Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1441: (Phần 12) Ngày cá cược (2)

“Cảnh Minh” Lê Miểu Miểu đi ra, cả nhà cũng ra theo.
Lê Miểu Miểu nắm tay Hứa Cảnh Minh, mọi người đều có chút không nỡ.
“Miểu Miểu, ngươi thế mà cũng đã đạt thành cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong rồi. Hứa Cảnh Minh cảm thán.
“Ta là người có thiên phú yếu nhất, cũng có rất nhiều điều chưa hiểu trên con đường tiến hoá” Lê Miểu Miểu mỉm cười nói: “Ta cảm thấy con đường Khoa Học là phù hợp với mình nhất! Với con đường Khoa Học, ta có thể phân tích rõ ràng các loại hiện tượng trong không gian Cao Duy, từ đó tích lũy thật nhiều tri thức! Một khi có càng nhiều tri thức, thì sẽ càng hiểu sâu về con đường Khoa Học. Hơn nữa, con đường Khoa Học nằm trong top ba lưu phái tu luyện phổ biến trong tộc đàn nhân loại chúng ta, rất nhiều các học giả cảnh giới Vĩnh Hằng hợp lực nghiên cứu khoa học, cho nên ta mới có thể đi đến ngày hôm nay”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Con đường Khoa Học, đúng là không giống với các lưu phái tu luyện khác.Sinh mệnh Cao Duy thuộc con đường Khoa Học sẽ phân tích triệt để mọi thứ, cho nên rất thích hợp làm việc theo nhóm, nghiên cứu và giải quyết từng vấn đề khó.
Rất nhiều trong số hàng tỷ sinh mệnh Cao Duy trong tộc đàn nhân loại đi theo con đường Khoa Học. Với một lượng lớn truyền thừa hoàn chỉnh thuộc con đường Khoa Học do Hứa Cảnh Minh cung cấp, cũng như rất nhiều vũ khí con đường Khoa Học, tộc đàn nhân loại đã sản sinh ra mấy trăm vạn học giả ‘cảnh giới Vĩnh Hằng, hơn vạn học giả cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong! Lê Miểu Miểu chính là một trong số đó.
“Ông nội, ông trở về rồi. Hứa Cảnh Minh nhìn thấy ông cụ Hứa đứng trong góc.
“Trận chiến cá cược sắp diễn ra, cho nên ta đã làm phiền Tuý Ông đưa ta về nhà một chuyến. Ông cụ Hứa Nói: “Đúng rồi, thời gian cụ thể của trận chiến cá cược đó là ngày nào?”
“Ngày mai” Hứa Cảnh Minh nói.
“Ngày mai?”
Lê Miểu Miểu, Hứa Lê Tinh, cha Hứa, mẹ Hứa và mọi người đều giật mình, bọn họ cũng chỉ biết thời gian đại khái, bây giờ mới biết ngày mai chính là thời điểm của trận chiến cá cược.
“Thế này thì cũng nhanh quá” Hứa Lê Tinh nhìn cha mình.
“Một kỷ Thâm Uyên, một tỷ năm đã chậm rãi trôi qua, ta cuối cùng cũng phải đối mặt với trận chiến này. Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói. Đối với trận cá cược giữa các sự tồn tại chung cực, điều duy nhất mà hắn có thể làm chính là dốc hết sức mình để giành được cơ hội sống sót: “Mọi người mau chóng vào nhà đi, ta muốn ăn những món yêu thích nhất của mình”
Mọi người cùng nhau vào nhà, hưởng thụ cuộc liên hoan cuối cùng trước trận chiến cá cược.
Hứa Cảnh Minh và người nhà hưởng thụ thức ăn rượu ngon, trò chuyện về những sự kiện trong quá khứ, cũng cảm thấy thả lỏng hơn rất nhiều.
Mọi việc nên làm đều đã làm xong, và mọi việc có thể làm cũng đã làm xong!
Bây giờ, hắn chỉ cần thả lỏng thể xác và tinh thần, chuẩn bị cho trận chiến sắp đến là đủ.
“Thời gian không còn nhiều nữa. Cả nhà ăn uống trò chuyện, Hứa Cảnh Minh đột nhiên cảm giác được điều gì đó, lập tức đứng dậy.
“Sắp bắt đầu rồi sao?” Lê Miểu Miểu, cha Hứa, mẹ Hứa và những người khác đều cảm thấy căng thẳng. Mặc dù đã có chuẩn bị từ sớm, nhưng vào khoảnh khắc này, bọn họ vẫn cảm thấy rất căng thẳng và lo lắng.
Hứa Cảnh Minh đứng dậy ra khỏi nhà, ngẩng đầu nhìn về nơi xa, trông thấy một bóng dáng nhỏ bé đã vượt thời không mà đến, chính là Đại lãnh chúa Phất Á.
Đại lãnh chúa Phất Á mỉm cười nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Ngô Minh huynh Vũ Hoả Quân, Lâu Nghiệp Quân, Lãnh chúa Thuỷ Vân và Tuý Ông lần lượt xuất hiện, bọn họ cũng là những sự tồn tại cảnh giới thứ ba khá thân thiết với Hứa Cảnh Minh trong một phương thời không này.
Sự tồn tại cảnh giới thứ ba không thể giết chóc lẫn nhau, cho nên bọn họ đều hành xử khá tuỳ hứng khi ở cùng nhau! Nếu đã không thích nhau, sẽ không qua lại với nhau! Mà đã vừa mắt nhau, thì sẽ cực kỳ thân thiết với nhau.
“Cảm tạ chư vị đã đến đây để đưa tiễn ta. Hứa Cảnh Minh nói lời cảm ơn.
“Ta tin rằng Ngô Minh ngươi nhất định có thể giành được chiến thắng” Vũ Hoả Quân nói: “Trong lần luận bàn trước đó, ta đây cũng bại trong tay ngươi, cho nên Lữ giả Xích Giác kia chắc chắn cũng sẽ bại trong tay ngươi thôi”
Trong những năm gần đây, Hứa Cảnh Minh thỉnh thoảng cũng luận bàn với bạn bè.
“Ha ha, được, ta nhất định chiến thắng” Hứa Cảnh Minh cười nói, hắn đương nhiên muốn giành được chiến thắng, bởi vì thắng chính là sống, bại chính là chết. Hứa Cảnh Minh hắn còn chưa sống đủ!
Hứa Cảnh Minh cảm ứng được thời gian còn lại của mình càng lúc càng ngắn, cho nên vẫn là nhìn về phía những người thân trong gia đình.
“Các sự tồn tại cảnh giới thứ ba rất khó có thể tiêu diệt lẫn nhau, vẫn có thể phân được thắng bại” Hứa Cảnh Minh nhìn người nhà nói: “Nếu như sự chênh lệch giữa ta và Lữ giả Xích Giác quá lớn, thì kết quả sẽ được xác định trong thời gian ngắn. Nếu sự chênh lệch giữa đôi bên quá nhỏ… thì trận chiến này có thể sẽ kéo dài rất lâu.
“Trận chiến giữa sự tồn tại cảnh giới thứ ba kéo dài suốt ngàn vạn năm là điều hết sức bình thường” Lâu Nghiệp Quân cũng nói.
Hứa Cảnh Minh nhìn người nhà nói: “Nếu như các quy tắc trong lãnh địa bắt đầu sụp đổ, thì có nghĩa là ta đã thua. Nếu các quy tắc trong lãnh địa của ta vẫn còn nguyên vẹn, thì tức là ta còn sống, vẫn chưa thua” Lê Miểu Miểu, Hứa Lê Tinh, cha Hứa, mẹ Hứa và những người khác đều gật đầu.
1241 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận