Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1201: (Phần 10) Mai phục (2)

Vào ngày thứ hai sau khi Hứa Cảnh Minh tấn công và giết chết vật dẫn ý thức của yêu nhện nghìn mắt Thêm Uyên Tư Nam, nó, Ngu Phương Đà và Khung Dục Hộc đã rời khỏi Thâm Uyên, đi đến khu vực lân cận của vũ trụ chân thực này thông qua năng lực di chuyển của Khung Dục Hộc.
“Ông” Ba người bọn chúng được bao phủ trong một cỗ lực lượng vô hình, cùng nhau theo dõi phân thân của Hứa Cảnh Minh đang đứng bên trong vùng lãnh thổ vốn thuộc về Tư Nam.
“Chính là hắn. Yêu nhện nghìn mắt Thâm Uyên cất giọng bằng thanh âm trầm thấp mềm mại: “Kẻ này đã phá hủy vật dẫn ý thức của ta, đoạt lấy lãnh thổ của ta! Ta đây có chút tò mò không biết ai đã cho hắn lá gan để hành sự cuồng vọng như vậy, hơn nữa cũng lo lắng rằng có một âm mưu đằng sau chuyện này “Cho dù âm mưu có quỷ dị cỡ nào, thì cũng không đáng nhắc tới trước mặt cường giả” Khung Dục Hộc cười nói.
“Hả?”
Vu Phương Đà có chút giật mình, nhìn chằm chằm vào phân thân của Hứa Cảnh Minh từ đằng xa: “Là hắn?”
“Ngươi biết hắn sao?” Yêu nhện nghìn mắt Thâm Uyên Tư Nam hỏi.
“Kẻ này đã thay đổi diện mạo, cho nên ta phải đến gần để cảm nhận khí tức của hắn, từ đó mới có thể xác nhận thân phận của hắn Ngu Phương Đà giải thích: “Hắn từng tiến hành thí nghiệm sinh tồn trên một hành tinh thuộc vùng lãnh thổ của ta, cho nên ta đã trực tiếp phá hủy hành tinh thí nghiệm của hắn, thế nhưng hắn lại cuồng vọng đến mức sát hại vật dẫn ý thức của ta”
“Hắn cũng phá hủy vật dẫn ý thức của ngươi?” Khung Dục Hộc kinh ngạc: “Ngươi và Tư Nam không ở cùng một cương vực kia mà? Chẳng lẽ phân thân của kẻ này đều có mặt ở các địa bàn khác nhau?”
Bọn chúng cũng không biết…
Các phân thân của Hứa Cảnh Minh nằm rải rác trên gần hai nghìn mảnh cương vực!
“Khi đó, kẻ này vẫn còn là một sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Sơ Sinh đỉnh phong”
Ngu Phương Đà nói: “Cho nên ta đã hiến tế hơn mười sinh mệnh Cao Duy để đổi lấy pháp môn chém giết thông qua nhân quả, hòng thủ tiêu tất cả các phân thân của hắn ta trong một lần duy nhất. Mặc dù ta có thể cảm giác được mình đã tiêu diệt một số phân thân của kẻ này, thế nhưng hắn ta vẫn còn sống như cũ”
“Khi còn ở cảnh giới Sơ Sinh, hắn đã dám trêu chọc ta rồi, bây giờ đột phá đến cảnh giới Vĩnh Hằng, hắn khi dễ ngươi như vậy thì cũng là chuyện bình thường” Ngu Phương Đà cười ha ha rồi nói: “Tên cường giả đi theo con đường Tâm Giới này có lẽ cũng không có âm mưu gì, chỉ là quá cuồng vọng mà thôi.”
Yêu nhện nghìn mắt Thâm Uyên và Khung Dục Hộc nhìn nhau. “Có lẽ thật sự chỉ là cuồng vọng mà thôi” Khung Dục Hộc mở miệng.
“Cho dù như thế nào đi chăng nữa, ta đây cũng phải trả giá bằng việc hiến tế. Yêu nhện nghìn mắt Thâm Uyên nói: “Chúng ta cứ tiến hành kế hoạch ban đầu.
Hứa Cảnh Minh căn bản không chú ý tới ba sự tồn tại Thâm Uyên kinh khủng đang ẩn náu ở một góc, vẫn bình tĩnh lĩnh ngộ cảnh giới Đại Hoan Hỉ – tầng thứ năm của “Bát Phương Đồ”. Hắn đã vượt qua các bài khảo nghiệm về ham muốn thoải mái và ham muốn tham lam tại không gian trong sách, thế nhưng vẫn một mực bị mắc kẹt ở bài khảo nghiệm “ham muốn vượt trội”.
Trong suốt vạn năm qua, thứ khó đối phó nhất, dây dưa không rời nhất chính là khát vọng thượng đẳng. Hứa Cảnh Minh từ nhỏ đã theo đuổi vị trí đầu tiên, khát vọng trở nên mạnh hơn và siêu việt hơn. Vì lẽ đó, “ham muốn vượt trội” đã sớm ăn sâu vào gốc rễ của hắn. Nói cách khác, nếu như không có dục vọng mãnh liệt này… hắn sẽ không thể có được thành tựu như ngày hôm nay.
Vì lẽ đó, việc kiểm soát “ham muốn vượt trội” một cách hoàn hảo đã trở thành cửa ải khó khăn nhất đối với hắn.
“Thuận theo những trợ lực do dục vọng mang đến để phát triển bản thân, đồng thời né tránh mọi phảndữ dội do dục vọng mang đến. Trong lúc chật vật tìm hiểu đạo lý này, Hứa Cảnh Minh ngưng tụ ra một thế giới huyễn tưởng khổng lồ ở xung quanh chính mình.
Trong thế giới huyễn tưởng, vô số sinh mệnh không ngừng phấn đấu vươn lên, liều mạng cạnh tranh với nhau để có được căn nhà ở tốt hơn, bộ quần áo đẹp hơn, phương tiện di chuyển tốt hơn… thậm chí chỉ vì chút hư danh đẹp đẽ hơn.
“Ham muốn vượt trội” ảnh hưởng đến những sinh mệnh này suốt cả một đời.
Hứa Cảnh Minh quan sát hàng vạn hành tinh thí nghiệm trong gần 10.000 năm, vậy nên sớm đã có thể lý giải các loại dục vọng vô cùng sâu sắc, thế nhưng khả năng kiểm soát “ham muốn ưu việt” của hắn vẫn chưa thể đạt đến trình độ hoàn mỹ thực sự.
“Khát vọng thượng đẳng” Hứa Cảnh Minh thì thào với chính mình.
Đột nhiên— Hứa Cảnh Minh cảm thấy thế giới xung quanh phảng phất như đông cứng thành một khối, bản thân đồng thời cũng bị trói buộc bởi một lực lượng vô hình. Hắn có chút biến sắc, liền nhìn về phía trước, thì phát hiện ra toàn bộ thời không xung quanh đều bị bao phủ trong một mảnh hư vô tối tăm mờ mịt.
Bên trên mảnh hư vô tối tăm mờ mịt này, một con chim khổng lồ đang dang rộng đôi cánh bao phủ cả bầu trời, hay nói chính xác hơn, đôi cánh của nó chính là bầu trời. Ngay khi nó vừa xuất hiện, Hứa Cảnh Minh đã cảm thấy gần như không thể động đậy.
1137 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận