Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 97: Lửa cháy trong lồng ngực (1)

Thần Tiễn Thủ Đằng Á tự nói thầm một mình: “Đối phó từng tên sát thủ, coi như đang luyện tập đi.”
Thần Tiễn Thủ Đằng Á ngừng di chuyển, hắn bắt đầu kéo cung lắp tên, đôi mắt khóa chặt vào Đới Hiểu Thanh. Hắn dừng lại, khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng được rút ngắn.
30 mét, 20 mét…
Khi khoảng cách chỉ còn 20 mét, Thần Tiễn Thủ Đằng Á lập tức phóng ra mũi tên.
Vèo vèo vèo!
Gần như chỉ trong tích tắc, Thần Tiễn Thủ Đằng Á đã bắn ra ba mũi tên liên tiếp nhau! Bàn tay của hắn giống như ảo ảnh, dây cung vừa giương lên, ngón tay liền thả lỏng, ba mũi tên lao ra liên tục.
Mũi tên lao nhanh!
Đây vốn là tuyệt chiêu nổi tiếng của Chu Nghệ, nhưng hầu như tất cả các Thần Tiễn Thủ ở Trung Quốc đều đang chăm chỉ luyện tập chiêu thức này.
Tại khoảnh khắc Đồng Á bắn tên, Đới Hiểu Thanh buông lỏng hai tay, sau đó đồng thời buông đao xuống, thân thể đổi hướng trong nháy mắt, hai tay vung ra nhanh như chớp!
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Tay trái tay phải của cô tung ra trong nháy mắt, sáu tia sáng lập tức bắn tới.
Ở cự ly gần như vậy, Đới Hiểu Thanh chỉ né được một mũi tên, một mũi tên khác bắn vào cánh tay trái, mũi tên thứ ba bắn xuyên ngực cô ấy.
Ngược lại, ngực, cổ họng và đầu của Đằng Á đều bị phi đao xuyên qua, sáu phi đao tập kích ở cự ly gần, xung quanh không có bất kỳ vật gì che chắn, hắn đương nhiên cũng không thể tránh thoát, sau đó lập tức hóa thành ảo ảnh rồi tan biến.
“Vẫn không tránh được.”
Đới Hiểu Thanh nhìn vết thương trên ngực, thân thể dần biến thành ảo ảnh.
Cô nhìn Hứa Cảnh Minh đang giao chiến với hai cao thủ phe địch ở phía xa: “Sư huynh, em đã cố hết sức rồi.”
“Ái chà!”
Trình Tử Hào cũng chú ý đến cuộc đối đầu này, ngược lại tỏ ra vui vẻ.
Bởi vì trước đó, phe của Hứa Cảnh Minh là hai đại cao thủ, phe của Trình Tử Hào là ba đại cao thủ.
Hai đánh ba… tất nhiên còn tồn tại một biến số xác suất nhỏ. Nhưng Hứa Cảnh Minh hiện đang bị thương, lại còn phải đối mặt với sự bao vây của hai người Trịnh Bách Long.
Trình Tử Hào nghĩ thầm: “Hứa Cảnh Minh không thể lật ngược được tình thế nữa rồi, trận chiến này hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của mình.”
“Hứa Cảnh Minh! Giết xong Lê Miểu Miểu, tao sẽ đi xử lý đại cao thủ là mày.”
Trình Tử Hào cười to, đồng thời vẫy tay dặn dò: “A Dũng, xử lý cô bé kia trước cho tôi.”
Tiểu Tằng là tân binh yếu nhất trong đội, cô chỉ vừa đạt đến cấp Ngân Nguyệt, lúc này đang cầm cung tên. Tuy nhiên, mũi tên của cô chưa chắc đã bắn trúng mục tiêu khi đang di chuyển với tốc độ cao.
“Bà chủ, tôi sẽ liều mạng với bọn họ.”
Tiểu Tằng nói ra, che chở cho Lê Miểu Miểu nhảy cà tưng lùi về phía sau vài bước, dựa lưng vào tường thành.
Bùm.
Vệ sĩ A Dũng đã đi trước một bước,hắn hiện đang liều mạng xông tới. Tiểu Tằng lập tức bắn một mũi tên, nhưng nó lại bay về phía sau vệ sĩ A Dũng. Tiểu Tằng vội vàng bắn thêm một mũi tên nữa… vẫn không trúng, tiểu Tằng sắp phát khóc đến nơi rồi.
“Cút đi.”
Vệ sĩ A Dũng vọt tới, “bịch” một tiếng, mặc dù Tiểu Tằng đã cố gắng né tránh, nhưng vẫn bị tấm khiên của hắn hất bay ra ngoài.
“Quá yếu.”
Trình Tử Hào cười vui vẻ, hắn thưởng thức ánh mắt ức giận của Lê Miểu Miểu.
Nhưng lúc này trên chiến trường, có một người còn tức giận hơn!
Hứa Cảnh Minh cầm ngân thương, chống đỡ lại Trịnh Bách Long một cách khó khăn, còn Lôi Văn Khánh thì vẫn một mực bao vây hắn. Vết thương ở hông khiến hắn chỉ còn lại 70% sức lực, khiến lực phòng ngự có chút xuống dốc, nhưng lửa giận trong lòng hắn ngày càng bùng cháy dữ dội!
Trình Tử Hào ban đầu lợi dụng sức ảnh hưởng của tập đoàn Hổ Sa, đe dọa hắn và Miểu Miểu, khiến cô ấy nhiều lần bị ác mộng làm cho tỉnh giấc, một người luyện võ như hắn cũng không có cách nào chống cự. Trong xã hội của thế giới thực, nói về võ lực, ngay cả những người máy vệ sĩ hàng đầu hắn cũng không đấu lại được.
Hai người bọn họ phải giống như chó chết chủ, chỉ có thể nhẫn nhịn mà quay đầu về quê hương.
Ngay cả thời đại thế giới ảo hiện nay, hắn còn tới khiêu khích mình?
“Hứa Cảnh Minh! Giết xong Lê Miểu Miểu, tao sẽ đến xử lý đại cao thủ là mày.”
Giọng nói của Trình Tử Hào vang lên bên tai Hứa Cảnh Minh, âm thanh đó đánh thẳng vào nội tâm của Hứa Cảnh Minh.
“Bùm.”
Tiểu Tằng vì bảo vệ Miểu Miểu mà bị tấm khiên hất bay ra ngoài, giờ chỉ còn lại Lê Miểu Miểu đang dựa lưng vào tường thành, một mình đối phó với Trình Tử Hào và vệ sĩ A Dũng.
Hứa Cảnh Minh chỉ thấy lồng ngực nóng ran, tựa như bị lửa ngục thiêu đốt!
“Ầm!”
Trong chốc lát, ngọn lửa này dường như đốt cháy toàn bộ cơ thể Hứa Cảnh Minh. Bây giờ, hắn có thể cảm nhận rõ ràng từng bộ phận trên người đều trở nên nóng rực. Cơ bắp cùng xương cốt đều như được sống dậy, từng bắp thịt nổi lên cuồn cuộn, dòng máu chảy trong cơ thể ào ào như nước sông chảy xiết, làn da trên thân thể của Hứa Cảnh Minh nổi từng cụm gân xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận