Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 233: (Phần 2) Top ba toàn cầu (3)

Ầm ầm ầm!
Hòn đá giống như một viên đạn pháo, trong nháy mắt nó đã bay được khoảng cách bảy tám trăm mét tới một ngọn núi phía xa, va vào vách núi đá, một tiếng nổ lớn vang lên, đá sỏi văng tung tóe, tạo ra một cái hố to.
Ban đầu có thể nghe thấy tiếng vượn kêu ở các đỉnh núi xung quanh, nhưng tiếng ồn lớn này đã lấn át hết cả tiếng vượn kêu.
Vút vù vù!
Nhiều bóng hình nhảy ra từ các đỉnh núi, xẹt qua những vòng cung khổng lồ, đáp xuống trên những cây đại thụ hoặc trên đồng cỏ, tất cả có hơn chục con vượn, chúng đều nhìn Hứa Cảnh Minh với vẻ thù địch.
“Đều là bạn cũ, tôi sẽ ra tay thật nhanh.”
Cơ thể Hứa Cảnh Minh nhẹ di chuyển, hắn lao ra như một streamer với tốc độ tối đa.
Hơn chục con vượn đều đang cầm gậy đen trong tay, khi nhìn thấy tốc độ lao tới của Hứa Cảnh Minh, lông trên toàn cơ thể chúng không khỏi dựng đứng lên, chúng theo bản năng xông lên bao vây, muốn lấy nhiều đánh ít…
Phốc.
Một bóng hình đỏ sậm lóe lên, một con vượn bị đâm xuyên ngực, Hứa Cảnh Minh nhảy qua người nó, đâm một thương vào cổ con vượn tiếp theo!
Vừa mới giao đấu, hắn đã giết chết hai con vượn.
Hứa Cảnh Minh đã bộc phát hoàn toàn tốc độ của Hóa Hồng thương pháp, nó nhanh hơn nhiều so với những con vượn bình thường này, thương pháp của hắn sắc bén đến đáng sợ, côn pháp của đám vượn không thể đỡ được, từng con một ngã xuống.
“À hú.”
Đám vượn còn lại phát ra tiếng rên rỉ thê lương, nghe tiếng kêu có thể thấy được sự tức giận xen lẫn sợ hãi của chúng.
“Trí thông minh của đối thủ ảo sao có thể cao như vậy.”
Hứa Cảnh Minh thầm nói, cho dù có tiến vào tầng thứ tư của tháp Tinh Không bao nhiêu lần đi chăng nữa, sẽ luôn gặp phải những con vượn này và Nguyên Hầu Vương, những lần đầu gặp, lúc giao đấu thấy chúng rên rỉ, hắn còn cảm thấy thương hại.
Nhưng càng về sau càng quen thuộc!
Sau khi bị giết, chúng sẽ biến thành ảo ảnh, rồi sẽ lại xuất hiện khi tuyển thủ muốn đột phá!
“Phốc phốc phốc…”
Bóng hình Hứa Cảnh Minh lướt qua, từng đầu vượn rơi xuống, cả người hóa thành ảo ảnh.
Nguyên Hầu Vương xuất hiện với bộ lông hơi đỏ, nhìn thấy cảnh này, nó vô cùng tức giận gầm lên một tiếng. Tiếng gầm giận dữ vang lên, những con vượn còn lại lần lượt lui xuống, né ra xa.
“Xuất hiện sớm hơn chút không được sao?”
Hứa Cảnh Minh nghiêm túc nhìn Nguyên Hầu Vương.
“Ầm.”
Nguyên Hầu Vương khẽ chuyển động, hóa thành cái bóng màu hồng rồi lao về phía Hứa Cảnh Minh. Trong nháy mắt, Hứa Cảnh Minh biến thành cái bóng màu đỏ sậm để nghênh đón, hắn dường như đang chiếm ưu thế về tốc độ.
Hai bên va chạm vào nhau!
Côn pháp của Nguyên Hầu Vương rất mạnh mẽ và linh hoạt.
Ngân thương của Hứa Cảnh Minh cũng rất nhanh và uy lực!
Nhanh như vậy… Tất nhiên động năng cũng đạt đến mức kinh khủng!
Động năng của chính Hứa Cảnh Minh và ngân thương được hợp nhất một cách hoàn hảo, mỗi đòn đánh đều khiến Nguyên Hầu Vương cảm thấy bị áp chế. Nó buộc phải thi triển thân pháp, nhanh chóng đổi hướng hết lần này đến lần khác để né tránh, sau đó phản công!
Hứa Cảnh Minh đang tấn công, tấn công, lại tấn công! Không cho Nguyên Hầu Vương chút cơ hội nào để thở!
“A a a.”
Nguyên Hầu Vương gầm nhẹ thể hiện sự bực bội, trong mắt hiện lên vẻ tức giận.
Nhưng Hứa Cảnh Minh ngày càng tấn công điên cuồng hơn, đây chính là Hóa Hồng thương pháp! Hắn từ bò phương diện phòng thủ, tập trung nhấn chìm kẻ thù bằng các đòn tấn công đơn giản, nếu kẻ thù có thể phòng thủ và phản công… thì khả năng cao là hắn sẽ thua!
Nếu giữ lâu, chắc chắn sẽ thua cuộc!
Thương tấn công thứ 31 của Hứa Cảnh Minh xẹt qua cánh tay trái của Nguyên Hầu Vương, tạo ra một vết thương kéo dài. Hai mắt Hứa Cảnh Minh sáng lên, thương pháp trở nên mạnh, nên đòn tấn công lại càng thêm kinh khủng.
Hết thương này đến thương khác, không hề ngừng nghỉ.
Nguyên Hầu Vương bị thương ở cánh tay trái, nó thoáng hoảng sợ. Côn pháp đã yếu dần, nó dốc hết sức mới miễn cưỡng ngăn cản được hai thương tiếp theo của Hứa Cảnh Minh.
Thương thứ 34 gây ra một vết thương trên bụng Nguyên Hầu Vương, một khi phần bụng bị thương, sức mạnh toàn thân cũng kém đi!
Đến thương thứ 35, Nguyên Hầu Vương cố hết sức cầm côn trước ngực, nhưng vẫn cản nỗi sức tấn công như giao long xuất thủy của Hứa Cảnh Minh.
Côn của Nguyên Hầu Vương gãy đôi, ngân thương đâm vào lồng ngực nó.
Sức sống của Nguyên Hầu Vương vẫn rất dai dẳng, nó vẫn sống!
Ngay lúc bị côn đâm vào ngực, nó vung cây côn dài đánh vào đầu Hứa Cảnh Minh.
“Xoẹt!”
Ngân thương đâm vào ngực Nguyên Hầu Vương, sau đó cắt ngang một cái, xuyên qua hơn nửa lồng ngực của nó, đâm thủng cả tim phổi.
Uy lực từ thanh côn mà Nguyên Hầu Vương vung ra cũng trở nên yếu ớt, đôi mắt nó mờ đi, thân thể trở nên hư ảo.
Hứa Cảnh Minh thu thương lại, nhìn Nguyên Hầu Vương biến mất trong tầm mắt của mình.
36 thương liên tiếp!
Giết chết Nguyên Hầu Vương!
“Xong rồi.”
Hứa Cảnh Minh thở phào nhẹ nhõm.
“Vượt qua tầng thứ tư và chuẩn bị tiến vào tầng thứ năm của tháp Tinh Không.”
Giọng nói vang lên bên tai, áo giáp và vũ khí của Hứa Cảnh Minh trở nên sạch sẽ, thể lực cũng trở lại đỉnh cao.
“Đi xem đối thủ ở tầng năm là gì.”
Hứa Cảnh Minh vừa nghĩ xong, cảnh tượng trước mắt thay đổi, hắn đã có mặt tại tầng năm của tháp Tinh Không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận