Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương bá dẫn người rời khỏi ngay sau đó.

Thanh Vũ cô nương không nhịn được mà than thở: “Phí gia gần đây cũng đang bán đổ bán tháo gia sản, nhưng cả thành Lan Nguyệt đều không dám ép giá bọn họ! Đâu giống công tử nhà ta, hắn bán vài ba tửu lầu với tiệm gạo mà cũng gặp không ít phiền phức! Cảnh tiên sinh, cơ hội đi đến Đế Đô vẫn là rất tốt, ta khuyên ngươi nên đồng ý.”
“Cảm ơn Thanh Vũ cô nương.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
...
...
Thế giới ảo, không gian cá nhân.
Trong sảnh lớn của khoang phi thuyền, Hứa Cảnh Minh và Bàng Trạch gặp nhau.
“Theo những gì cậu nói, một tháng vừa qua ở trong thế giới Huyết Vũ cũng khá nhẹ nhàng rồi.”
Bàng Trạch mỉm cười, nói.
“Ông nghĩ tôi có nên đến Đế Đô không?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Đi, đương nhiên phải đi.”
Bàng Trạch nói: “Thế giới Huyết Vũ là một thế giới ảo có ngưỡng cửa rất cao, mỗi người phải mất 100.000 xu vũ trụ để tiến vào đó. Hơn nữa, một số thế lực hàng đầu của cả Liên minh Vũ trụ Nhân loại đang ẩn náu phía sau thế giới Huyết Vũ. Tại nơi trung tâm của thế giới Huyết Vũ là Đế Đô, cao thủ đầy rẫy như mây trời! Chỉ tính riêng công dân vũ trụ ở đó cũng đã rất nhiều rồi, ngoài ra còn có một số lượng lớn các cao thủ là cư dân bản địa.”
“Cao thủ cư dân bản địa sở hữu rất nhiều quyền lực, hơn nữa còn nắm giữ một số lượng lớn thuộc hạ. Đối với người chơi là công dân vũ trụ, mặc dù cái giá của việc chết đi rất lớn, nhưng chúng ta vẫn có thể tiếp tục tiến vào, vậy nên ‘vũng nước’ của Đế Đô vô cùng đục ngầu. Có thể nói, muốn đứng vững gót chân, muốn lưu lại ở Đế Đô cũng không phải chuyện dễ.”
Bàng Trạch nói: “Thậm chí, mức giá của một căn nhà ở Đế Đô còn đắt gấp hàng trăm lần một căn nhà ở thành Lan Nguyệt.”
“Trăm lần?” Hứa Cảnh Minh líu lưỡi.
“Cuộc sống ở Đế Đô thật không dễ dàng.”
Bàng Trạch nói: “Phí gia kia mà cậu nói, bọn họ dám thuê một nhóm người đi đến Đế Đô, chắc chắn có chút bối cảnh lai lịch. Nhờ sự giúp đỡ của Phí gia, cậu có thể đứng vững chân ở Đế Đô. Vùng đất Đế Đô đó tập hợp vô số tài sản của cải của cả thế giới Huyết Vũ. Chỉ cần nắm bắt được cơ hội, cậu có thể kiếm được một mẻ lớn.”
“Các nhóm người không giống nhau.”
Bàng Trạch nói: “Đám người hoàng thất, vương gia, quý tộc của Đế Đô có rất nhiều vàng bạc. Những phú thương ở Đế Đô cũng đều là những thương nhân đỉnh nhất trong cả thế giới Huyết Vũ. Vậy nên, nếu cậu muốn kiếm vàng bạc thì vẫn phải đến Đế Đô. Tuy nhiên, cậu nhất định sẽ đối mặt với rất nhiều khó khăn, cao thủ loại hai ở Đế Đô thật sự không đáng để mắt tới, rất nhiều sinh mệnh tinh không cấp bảy, thậm chí là sinh mệnh tinh không cấp tám đều tiến vào thế giới Huyết Vũ, không ít người đều trực tiếp đi đến Đế Đô.
Hứa Cảnh Minh nghe và gật đầu.
“Cậu là người mới, kế hoạch ban đầu của tôi là để cậu quen với tòa thành nhỏ trước, sau đó sẽ dẫn dắt cậu đến những thành lớn. Nhưng lần này, cậu vẫn nên nhân cơ hội mà qua đó. Trước tiên, cậu phải đứng vững chân ở Đế Đô, sau đó tìm cơ hội kiếm tiền.”
Bàng Trạch nói: “Nhất định phải kiếm được mười ngàn lượng vàng và tiến vào vùng đất thần bí kia.”
...
...
Hai ngày sau.
Hứa Cảnh Minh đích thân đến bái kiến Phí gia, nhưng Thường Y công tử không phái người đi theo. Bởi vì sự kiện bí mật ‘ám sát’ của ba người Hứa Cảnh Minh, phần lớn thành Lan Nguyệt đều biết, ngay cả bang Hoa Nguyệt cũng biết rồi.
“Cảnh tiên sinh.” Chương bá đích thân đón tiếp một cách niềm nở.
“Chương quản gia gọi ta là Cảnh Minh là được.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Cảnh Minh.” Chương bá cười hỏi: “Ngươi bằng lòng hộ tống Phí gia ta đến Đế Đô chứ?”
“Có thể đến Đế Đô, đương nhiên là bằng lòng.” Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Chỉ là ta lo lắng, thực lực của bản thân còn non kém…”
“Yên tâm, có rất nhiều hộ vệ, ngươi chỉ là một trong số đó, không cần áp lực.” Chương bá kéo lấy tay Hứa Cảnh Minh, nói với ngữ điệu nhiệt tình: “Đi đi đi, theo ta đi gặp lão gia nhà ta trước.”
Hứa Cảnh Minh đi theo vị Chương quản gia nhiệt tình này, rất nhanh đã đến một đại sảnh.
Phí lão gia đang ngồi ở chính giữa, hai người đứng bên cạnh ông ta, một nam tử trung niên một mắt, một lão giả tóc bạc. Cả hai người đều nhìn về phía Hứa Cảnh Minh, một luồng khí tức áp chế vô hình, như thể hai vùng biển lớn đang trào dâng sóng dữ, khiến Hứa Cảnh Minh không khỏi kinh sợ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận