, trong một khu rừng phía Nam bên ngoài Đế Đô, những bóng người lần lượt xuất hiện, đây là địa điểm trực tuyến mọi người đã hẹn nhau từ trước.
“Mọi người đến đông đủ rồi.”
Liễu Hải nhìn đám người lúc nha lúc nhúc trước mặt, ông ta liền gật đầu nói: “Đây là các loại vũ khí mọi người đã chọn từ trước, tất cả được xếp từ số 1 đến số 163. Về phần nội giáp thiếp thân, sau khi vào trong thành, ta sẽ chuẩn bị thêm cho mọi người!”
163 cao thủ công dân vũ trụ tiến lên, lấy vũ khí dựa theo số hiệu của mình, nhanh chóng trang bị.
Đao, kiếm, thương, mâu, rìu, ám khí, chuỳ, khiên, v.v… Tổng cộng có tới hai đến ba trăm loại vũ khí. Trong thời kỳ băng đảng cướp bóc hoành hành như này, những phú thương giàu có đều sẽ thuê rất nhiều hộ vệ để đảm bảo, cho nên việc mua vũ khí vô cùng đơn giản, không đáng nhắc tới.
“Không tệ.”
Những công dân vũ trụ này đã thử nghiệm vũ khí, chỉ số thân thể hiện tại của bọn họ giống như những người bình thường, cả hai phương diện sức mạnh và tốc độ đều không quá khác biệt so với các cao thủ nhập lưu, cho nên những vũ khí này đều được dùng để gia tăng khả năng chiến đấu.
“Yên tâm, mọi vũ khí đều đã được kiểm tra.” Liễu Hải nói.
Tất cả những thứ này đều do Hứa Cảnh Minh đặc biệt lựa chọn. Sau khi làm vệ binh Huyết Vũ ở Đế Đô lâu như vậy, hắn gần như đã trở thành dân thổ địa rồi, cho nên biết rõ nên tới chỗ nào để mua vũ khí tốt.
“Bây giờ chúng ta đi thôi.”
Liễu Hải nhìn đám người đeo vũ khí lên người xong xuôi thì lập tức dẫn họ đi ra khỏi rừng cây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận