Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1053: (Phần 8) Lao tù Thời Không (2)

Hứa Cảnh Minh nói: “Trước đây, anh luôn đầu tư từng chút một cho tập đoàn. Nhưng hiện tại… Anh đã chuyển gần như toàn bộ số tiền trong tài khoản cho bọn em.”
Hứa Cảnh Minh cũng tham gia chặn giết Ngục tộc trong nhiều năm qua, đương nhiên đã tích lũy được lượng tài sản rất kinh khủng, ngay cả khi đó là kết quả mà Ngục tộc đã giảm thiểu tần suất cướp bóc rồi.
Hiện tại, tài khoản của Hứa Cảnh Minh chỉ còn lại vài số lẻ.
“Từ nay về sau, nếu bọn em gặp phải rắc rối lớn, thì có thể tới nhờ phó viện trưởng Xích Mông, còn đối với những chuyện bình thường, thì có thể liên hệ sư huynh Giản, sư huynh Ất Tửu.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Ừm.” Lê Miểu Miểu, Hứa Lê Tinh gật đầu.
“Anh đi đây.”
Hứa Cảnh Minh xoay người rời khỏi không hề do dự, bóng dáng hắn tan biến không thấy đâu nữa.
Cả nhà đều lưu luyến nhìn Hứa Cảnh Minh rời đi.
Sau này, liệu bọn họ có còn có thể gặp lại nhau không?
...
Hứa Cảnh Minh cũng để lại lời nhắn cho những người bạn tốt như Thất thúc, Tiano, Xích Đồng, Cổ Sơn, sư huynh Ất Tửu, sư huynh Giản.
“Từ nay về sau, thiếu gia sẽ giao lại toàn bộ tập đoàn Hư Uyên cho mình sao? Cậu ấy còn phải rời đi suốt mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm nữa rồi mới trở về sao?”
Sau khi đọc tin nhắn do Hứa Cảnh Minh để lại, Ngô Thất cũng có chút sững sờ: “Liệu sau này, chúng ta có còn có thể gặp lại nhau nữa không?”
Giờ phút này, Ngô Thất lại càng thêm khao khát trở thành sinh mệnh Bản Nguyên. Ông ấy muốn sống lâu hơn, muốn đợi tới khi thiếu gia trở về.
Trên đường phố.
Ba người Xích Mông, Phạm Tất, Bạch Ngục vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi, ý thức của Hứa Cảnh Minh cuối cùng cũng đã rời khỏi mạng thế giới ảo.
“Chúng ta đi thôi.” Hứa Cảnh Minh mở miệng.
“Đã xử lý xong mọi chuyện rồi à?” Xích Mông hỏi.
“Sư huynh, trong lúc tôi bị cầm tù, mong sư huynh chăm sóc cho người nhà của tôi một chút.” Hứa Cảnh Minh nói.
Trấn thủ Bạch Ngục đứng bên cạnh nói: “Yên tâm đi, với thân phận của cậu, trong một ai trong Liên minh Vũ trụ Nhân loại có thể động tới người nhà của cậu đâu. Ba người chúng tôi có thể đảm bảo với cậu điều đó.”
Xích Mông, Phạm Tất cũng gật nhẹ đầu.
“Cám ơn.” Hứa Cảnh Minh cảm kích.
Ba người Xích Mông, Bạch Ngục, Phạm Tất không hề có bất kỳ thù địch gì với Hứa Cảnh Minh, thậm chí đều chờ mong Hứa Cảnh Minh thoát khỏi sự ảnh hưởng của ô nhiễm Cao Duy.
“Sau khi cậu bị cầm tù, thế giới Ngô Minh… Sẽ do Liên minh Vũ trụ Nhân loại tiếp quản.”
Phó viện trưởng Xích Mông nói: “Thế giới Ngô Minh vẫn hữu ích đối với phương diện tâm linh của toàn nhân loại.”
“Được.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Vậy chúng ta xuất phát.” Phó viện trưởng Xích Mông nhìn về phía phó đảo chủ Phạm Tất ở bên cạnh.
“Đi thôi.”
Vù!
Phó đảo chủ Phạm Tất mang theo ba người còn lại đi xuyên qua thời không trong chớp mắt.
“Không hổ là phó đảo chủ của cô đảo Thời Không – cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ chuyên chủ về phương diện thời không! Ông ấy rõ ràng mạnh hơn mình rất nhiều.” Hứa Cảnh Minh nhận xét trong lòng.
Phó đảo chủ Phạm Tất mang theo ba người tới một khu vực thời không thần bí.
Nơi này là một khoảng thời không được tạo dựng đặc biệt, người ngoài khó lòng tìm thấy trước mặt.
Lúc này, cả bốn người nhìn thấy một tòa kiến trúc lơ lửng hình lập phương xuất hiện
“Đây chính là nhà tù Thời Không, một trong những cấm địa của cô đảo Thời Không chúng tôi, do đảo chủ đích thân xây dựng.”
Phó đảo chủ Phạm Tất nói: “Cho dù là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng cũng không thể đến được đây, nếu không được có sự cho phép của đảo chủ.”
Trong lúc nói chuyện, họ đã bay tới gần nhà tù Thời Không.
“Ầm ầm!” Tòa kiến trúc hình lập phương hiện ra những hoa văn màu tím chằng chịt với nhau, đồng thời tỏa ra làn sóng năng lượng dao động dữ dội. Ngay sau đó, một cánh cửa lớn đồ sộ ở mặt trước từ từ mở ra.
“Đi vào đi.”
Phó đảo chủ Phạm Tất nói: “Bao giờ cậu nắm giữ được lực lượng Tâm Giới, thì mới có thể rời khỏi nhà tù này.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, lập tức bay vào bên trong cánh cửa.
Nội thất bên trong nhà tù hoàn toàn trống rỗng, ngoại trừ vách tường ra thì không có bất kỳ thứ khác.
Hứa Cảnh Minh đứng trong nhà tù, đưa lưng về phía cánh cửa.
“Ầm ầm!”
Cánh cửa từ từ khép lại, cuối cùng đóng hẳn.
Ba người nhóm Xích Mông đứng giữa hư không, nhìn về phía nhà tù hình lập phương trước mặt.
Ai nấy đều có phần thổn thức khi nhìn thấy thiên tài có thiên phú nổi bật nhất của tộc đàn nhân loại hiện thời lại bị ô nhiễm Cao Duy, cuối cùng bị giam giữ tại nơi này.
“Không biết phải tới lúc nào, hắn mới có thể đi ra ngoài.”
Trấn thủ Bạch Ngục cảm khái nói: “Cũng không biết trước khi gặp phải đại nạn tuổi thọ, tôi còn có thể nhìn thấy hắn đi ra hay không.”
“Nếu muốn nắm giữ lực lượng Tâm Giới, thì cũng chẳng dễ gì.”
Phó đảo chủ Phạm Tất nói: “Dù sao thì đây cũng lực lượng Cao Duy cảnh giới thứ ba.”
Mặc dù bọn họ có niềm tin vào Hứa Cảnh Minh, đồng thời cũng cũng cho rằng Hứa Cảnh Minh chắc hẳn sẽ nắm giữ lực lượng Cao Duy bình thường trong thời gian ngắn.
Nhưng liệu hắn có thể nắm giữ lực lượng Cao Duy cảnh giới thứ ba trong tình trạng ô nhiễm Cao Duy hay không? Thực sự quá khó khăn.
“Đi thôi.” Xích Mông nói.
Phó đảo chủ Phạm Tất lập tức dẫn hai người còn lại rời khỏi mảnh thời không này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận