Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 482: (Phần 4) Sát ý (4)

Phí Thanh tiến cung để gặp Đế Quân.
“Bệ hạ.” Phí Thanh cung kính quỳ xuống, nộp tấu chương lên.
“Đứng lên đi.” Đế Quân ôn hòa cười nói.
Lúc này, Phí Thanh mới đứng dậy, thái giám bên cạnh nhận tấu chương, cung kính mang tới trước mặt Đế Quân.
Đế Quân nhìn về phía tấu chương, nghiêm nghị nói: “Cái gì? Đám loạn tặc dám tấn công đội vệ binh Huyết Vũ ở Đế Đô của trẫm? Một đơn vị vệ binh Huyết Vũ gần như bị xóa sổ?”
“Hung thủ là Hoàng Tuyền môn, không ít vệ binh phụ trợ đều nhận ra một số tên tội phạm bị truy nã trong số đó.”
Phí Thanh nói: “Mà đêm hôm trước, thế tử Yến Vương là ‘Trình Yến Nhiên’ đã phái người tấn công La Bách Xuyên và Cảnh Minh, bởi vì hai người này là bằng hữu tốt nhất của muội muội thần. Sau khi ám sát Cảnh Minh không thành, Trình Yến Nhiên càng trở nên điên loạn, ra lệnh cho Hoàng Tuyền môn giết toàn bộ vệ binh dưới trướng Cảnh Minh.”
“Căn cơ của Hoàng Tuyền môn là phương Bắc của đế quốc.”
Phí Thanh nói: “Mà thế lực lớn nhất phương Bắc chính là Yến Vương! Nếu không có sự cho phép của Yến Vương, làm sao Hoàng Tuyền môn có thể hưng thịnh như vậy?”
Đế Quân nhíu mày, nhẹ nhàng lắc đầu: “Phí Thanh à, ngươi muốn trẫm trừng trị chất nhi của Yến Vương?”
“Bệ hạ, tính tình Trình Yến Nhiên rất kỳ quái.”
Phí Thanh nói: “Nếu người dung túng hắn như vậy, có thể hắn sẽ gây ra không ít phiền toái. Vậy nên, người nhất định phải cho hắn biết sợ!”
“Được!”
Đế Quân nhìn hắn, ánh mắt lạnh đi vài phần: “Vậy trẫm hỏi ngươi, ngươi có chứng cứ không?”
Phí Thanh hơi sững sờ, sau đó cúi đầu: “Không có.”
“Nếu đã xác định đó là tặc nhân của Hoàng Tuyền môn, vậy hãy đuổi bắt truy nã, báo thù cho những vệ binh Huyết Vũ đã chết.”
Giọng Đế Quân lạnh lùng: “Về phần chất nhi của Yến Vương, Phí Thanh ngươi phải nhớ kỹ, nếu không có chứng cứ, không được động vào hắn.”
“Rõ.”
Phí Thanh chỉ có thể cúi đầu tuân lệnh.
………
……..
Phí Thanh ngồi trong xe ngựa, cả thân thể khẽ lắc lư theo nhịp.
“Thiên hạ càng ngày càng xấu đi, tình hình của khu vực phía Tây Bắc gần như không thể cứu vãn, các cuộc chinh phạt của quân đội đều thất bại.”
Phí Thanh nghĩ thầm: “Hoàng thượng đối xử rất tàn nhẫn với thuộc hạ của mình, nhưng lại luôn mềm yếu, thỏa hiệp với năm vị vương gia đang nắm giữ binh quyền!”
“Kể từ khi hoàng thượng đăng cơ, mình phải rời khỏi Đế Đô để tiếp quản đội vệ binh Huyết Vũ ở khu vực phía Đông của đế quốc. Vì không thể kề cận bên cạnh như trước đây, hoàng thượng cũng không còn tin tưởng mình nữa.”
Phí Thanh thở dài một hơi.
Hắn vẫn luôn chăm chỉ quản lý, bồi dưỡng nên một đội quân vệ binh Huyết Vũ đủ mạnh mẽ, cho nên toàn bộ Đông Vực mới có thể duy trì sự ổn định, không thối nát hay hỗn loạn như Bắc Vực hay Tây Vực.
“Nhưng đội vệ binh Huyết Vũ trong tay mình càng mạnh mẽ, thì hoàng thượng càng kiêng kỵ mình.”
Phí Thanh cũng có chút mệt mỏi: “Nhưng nếu mình không chú tâm, Đông Vực của đế quốc cũng sẽ bại hoại và hoàn toàn mất kiểm soát.”
“Mình đến Đế Đô để báo cáo công tác, nhưng chuyến đi này đã kéo dài hơn một tháng, vậy mà hoàng thượng vẫn chưa thả mình trở về.”
“Trình Yến Nhiên đó hành xử bạo ngược, tàn sát một đội vệ binh Huyết Vũ, thậm chí còn liên lụy đến người nhà bọn họ. Trông thấy cảnh này, mình chỉ muốn trừng trị tên Trình Yến Nhiên đó một phen, nhưng hoàng thượng đều chối bỏ.”
Phí Thanh nghĩ: “Hoàng thượng đối xử với mình không còn tốt như trước nữa.”
Nhưng trong mắt người ngoài, Phí Thanh vẫn là cánh tay phải đắc lực của hoàng thượng.
Tuy nhiên, Phí Thanh biết rõ…
Bản thân hắn đang đứng bên bờ vực của sự nguy hiểm.
“Có Minh viện trưởng làm chỗ dựa, cho dù mình có ngã xuống, thì ít nhất cũng không có ai dám động đến tiểu muội và phụ thân.”
Phí Thanh nghĩ đến đây rồi thầm thở dài: “Chỉ xin hoàng thượng hãy đứng về phía những trung thần, tránh xa kẻ tiểu nhân. Nhưng hoàng thượng à, người có thể phân biệt được ai là trung thần, ai là tiểu nhân không? Đến cả thần mà người cũng nghi ngờ, vậy thì người tin ai?”
Lúc này xe ngựa cũng đã chạy đến Phí phủ.
Phí Thanh xuống xe đi vào trong phủ.
“Đại nhân, Cảnh Minh đến rồi, hắn muốn cầu kiến đại nhân.” Ông già tóc bạc Lục Thiệu nói.
“Ồ?” Phí Thanh khẽ gật đầu.
Sự tin tưởng của hoàng đế đã giảm xuống, Phí Thanh cũng không thể không đề phòng cảnh giác, hắn đương nhiên cũng đang bồi dưỡng lực lượng của chính mình mình. Vị cao thủ Cảnh Minh này, hắn có nhiều tiềm năng trở thành một siêu cao thủ cấp một, thuộc về lực lượng dự phòng của Phí Thanh.
...
...
“Đại nhân.” Hứa Cảnh Minh cung kính hành lễ.
“Ta đã biết chuyện của đội vệ binh dưới trướng ngươi.” Phí Thanh ngồi đó.
“Đại nhân, chuyện này là do Trình Yến Nhiên làm ra đúng không?” Hứa Cảnh Minh dò hỏi.
Phí Thanh ngạc nhiên liếc nhìn Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh đã mua thông tin chi tiết về ‘Trình Yến Nhiên’ trên mạng thế giới ảo, cũng biết được mối quan hệ giữa Hoàng Tuyền môn và Yến Vương phủ! Thêm cả việc đêm hôm trước Trình Yến Nhiên đã phái người đến ám sát hắn, điều này rất dễ suy luận.
“Đại nhân, ngài đã nói rằng Trình Yến Nhiên sẽ không bỏ qua.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Ta ở đội vệ binh Huyết Vũ cũng tra ra được căn cơ của Hoàng Tuyền môn là ở khu vực phía Bắc của đế quốc, nhất định có liên quan tới Yến Vương phủ, vì thế ta đoán là do Trình Yến Nhiên sai người.”
“Ừm.”
Phí Thanh khẽ gật đầu: “Ta cũng suy đoán giống như ngươi.”
“Giết một đội vệ binh Huyết Vũ, lại còn liên lụy đến người nhà bọn họ, đây là tội chết.” Hứa Cảnh Minh nói, hắn muốn mượn sức mạnh của quan phương.
Trình Yến Nhiên chắc chắn rất khó đối phó.
“Không có chứng cứ, không có cách nào.”
Phí Thanh nhìn Hứa Cảnh Minh: “Cho dù ngươi có chứng cứ cũng vô dụng.”
“Có chứng cứ cũng vô dụng?” Hứa Cảnh Minh nhìn Phí Thanh.
“Muốn đuổi bắt một vị thế tử, nhất định phải được bệ hạ cho phép.” Phí Thanh nói.
“Đại nhân, Trình Yến Nhiên đã tấn công ta và La Bách Xuyên vì Phí tiểu thư. Sau đó, hắn tiếp tục ra tay với đội của ta. Đại nhân cứ như vậy dung túng cho Trình Yến Nhiên sao?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Đây là Đế Đô.”
Phí Thanh nhìn Hứa Cảnh Minh: “Lời ta nói cũng không có tác dụng gì.”
Hứa Cảnh Minh giật mình.
“Chỉ cần lưu lại Đế Đô một thời gian nữa, ngươi sẽ hiểu.”
Phí Thanh đứng dậy rời đi. Hứa Cảnh Minh nhìn cảnh này, thầm nghĩ: “Xem ra, mình không thể dựa vào sức mạnh quan phương, chỉ có thể dựa vào bản thân.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận