Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1415: (Phần 12) Bái phỏng Ngô Minh (1)

Chuyến thăm dò vùng đất chung cực đã có ảnh hưởng sâu sắc đến hết thảy mọi sinh linh.
Sau khi vùng đất chung cực tiêu tan, vô số phân thân của đám cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba đều chết trong đó, các loại binh khí của bọn họ cũng bị thất lạc ở đó.
Trong lúc đang đau lòng, đám cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba nhanh chóng có được một tin tức – cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba tên ‘Ngô Minh đã chiếm được cơ duyên cuối cùng ở sự tồn tại chung cực, hơn nữa còn có khả năng thu được vô số bảo vật binh khí ở vùng đất chung cực.
“Cái gì?”
Cổ Mạc nghe tin, cũng chấn động đến mức ngơ người.
Hắn ta và đám bạn tốt cũng thăm dò vùng đất chung cực, nhưng vào ngày thứ hai khi tiến vào vùng đất chung cực, phân thân của hắn ta đã chết trong một cuộc tập kích của sinh vật bản thổ, cũng không có thu hoạch gì.
“Nhiều cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch và quân chủ Thâm Uyên như vậy, nhưng Ngô Minh mới là người chiếm được cơ duyên cuối cùng của vùng đất chung cực? Thậm chí còn có khả năng thu được lượng lớn bảo vật binh khí vào tay?” Cổ Mạc không thể tin được.
Tuy đã sớm biết được tiềm lực kinh khủng của Hứa Cảnh Minh, nhưng Cổ Mạc cũng không cho rằng đối phương có thể cạnh tranh với từng nhóm cường giả dưới trướng các vị tồn tại cảnh giới thứ ba.
“Ngô Minh trước khi tiến vào quần thể cung điện bên trong vùng đất chung cực, đã có thể đâm chết một cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch chỉ với hai ba nhát thương?” Cổ Mạc biết được càng nhiều tình báo, càng không thể tin được: “Hắn ta có lẽ còn không cần thi triển thương pháp, chỉ cần trực tiếp lần theo nhân quả, là có thể giết chết được mình chăng?”
“Cái tên Ngô Minh này lại mạnh như vậy ư?” Cổ Mạc lúc này cũng cảm thấy thấy có chút may mắn: “May, may mà mình nhận ra tiềm lực phi phàm của hắn, cho nên đã nghĩ cách ban ân cho tộc đàn nhân loại, giúp cho tộc đàn nhân loại có thể hoàn thành cuộc di cư quy mô lớn.
“Nhờ vào phần giao tình này, mình chỉ cần trốn xa một chút, thì hắn ta có lẽ sẽ không còn truy cứu Hư Không Thần tộc sau lưng mình” Cổ Mạc thầm nghĩ.
Không còn cách nào khác, Hư Không Thần tộc và Nhân tộc đã tranh đấu với nhau quá lâu, vẫn còn rất nhiều thù hận. Đôi bên có thể sinh hoạt tách biệt ở hai nơi xa xôi như vậy, Cổ Mạc cảm thấy may mắn.
Bên trong tòa thành Vũ Hỏa.
Khi vùng đất chung cực sụp đổ, cũng như vô số cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba tan biến vào hư vô, Hứa Cảnh Minh là kẻ duy nhất còn nguyên vẹn với một lượng lớn ký tự tuôn trào vào cơ thể.
Cảnh tượng này đã lọt vào tầm mắt của rất nhiều cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba!
Một truyền mười, mười truyền trăm! Chí ít, tại một nơi phồn hoa như tòa thành Vũ Hỏa, tin tức lan truyền rất nhanh, ngay cả Cổ Mạc cũng biết hết thảy sự tình.
“Binh khí “Thập Hương Lôi Ngục của ta đã được ta thai nghén nuôi dưỡng hơn mười kỷ Thâm Uyên! Dựa vào nhân quả, ta có thể dễ dàng xác nhận nó hiện giờ đang ở mảnh cương vực Nam Đình 3609! Nói chính xác thì là ở trong hòn đảo Vạn Tinh – nơi ở của Ngô Minh. Sinh linh một sừng vừa nói, vừa đảo mắt liếc nhìn đám cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, quân chủ Thâm Uyên ở xung quanh.
“Ta cũng dựa vào nhân quả, có thể xác nhận rằng hai món binh khí cảnh giới thứ ba của chính mình hiện giờ đang ở hòn đảo Vạn Tinh. Một sinh linh có cánh chim màu trắng khác nói.
“Của ta cũng thế.
“Tất cả đều rơi vào hòn đảo Vạn Tinh cả rồi”
Những vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, quân chủ Thâm Uyên vẫn còn rất nhiều món vũ khí và bảo vật khác, kẻ nào kẻ nấy đều rất giàu có. Nhưng khi khám phá vùng đất chung cực, bọn họ mang theo kiện binh khí phù hợp nhất với chính mình.
Đến lúc phân thân tan biến tại vùng đất chung cực, binh khí phù hợp nhất cũng bị thất lạc ở đó. “Tổng cộng 825 vị bằng hữu đã tụ tập tại đây, chính là để thảo luậnthế nào để lấy lại vũ khí của chúng ta!” Một bóng dáng sương đen mặc áo bào màu tro nói: “Hiện giờ không còn nghi ngờ gì nữa, tất cả binh khí thất lạc của chúng ta đều ở trên hòn đảo Vạn Tinh, ở trong tay cái tên Ngô Minh kia! Mọi người nói xem, chúng ta nên làm sao mới lấy lại binh khí của chính mình từ trong tay Ngô Minh đây.
“Ngô Minh có được những bảo vật binh khí cảnh giới thứ ba đó, hiển nhiên không thể dễ dàng đưa lại chúng cho chúng ta đâu”
“Vô số cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba từ các thế lực ở khắp nơi đã hội tụ ở vùng đất chung cực, mà toà thành Vũ Hỏa chúng ta chỉ là một trong các thế lực đó mà thôi. Số lượng bảo vật cảnh giới thứ ba trong tay Ngô Minh khó có thể đếm hết, hơn ngàn món của chúng ta thì có ý nghĩa gì đâu chứ? Dựa vào tình hữu nghị trước đó, ta cảm thấy hắn có thể sẽ tặng lại miễn phí cho tất cả chúng ta.
“Đúng vậy, hắn đã có được ước chừng hơn trăm vạn binh khí bảo vật, bây giờ giao ra hơn ngàn món thì có sao đâu? Suy cho cùng, hơn ngàn món này thích hợp với chúng ta, nhưng cũng đâu thích hợp với Ngô Minh đâu”
“Các người nghĩ đẹp quá! Nếu như Ngô Minh không coi trọng chúng ta, căn bản không muốn trả vũ khí cho chúng ta, thì chúng ta nên làm gì đây?”
“Ngô Minh rất mạnh, thậm chí còn vượt xa chúng ta, bây giờ còn có được cả cơ duyên ở vùng đất chung cực. Hắn sao có thể coi trọng chúng ta nữa chứ?”
“Ta cảm thấy đôi bên có thể đàm phán đàng hoàng một phe! Cho dù là mua lại với giá trị thật, ta cảm thấy cũng hợp lý. Dù sao thì muốn tìm một món binh khí cảnh giới thứ ba thích hợp với chính mình, cũng không hề dễ dàng gì?
“Nếu như Ngô Minh cố tình đưa ra mức giá cao hơn gấp mấy lần, thì các ngươi sẽ làm gì?”
“Hơn 800 vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, quân chủ Thâm Uyên chúng ta liên thủ với nhau, còn để cho Ngô Minh tuỳ tiện bắt nạt như vậy được sao?”
“Chúng ta không thể một chọi một với hắn, nhưng chúng ta liên thủ với nhau, hiển niên là có thể đánh bại hắn!” Trong đám cường giả tham dự hội nghị, một số người hào hứng đưa ra ý kiến, một số người khác lại ngồi ở một bên, thờ ơ lạnh nhạt quan sát mọi chuyện.
Mọi người bằng lòng tham gia lần tụ hội này, thực sự sớm đã có quyết định trong lòng.
1159 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận