Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 668: (Phần 5) Thời gian vài tháng (2)

Nữ tử áo đỏ lắc đầu: “Ngươi cũng biết rồi đấy, chúng ta đã gửi ba lá thư cho sơn chủ, nhưng hắn ta lại không thèm để ý tới!”
“Sơn chủ không để ý tới chúng ta sao?”
Bà cụ hỏi: “Lúc trước, sơn chủ giao mọi chuyện cho chủ nhân, nhưng vào thời khắc quan trọng, sơn chủ nhất định sẽ ra mặt”
“Mấy tên Địa Ma đã bỏ mạng, hắn ta có lẽ cũng không quá để ý.” Nữ tử áo đỏ cũng rất bất lực.
Bản thân là Ma Thần được sơn chủ tín nhiệm nhất, cho nên nàng ta có thể quản lý nhiều sự vụ trong phủ Thành An, nhưng rốt cuộc cũng không thể chi phối quyền quyết định của sơn chủ.
Đùng đùng!
Thanh âm oanh kích nặng nề vang lên, nàng ta và bà cụ đều kinh ngạc, hai người đương nhiên có thể cảm nhận được lực lượng lôi đình chí dương chí cương.
“Là người phục ma!”
Bọn họ lao ra khỏi lầu các, lập tức trông thấy một nam tử khoác áo bào ánh sáng đi tới, một con mắt dựng thẳng đứng giữa mi tâm của hắn nhắm thẳng vào nữ tử áo đỏ.
“Ma khí mạnh thật, ngươi chính là Ma Thần Huyết Y, một trong tứ đại Ma Thần?”
Hứa Cảnh Minh lên tiếng.
“Tứ đại Ma Thần?” Nữ tử áo đó trừng mắt, rõ ràng mấy tháng trước vẫn còn là ngũ đại Ma Thần, nhưng vì người phục ma này nên mới biến thành tứ.
“Người phục ma Ngô Minh mau lùi lại, nếu không thì ta sẽ bẩm báo sơn chủ, tới lúc sơn chủ tự ra tay đối phó với ngươi, ngươi hối hận cũng muộn!” Nữ tử áo đỏ lạnh lùng nói.
“Ta giết nhiều Địa Ma như thế, sơn chủ còn không biết sao?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
Nữ tử áo đỏ tái mặt, nàng ta tất nhiên đã thông báo từ lâu, nhưng sơn chủ vẫn không để ý.
“Hừ!”
Sau khi hừ lạnh, tay áo nàng ta bắn ra một tia sáng đỏ về phía Hứa Cảnh Minh.
“Rút khỏi núi Động Minh!”
Khi nữ tử áo đỏ đánh lén trước một bước, đồng thời cũng ra lệnh cho đám ma đầu dưới trướng. Ngay khi Ma Thần Huyết Y vừa ra lệnh, không ít kẻ đã bắt đầu chạy xa mất rồi.
Vù vù!
Một tấm lưới vàng khổng lồ không gì sánh nổi bao phủ cả đỉnh núi, vây bắt gần một nửa đám ma đầu đang tìm cách tẩu thoát.
Đã vài tháng trôi qua, phép thần thông “Thiên La Địa Võng” đã đạt tới tiểu thành, uy lực đã được gia tăng hơn rất nhiều so với khi đối phó với Ma Thần Thanh Hồ.
“A a a!”
Trong phạm vi bao phủ của tấm lưới màu vàng, một vài ma đầu nhỏ yếu lập tức cháy thành tro tàn ngay khi vừa chạm vào sợi thừng, chỉ còn sót lại một vài tia ma khí bổn mạng.
Lúc này, nữ tử áo đỏ và tên đại hán áo đen đang điên cuồng giãy giụa, “tia sáng đỏ” đánh lén trước đó cũng bị trói buộc mà hiện ra nguyên hình – một cây trâm cài đầu.
“Phá cho ta!”
Nữ tử áo đỏ rút thanh kiếm sắc bén ở bên hông rồi ra sức chém vào tấm lưới, nhưng cũng chỉ có thể gây một chút tổn hại cho sợi dây thừng. Về phần tên đại hán áo đen kia, hắn ta đã bị những sợi dây kìm hãm hoàn toàn, hoàn toàn không thể nhúc nhích được.
“Sao lại như thế?”
Nữ tử áo đỏ không thể tin được, nàng ta phải vung kiếm vài lần thì mới có thể chặt đứt một sợi dây thừng, nhưng tấm lưới ánh sáng chỉ di chuyển một chút liền khôi phục như cũ.
Hứa Cảnh Minh cầm ngân thương trong tay, trước tiên vung lưỡi đâm chết tên đại hán áo đen vừa mới đột phá cảnh giới Địa Ma, sau đó mới quay sang đối phó với nữ tử áo đỏ.
“Chủ nhân tiêu đời rồi!”
Bà cụ độn thổ khá nhanh, hóa thành sương mù bay ra khỏi đỉnh núi chỉ trong một khoảnh khắc, trước khi tấm lưới màu vàng khổng lồ giáng xuống và bao phủ toàn bộ nơi đây.
Nhìn thấy đám ma đầu bị vây trong tấm lưới đều đã bỏ mạng, ngay cả nữ tử áo đỏ cũng lâm vào đường cùng, bà cụ đương nhiên hoảng sợ vô cùng.
“Trốn mau!”
Bà cụ và những ma đầu khác chạy ra nhiều hướng.
“Sao tấm lưới này khó cắt như vậy?”
Nữ tử áo đỏ lại bổ thêm vài nhát kiếm, chợt trông thấy Hứa Cảnh Minh cầm thương xông tới.
Keng!
Cùng lúc đó, hắn chĩa thẳng mũi thương, một tia chớp bốn màu từ trên cao bổ xuống người nữ tử áo đỏ, khiến nàng ta bị thương rất nặng.
“Cái gì?”
Nàng ta kinh sợ.
Theo thông tin tình báo trước đó, nàng ta biết được người phục ma Ngô Minh này là người có thương pháp xuất chúng! Nhờ vào pháp khí ngân thương, hắn mới giết được Thanh Hồ. Nhưng lần này, dù là lưới vàng hay là uy lực lôi pháp, tất cả đều ngoài sức tưởng tượng của nàng ta.
Oành oành oành!
Dưới sự trói buộc của tấm lưới màu vàng, lôi đình bốn màu tuyệt nhiên đánh trúng mục tiêu, nữ tử gian nan chống đỡ,vì vậy mà bị thương nặng.
“Nếu ngươi giết ta, sơn chủ nhất định sẽ báo thù cho ta!”
Nữ tử áo đỏ vung kiếm cản thương, giận dữ rống lên.
Ngọn thương vẫn đâm xuyên qua lồng ngực nàng ta mà không chút nể tình.
Một tiếng sét kinh hoàng vang vọng! Chỉ trong vòng vài tháng, Hứa Cảnh Minh đã thành công khắc ra phù văn “Ngũ Lôi Tề Phát”, cho nên một nhát thương này chứa đựng năm tia sét, hoàn toàn phá hỏng thân thể nàng ta, chỉ còn lại một tia ma khí bổ mạng.
“Sơn chủ báo thù cho ngươi? Ta còn sợ hắn ta sẽ bỏ trốn đây này.”
Hứa Cảnh Minh lấy bình ngọc màu đen ra, thu thập tất cả ma khí bổn mạng vào bình ngọc.
Hang ổ núi Động Minh, thế lực tà ma đang thống lĩnh toàn bộ phủ Thành An, đã bị Hứa Cảnh Minh san bằng như thế.
Ma Thần Huyết Y bỏ mạng, gần một nửa đám ma đầu dưới trướng đều đã chết, những ma đầu khác hoảng hốt chạy đi.
—-------
P/s: mọi người comment, donate, thả KP/NP để mình có động lực ra chương nhanh nha =))
Bạn cần đăng nhập để bình luận