Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 460: (Phần 4) Mới vào Đế Đô (2)

Phí Thanh đột nhiên cười: “Tâm Lan cũng đã trưởng thành rồi, sau khi đến Đế Đô, muội cũng phải chuẩn bị giải quyết chuyện chung thân đại sự đấy. Nếu muội nhìn trúng ai, nhất định phải nói cho đại ca biết.”
“Muội không vội.”
Phí Tâm Lan đỏ mặt: “Đừng nói chuyện này nữa.”
“Ta nghe phụ thân kể lại, muội đã đặc biệt lựa chọn ba người trong đợt tuyển chọn cảnh vệ lần này, trong đó có hai kẻ là nam nhân?”
Phí Thanh trêu chọc nhìn Phí Tâm Lan, đã nhiều năm không gặp, tiểu nha đầu đã lớn, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng thuở nhỏ từ nét mặt và ánh mắt của muội muội. Hiện giờ, Phí Thanh cũng muốn bù đắp thiếu thốn trong nhiều năm qua cho nàng.
“Ừm.”
Phí Tâm Lan liền nói: “Hành trình đi đến Đế Đô quả thực quá nguy hiểm, rất nhiều người đã bỏ mạng dọc đường. Khâu sư tỷ mất một cánh tay, La đại ca may mắn lắm mới giữ được mạng, còn Cảnh đại ca sở hữu thực lực rất mạnh, cho nên mới thoát khỏi nanh vuốt của Pháp Vương của Hắc Liên Tông.”
“Ta sẽ lo liệu hậu sự cho những cảnh vệ đã chết, cũng sẽ không đối xử bạc đãi với những người còn sống.”
Phí Thanh gật đầu, từ khi nắm giữ quyền lực tối thượng, hắn đã quen với chuyện tử vong của thuộc hạ.
“Ta nghe Lão Lục nói, cảnh vệ tên ‘Cảnh Minh’ cũng là người đến từ thành Lan Nguyệt? Năm nay mới ba mươi tuổi?”
Phí Thanh hỏi, trong số ba người mà muội muội đã chọn, chỉ có Hứa Cảnh Minh khiến Phí Thanh chú ý ít nhiều, còn Khâu Đồng và La Bách Xuyên… họ vẫn còn quá yếu.
Phí lão gia nói: “Đúng vậy, Cảnh hộ vệ cũng khá chu đáo.”
“Đúng là thời thế tạo nhân tài.” Phí Thanh khẽ gật đầu.
“Đại ca, nếu như ca ngược đãi những người đó, muội nhất định sẽ rất tức giận.”
Phí Tâm Lan nhìn chằm chằm vào đại ca của mình: “Bọn họ đều đã cố gắng hết sức để bảo vệ muội và phụ thân.”
“Muội yên tâm.” Phí Thanh mỉm cười rồi xoa đầu muội muội.


Sau khi trò chuyện với người thân một lúc lâu trên xe ngựa, Phí Thanh xuống xe rồi cưỡi ngựa cùng Vương Cửu Ngôn.
“Cửu Ngôn huynh, thứ lỗi tiểu đệ chậm trễ.” Phí Thanh nói.
“Ngươi đã lâu không gặp người nhà, tự nhiên có rất nhiều lời muốn nói.” Vương Cửu Ngôn cười.
Phí Thanh nói: “Để cảm tạ Cửu Ngôn huynh, ta tiến cử một nhân tài cho huynh.”
Vương Cửu Ngôn sửng sốt: “Nhân tài?”
Sau khi đạt đến địa vị này, hắn hiếm khi gặp được người có thể gọi là nhân tài.
“Một nhân tài võ đạo.”
Phí Thanh nói: “Ba tháng trước, hắn chỉ là cao thủ cấp hai, nhưng trong ba tháng này, hắn đã có những bước tiến dài… Đêm qua, hắn còn giữ được tính mạng thoát khỏi tay của Pháp Vương Hắc Liên tông.”
“Cái gì?”
Vương Cửu Ngôn giật mình: “Trốn khỏi Dạ Pháp Vương?”
“Nếu không tin ta, huynh có thể tự mình điều tra. Trong lúc ba vị cao thủ cấp một liên thủ lại với nhau, hai người kia bị Dạ Pháp Vương giết chết ngay lập tức. Chỉ duy nhất vị nhân tài võ đạo này, dựa vào một cây ngân thương, hắn vẫn có thể sống sót không một vết thương.”
Phí Thanh nói: “Xét theo tốc độ phát triển như thế này, huynh nói xem… Liệu hắn có thể trở thành cao thủ siêu cấp một hay không?”
“Hắn tên là gì?” Vương Cửu Ngôn lập tức hứng thú.
Cao thủ cấp một không là gì ở Đế Đô.
Dù sao đi nữa, vô số nhân tài từ khắp nơi đổ về Đế Đô, trong đó có rất nhiều cao thủ là công dân vũ trụ, đương nhiên rất nhiều người đã đạt tới cấp một.
Nhưng cao thủ ‘siêu cấp một’ là rất hiếm.
“Tên hắn là Cảnh Minh, đến từ thành Lan Nguyệt.” Phí Thanh nói.
Vương Cửu Ngôn gật đầu: “Ta hiểu rồi.”
Vào buổi chiều, đội vệ binh Huyết Vũ khổng lồ đã đến Đế Đô.
“Đây là Đế Đô sao?”
Hứa Cảnh Minh, Khâu Đồng và những người khác đều kinh ngạc nhìn quanh, thật là một thành trì tráng lệ và khổng lồ, tường thành cao tới hai mươi trượng! Nếu ngửa đầu nhìn lên, nơi đây giống như một ngọn núi trải dài đến cuối tầm mắt!
Đây là Đế Đô, thành trì lớn nhất trong thế giới Huyết Vũ! Địa điểm quy tụ vô số vàng bạc và các cao thủ!
“Đế Đô, ta đến đây.” Hứa Cảnh Minh sôi trào nhiệt huyết.
Khả năng kiếm được ‘10 000 lượng vàng’ ở Đế Đô càng lớn hơn! Hắn thật may mắn, hắn bảo vệ thành công lão gia và tiểu thư Phí gia đến Đế Đô, cũng thành công ôm đùi của tổng chỉ huy Phí.
Nếu…
Hứa Cảnh Minh hắn chết trong trận chiến khi còn là cảnh vệ! Vậy thì thân phận này chắc chắn không còn.
Nếu cha con Phí gia bị người khác giết hoặc bị bắt đi, thì hắn không những không có công mà còn có tội!
Cho nên có thể thành công bảo vệ cha con Phí gia đến Đế Đô an toàn, Hứa Cảnh Minh cũng phải ngầm thừa nhận, quả là may mắn.
“Tránh ra, tránh ra.”
“Mau tránh ra.”
Các thị vệ ở cổng thành phía Nam của Đế Đô ngay lập tức giải tán cổng thành đông đúc, nhường đường cho đội vệ binh Huyết Vũ hùng mạnh tiến vào thành.
“Đại nhân.”
Thị vệ ở cổng thành nhìn thấy Vương Cửu Ngôn, tất cả đều quỳ một gối xuống, vô cùng cung kính.
Luận chức quan, Phí Thanh hơn Vương Cửu Ngôn một bậc! Nhưng Phí Thanh là tổng chỉ huy của khu vực phía Đông đế quốc, một quan viên từ nơi khác!
Mà Vương Cửu Ngôn là một trong bốn đại thần của Đế Đô, ‘Nam trấn phủ sử’, người trực tiếp cai quản vô số con dân của Nam Thành, nhóm thị vệ trông coi Nam Thành làm sao dám chậm trễ.
“Ta nghe nói ở Đế Đô ngư long hỗn tạp, cao thủ nhiều như mây.”
Khâu Đồng ngồi trên lưng ngựa nhìn quanh, nói với Hứa Cảnh Minh: “Vệ binh Huyết Vũ trấn giữ các khu vực, thế lực ở Đế Đô, duy trì trật tự trong thành, quyền lực của họ rất lớn. Bởi vì quyền lực quá lớn, cho nên mới chia thành bốn phủ. Vị Vương đại nhân kia… chính là Nam trấn phủ sử của Đế Đô! Tại Đế Đô, hắn nhất định là một nhân vật khó lường.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Phí Thanh và Vương Cửu Ngôn cưỡi ngựa đi cạnh nhau, có thể thấy được địa vị của hai người cũng gần ngang nhau.
“Cao thủ ở Đế Đô nhiều như mây, chúng ta ở đây, không là gì cả.” Hứa Cảnh Minh liếc mắt liền cảm nhận được khí tức kinh người ẩn chứa trong thành trì khổng lồ này.
Đó là sức mạnh tinh thần của đông đảo cao thủ hàng đầu hình thành nên! Ở thành trì này, các cao thủ cấp một muốn làm gì cũng phải cẩn thận.
“Dù sao cũng là Đế Đô!”
Hai mắt Khâu Đồng rực cháy: “Nếu đã sống trên đời, chúng ta nên tới nơi mây gió hội tụ này, xông xáo một lần cho thỏa! Nếu lỡ đâu rơi đài, thì ít nhất cũng không uổng công sống một đời!”
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn Khâu Đồng.
Đúng vậy.
Đối với người dân bản địa mà nói, ý nghĩa của Đế Đô càng đặc biệt hơn. Mặc dù hầu hết các cư dân bản địa luôn được nghe truyền thuyết về ‘cố đô’, nhưng có rất ít người có thể đến Đế Đô trong cuộc đời mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận