Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 673: (Phần 6) Pháp thuật thần thông (2)

Sau hơn một tháng, cuối cùng Hứa Cảnh Minh cũng quay về nơi này.
“Đã về.”
Hứa Cảnh Minh đứng trên đỉnh đồi hoang vắng, nhìn ra trời đất rộng lớn, mặc dù bầu trời nhuộm màu u ám, nhưng hắn lại cảm thấy rất vui vẻ.
“Muốn đột phá trở thành sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9, điều quan trọng nhất chính lực lượng tâm linh, mà thế giới Phục Ma chính là thế giới thích hợp nhất để luyện tâm linh.” Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng trên cỏ dại.
Ánh mặt trời nóng rực như thiêu như đốt dần dần dung hòa vào cơ thể hắn.
Thời gian trôi qua, từ ban ngày đến đêm tối.
Thái Dương Chi Hoả (ánh nắng chí dương), Thái âm Nguyệt Quang (ánh trăng chí âm), ánh sao rực rỡ, đủ loại năng lượng tiếp tục tràn vào, đến nửa đêm mới hoàn toàn dừng lại.
“Theo mức độ biến hóa của sinh mệnh trong hiện thực, lực lượng tâm linh cũng tiến bộ rất nhiều, mình vừa tu luyện mà đã đột phá đến ngũ cảnh.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu, đây cũng là điều mà hắn mong đợi, một khi cấp độ sinh mệnh gia tăng, mọi mặt đều được cải thiện.
“Còn cả pháp thuật thần thông này nữa!”
Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng trên cỏ, nghiên cứu tỉ mỉ.
Hắn giơ tay bắt ấn, thử thi triển pháp thuật sau nửa tiếng.
Oành!
Trong đêm đen, năm tia sấm sét quấn vào nhau như một con rồng ngũ sắc mang theo uy thế kinh khủng đáp xuống mặt đất, tạo thành một cái hố có đường kính hơn 200 mét ở vùng bình nguyên hoang dã phía dưới, dẫn nước từ dòng sông gần đó, hình thành một hồ nước hoàn toàn mới.
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Phép thần thông Ngũ Lôi, xem như đã luyện thành công.”
“Chỉ cần mình tích lũy tri thức về “phần Quang Tuyến” càng nhiều, thì những thần thông này sẽ càng trở nên đơn giản.”
Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy hơi ngùi bùi. Sau khi đột phá cấp tám, hắn đã nghiên cứu “phần Quang Tuyến” trong vòng nửa tháng, tích lũy rất nhiều lĩnh ngộ, cho nên hắn có thể tu luyện phép thần thông một cách rất dễ dàng.
Sau nửa tiếng, pháp thuật thần thông Ngũ Lôi đại thành!
Sau một tiếng, pháp thuật thần thông Tinh Thần Thần Thể đại thành!
Sau hai tiếng nữa, Thiên La Địa Võng cũng là đại thành!
Sau đó, hắn hao phí một chút sức lực, hai pháp thuật thần thông Ngân Hà Chi Sa và Thiên Nhãn cũng tiểu thành.
“Đối với một người kế thừa nội dung “phần Quang Tuyến” như mình, việc tu luyện phép thần thông đến mức độ đại thành cũng không khó!”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ, trong số những thành viên vòng ngoài của viện nghiên cứu Nguyên Sơ, thì rất ít người thuộc mạch truyền thừa “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, cả khu vực vũ trụ Thợ Săn cũng chỉ có tám người – bao gồm cả hắn.
Trong số tám người này, càng ít người hiểu được chương cốt lõi.
Hứa Cảnh Minh vốn là thiên tài vô song được kế thừa chương cốt lõi, hắn đương nhiên tu luyện pháp thuật vô cùng suôn sẻ.
“Theo những gì sư huynh Cổ Sơn và sư tỷ Mạc Ngữ nói, những truyền thừa này được các thiên tài trong lịch sử tạo ra.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Mà bí pháp thần thông lợi hại thật sự, thì phải do chính mình tạo ra.”
“Bởi vì sự hiểu biết của mỗi người về truyền thừa cao nhất cũng khác nhau, cho nên bí pháp dựa trên sự hiểu biết của chính mình mới là bí pháp phù hợp nhất.” Hứa Cảnh Minh cũng hiểu rõ điều này.
Dẫu sao đi nữa, những người sáng tạo ra bí pháp cũng là những sinh mệnh Tinh Không cấp 8, người như thế đi tìm hiểu “phần Quang Tuyến”, có thể hiểu sâu đến mức nào?
Ví dụ như bộ não của Hứa Cảnh Minh, khi nhận được “thông tin về ngôi sao Nguyên Sơ” ở một mức độ nhất định, não hắn sẽ không thể chịu đựng được. Sau khi hắn trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, bước vào hàng ngũ các thành viên chính thức, mới có thể tiếp tục nhận thêm nội dung truyền thừa.
Ngay cả thiên tài tuyệt thế cũng chỉ có thể lĩnh hội được phần phù hợp nhất với mình trong “phần Quang Tuyến”, còn những phần khác có vẻ rất tối nghĩa.
“Hẳn là mình nên lấy kiến thức về “phần Quang Tuyến” làm nền tảng tạo ra thần thông phù hợp với mình.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Tất nhiên, trước khi tạo ra thần thông thì mình phải luyện tập nhiều bí pháp khác nhau.”
“Học hỏi kinh nghiệm của những tiền bối trong lịch sử, sau đó tự tạo ra bí pháp cho riêng mình.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười: “May là sư huynh Xích Đồng đã cho mình 32 bí pháp, tất cả đều dựa trên mạch truyền thừa “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, mình không cần vất vả đi tìm!”
Sư huynh Xích Đồng đã tặng cho hắn một món quà lớn.

Sau đó, Hứa Cảnh Minh vừa lĩnh hội 32 bí kíp thần thông vừa đi về phía Phủ Thành.
Với tích lũy kiến thức sâu rộng của mình, hắn có thể lĩnh ngộ hầu hết các bí pháp, đồng thời có thể nâng cấp bí pháp lên cấp độ thần thông trong nháy mắt.
Hắn tu luyện thêm những thứ này nhằm lý giải suy nghĩ của người sáng tạo, sau đó khám phá nguyên lý tạo ra phép thần thông.
Vù!
Một luồng gió đen giáng xuống thôn làng, ngưng tụ thành một người áo đen.
Khi dân làng nhìn thấy tên này, bọn họ sợ hãi quỳ xuống, gục đầu dưới đất, không dám nhìn lên.
“Hắc Phong lão gia!” Mọi người lo sợ nơm nớp.
“Ha ha ha!”
Tên áo choàng đen nhìn về phía đám người đang quỳ, cười sung sướng nói: “Mọi người đừng sợ, ta chỉ cần vài nguyên liệu luyện chế mà thôi. Ta chọn nhà này đi!”
Tên áo đen nói, chỉ về phía một ngôi nhà gần đó.
Không bao lâu sau, cả gia đình bốn người bị trói chặt và đưa tới chỗ Hắc Phong.
“Hắc Phong lão gia, xin ngài tha mạng cho bọn ta!”
Cả bốn người đều run lên vì sợ hãi.
“Không phải ta muốn bắt các ngươi, mà là số mệnh các ngươi đã tận!”
Tên mặc áo choàng đen cười nói: “Ta không quen bất kỳ người, chỉ giơ tay trong vô thức, không ngờ lại chỉ vào nhà các ngươi. Các ngươi thử nói xem, đây có phải trùng hợp hay không?”
“Chắc chắn là vì số mệnh đã định, các ngươi phải làm nguyên liệu tu luyện cho ta.”
Tên áo đen liếc nhìn những người khác: “Những người còn lại cũng phải cảm ơn số mệnh đi, các người sẽ không gặp nguy hiểm trong nửa năm! Nửa năm sau, ta sẽ tới nữa!”
“Ồ?” Tên mặc áo choàng đen và đa số người dân trong làng chợt chú ý tới một bóng người gần đó.
Người này vừa nhíu mày vừa đi tới, toàn thân được bao bọc trong hàng nghìn tia sáng lơ lửng.
Tên mặc áo choàng đen vô thức sợ hãi, còn dân làng kinh ngạc không thôi.
Bất chợt, bóng người liếc mắt nhìn tên áo choàng đen: “Ma đầu?”
Vút!
Giữa muôn nghìn tia sáng lơ lửng xung quanh, một tia sáng xẹt qua thân thể của tên áo đen, khiến cả người tên này lập tức bốc cháy, gã kêu la thảm thiết: “Không, không…”
Gã gào được vài tiếng là bị đốt cháy thành một tia ma khí bổn mạng, bay vào trong tay áo của bóng người này.
“Cảm ơn phục ma đại nhân!”
“Cảm ơn phục ma đại nhân!”
Dân làng hết sức mừng rỡ, có người lập tức giúp gia đình bốn người cởi dây trói: “Lão Tam, nhà các người được cứu rồi!”
Mọi người quỳ xuống, cảm ơn người phục ma kia. Người kia chỉ đi vài bước đã biến mất khỏi tầm mắt của họ.
“Tốt quá, Hắc Phong lão gia chết rồi!”
“Ha ha ha!”
“Ma đầu Hắc Phong , xem ra số mệnh đã định hôm nay ngươi phải chết!”
Bọn họ rất là kích động, tên áo choàng đen áp bức bọn họ nhiều năm cuối cùng cũng chết.
—-------
P/s: mọi người comment, donate, thả KP/NP để mình có động lực ra chương nhanh nha =))
Bạn cần đăng nhập để bình luận