Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 830: Chương 830: (Phần 7) Phục sinh (1)

“Phân đội cướp bóc lần này của Ngục tộc đã chịu tổn thất hơn 30%, đồng thời vẫn chưa phát sinh bất kỳ động tĩnh nào trong vòng 22 tiếng kể từ lần tập kích mới nhất. Bọn hắn có lẽ đã từ bỏ việc cướp bóc và lựa chọn rút lui! Các người trấn thủ, mọi người đã vất vả rồi!”
Tin nhắn từ viện nghiên cứu Nguyên Sơ báo cáo khiến Hứa Cảnh Minh thả lỏng tinh thần.
“Hành động cướp bóc nhắm vào liên minh sao Cô Chu đã kết thúc.”
Sau khi nhận được nhiệm vụ chặn giết sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc ở liên minh sao Cô Chu, Hứa Cảnh Minh đã ở lại tại đây để có thể ngăn chặn đợt cướp bóc thứ hai thứ ba với hiệu suất cao hơn nữa. Hiện tại, hành động cướp bóc lần này đã kết thúc, hắn cũng nên quay lại liên minh sao An Tô.
Vù!
Hứa Cảnh Minh bước vào gợn sóng được hình thành từ thời không xung quanh, vượt qua 430 triệu năm ánh sáng chỉ với một bước chân.
Sau khi dịch chuyển ở cự ly xa bốn lần liên tiếp, Hứa Cảnh Minh đã về tới hành tinh Quý Thủy trong liên minh sao An Tô.
“Một bát mì cỡ lớn, thêm một chai rượu trái cây!” Hứa Cảnh Minh đi tới một quán ăn gần nơi ở của mình, sau đó lớn giọng gọi món.
Sau mỗi nhiệm vụ chặn giết, chứng kiến loài người hành tinh có sự sống rơi vào thảm cách diệt vong, Hứa Cảnh Minh không còn dao động cảm xúc mãnh liệt như trước, chỉ đè nén cảm xúc ở nơi sâu trong lòng. Cuồng nộ giận dữ mà không thể làm gì là một việc rất nực cười, hắn cần phải có đủ sức mạnh mới có thể thay đổi tình hình ở biên giới.
Sụp sụp.
Hứa Cảnh Minh ăn mì, đồng thời nhớ tới những cảnh giao phong trong hành động chặn giết lần này.
“Chú Minh!”
Một giọng nói vang lên, thiếu niên mặc áo thể thao đi tới, Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu nhìn cậu ta.
Bởi vì Thu Thanh Kha đã trở thành sinh mệnh Tinh Không, cho nên tốc độ lão hóa của thân thể bắt đầu chậm lại.
“Hôm nay cậu chỉ có một mình à.” Hứa Cảnh Minh ăn một hơi hết chỗ mì còn lại, sau đó nhấp một ngụm rượu trái cây: “Những cô gái ở cạnh cậu đâu? Mười lần tôi gặp cậu, là hết chín lần thấy cậu đi với gái rồi.”
Thu Thanh Kha ngồi xuống, bất đắc dĩ nói: “Một sinh mệnh Tinh Không cực hạn cấp 6 chưa đầy 20 tuổi, hơn nữa vẫn còn độc thân vui tính như tôi… đương nhiên bị sẽ một đám con gái theo đuổi, tôi cũng bất lực lắm!”
Hứa Cảnh Minh bĩu môi.
Sau vài lần tiếp xúc, hắn phát hiện Thu Thanh Kha có bản tính lạc quan trời sinh.
Nhưng nếu không lạc quan, thì dưới sự đả kích của nhiều thất bại trong quá khứ, cậu ta có lẽ đã không thể đạt được thành tựu của tới ngày hôm nay.
“Đừng lúc nào cũng trêu hoa ghẹo nguyệt nữa, cậu thích ai thì chọn người đó đi, chớ lãng phí thời gian và tình cảm của người khác.”
Hứa Cảnh Minh lại uống một hớp rượu.
“Chú Minh, chú cổ hủ quá, tôi chưa tới 20 tuổi, vẫn chưa biết mình nên chọn thế nào kia mà.” Thu Thanh Kha nói: “Tất nhiên phải ở cùng nhau một thời gian, thì mới biết là ai phù hợp với mình chứ!”
“Hơn nữa, theo pháp luật của nền văn minh bọn ta, tôi có thể cưới nhiều nhất là 10 người!” Thu Thanh Kha nói: “Ta cũng không có phí thời gian và tình cảm của bất kỳ người nào, tôi có thể cưới hết bọn họ!”
Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
Mười người?
“À, chú Minh!” Thu Thanh Kha khẽ nói: “Tôi nghe nói vùng đất thần bí trong thế giới ảo “Huyết Vũ”, chỉ cần bỏ 10000 tệ là có thể vào đó để tìm kiếm cơ duyên! Hiện tại, tôi vẫn đang lang bạt ở thế giới Huyết Vũ… chú cảm thấy vùng đất thần bí này thế nào?”
Càng tiếp xúc, Thu Thanh Kha càng cảm thấy người chú này rất bí ẩn.
Thu Thanh Kha đã là sinh mệnh Tinh Không, cho nên có thể dễ dàng tìm hiểu thông tin của những sinh mệnh Tinh Không khác ở hành tinh Quý Thuỷ ở mạng thế giới ảo, nhưng tuyệt nhiên lại không điều tra bất kỳ thông tin nào về “chú Minh”.
Mặc dù thế, cậu ta cũng không vô duyên vô cớ làm phiền đến chú Minh, nhưng vào lúc quan trọng, cậu ta vẫn muốn tới thỉnh giáo chú Minh.
“Vùng đất thần bí?” Hứa Cảnh Minh uống một ngụm rượu trái cây, ánh mắt loé lên một tia hoài niệm: “Nơi đó rất tốt, có thể thay đổi số phận!”
“Hả?” Hai mắt Thu Thanh Kha sáng rực.
“Còn cậu…” Hứa Cảnh Minh nhìn Thu Thanh Kha, lắc đầu: “Không được, cậu vẫn chưa đủ.”
“Chú Minh, tôi chưa đủ cái gì?” Thu Thanh Kha nói.
“Thực lực của cậu còn chưa đủ.” Hứa Cảnh Minh nói: “Cậu ít nhất cũng phải là sinh mệnh Tinh Không cấp 7, nhưng tốt nhất vẫn nên tích lũy nhiều chút. Đến khi nào cậu đạt tới cực hạn cấp 7, thì hãy đi tới vùng đất thần bí để thử một lần.”
Thu Thanh Kha gật đầu: “Tôi hiện đã là cường giả cực hạn cấp 6 rồi, và tôi có thể cảm giác bản thân cũng không mất bao năm nữa sẽ đột phá cấp 7.”
“Cậu tự tin đấy.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười.
Giống như mình năm ấy, tu luyện chưa đầy hai năm đã đạt đến cấp 7.
“Vùng đất thần bí bao gồm bảy thử thách của bảy hành tinh.” Hứa Cảnh Minh cười nói: “Người trẻ tuổi như cậu vẫn nên xông xáo tất cả các thử thách một lần! Nếu như cậu có thể đi tới hành tinh thứ bảy, thì có lẽ sẽ nhận được cơ duyên bất ngờ!”
Hứa Cảnh Minh nói xong, liề đứng dậy bỏ đi, Thu Thanh Kha cảm ơn: “Cảm ơn chú Minh!”
“Không cần cảm ơn.” Hứa Cảnh Minh xua tay cầm rượu trái cây rồi đi.
Sau khi trải qua các cuộc chiến tộc đàn trong vũ trụ, Hứa Cảnh Minh rất sẵn lòng giúp đỡ các thiên tài trong tộc đàn nhân loại. Nhưng hắn biết rằng rất ít người có khả năng tiến vào hành tinh thứ bảy trong vùng đất thần bí kia, thậm chí rất rất ít người được chiêu mộ bởi 17 thế lực hàng đầu.
Tuy nhiên, bất kỳ thiên tài nào cũng sẽ có cơ hội tỏa sáng ở vùng đất thần bí thôi, nếu không gia nhập được thế lực hàng đầu thì cũng có thể vào thế lực cấp khu vực. Còn nếu không vào được “thế lực cấp khu vực”, thì chỉ đành trách thiên phú quá kém cỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận