Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1390: (Phần 12) Khu vực bên trong (2)

Con thú màu đỏ sẫm vừa ẩn nấp vừa quan sát mười phân thân Hứa Cảnh Minh, nó hiển nhiên cũng có chút do dự, nhưng sát khí trong mắt lại càng nồng đậm hơn bao giờ hết.
“Giết!”
Vút!
Con thú màu đỏ sẫm tiếp tục hiện thân để chém giết, nhưng lần này, nó đã rơi vào phạm vi bao phủ của huyễn cảnh Hư Uyên, tự nhiên cũng bị huyễn cảnh Hư Uyên lôi kéo tâm linh ý thức.
Đúng lúc này, ba phân thân Hứa Cảnh Minh đồng loạt thi triển binh khí tâm linh, biến thành ba tia sáng màu đen và đâm xuyên qua thân thể của con thú màu đỏ sẫm.
Con thú màu đỏ sẫm bị ảnh hưởng bởi huyễn cảnh, phản ứng cũng chậm hơn một chút, nhưng lúc bị ba tia sáng màu đen xuyên qua thân thể, nó vẫn có thể vùng vẫy móng vuốt sắc nhọn.
“Нả?”
Ba tia sáng màu đen biến thành ba phân thân, mỗi phân thân đều cầm một kiện binh khí trong tay. Tuy nhiên, hai trong số đó có vết thương đang lan rộng nhanh chóng, và lập tức được thay thế bởi những phân thân khác.
“Lại mất đi hai cái phân thân. Sắc mặt Hứa Cảnh Minh càng thêm nghiêm nghị: “Con thú này có bản lĩnh cao cường đến mức khó tin, nó chỉ cần tùy ý vung vẩy móng vuốt, thì liền không thể ngăn cản, có thể hủy diệt bất kỳ sự sống nào?”
Sát khí trong mắt con thú màu đỏ sẫm càng nồng đậm, nó gầm lên một tiếng trầm đục, khiến cho Hứa Cảnh Minh rung động tâm linh: “Tiếng gầm của nó có thể ảnh hưởng đến tâm linh ý thức của mình ư?”
Con thú màu đỏ sẫm không ẩn thân nữa, vồ tới chém giết trong nháy mắt.
Rất nhiều phân thân Hứa Cảnh minh cũng điên cuồng lao lên, vừa tiếp tục duy trì huyễn cảnh Hư Uyên, vừa bộc phát Ngọn Lửa Hồng Liên, cũng như hoá thành từng vệt sáng màu đen đâm xuyên qua thân thể của con thú màu đỏ sẫm.
Con thú màu đỏ sẫm rõ ràng là càng lúc càng bị thương nặng, nhưng nó cũng càng lúc càng điên cuồng, dữ dội hon. “Xoet”
Một vệt sáng màu đen khác xuyên qua thân thể của con thú màu đỏ sẫm, ý chí điên cuồng trong mắt con thú màu đỏ sẫm lập tức tan biến, nó bỗng nhiên trở nên mơ hồ rồi ngã xuống.
Vô số phân thân Hứa Cảnh Minh đều tiến đến gần. “Mình phải mất đến 47 phân thân, thì mới có thể giết chết nó.” Rất nhiều phân thân Hứa Cảnh Minh nhìn chằm chằm vào thi thể con thú màu đỏ sẫm: “Nó có vẻ hơi ngốc, một khi bắt đầu chiến đấu thì càng ngày càng điên cuồng trở nên điên cuồng, ngay cả khi đến gần bờ vực sinh tử thì cũng không chịu rút lui. “Những sinh vật bản địa ở khu vực bên ngoài rất xảo quyệt, còn biết cách chạy trốn.
“Nhưng những sinh vật bản địa ở khu vực bên trong thì cường đại hơn, nhưng lại có chút ngu ngơ?” Hứa Cảnh Minh không khỏi khó hiểu.
Thi thể con con thú màu đỏ sẫm này biến mất không một tiếng động, cuối cùng chỉ còn sót lại ba mảnh ký tự.
“Hả?”
Hứa Cảnh Minh thẫn thờ nhìn ba ký tự trước mặt.
Ba ký tự này lần lượt là ký tự màu đen, ký tự rực rỡ và ký tự trong suốt. Ba loại ký tự khác nhau vừa kết hợp với nhau, vừa lưu chuyển khí tức, trông giống như một thể.
“Ba loại ký tự có thể kết hợp với nhau một cách hoàn hảo như vậy sao?” Hứa Cảnh Minh dường như nhìn thấy một thế giới mới.
Hắn đã thu thập được hơn một ngàn ký tự, cũng có một chút hiểu biết nhất định. Nhưng so với sự kết hợp hoàn hảo của ba ký tự trước mắt, các loại cảm ngộ của hắn căn bản không đáng nhắc đến.
Lúc này, Hứa Cảnh Minh vô cùng xúc động.
“Có thể kết hợp như thế này sao?”
“Mình đã thu thập nhiều ký tự như vậy, cũng có thể kết hợp chúng được chứ?” Hứa Cảnh Minh lập tức nghĩ ra vô số phương án trong đầu.
Mặc dù bất kỳ phương án nào cũng vẫn còn thô sơ, còn lâu mới bằng sự kết hợp hoàn hảo của ba mảnh ký tự có nguồn gốc từ thi thể con thú màu đỏ sẫm, nhưng chúng đều ã đại diện cho hướng đi mới.
Tuy rằng rất kích động, nhưng Hứa Cảnh Minh cũng không dám chậm trễ, lập tức cắt cử một phân thân thu thập ba mảnh ký tự, và một phân thân khác đi về phía quả cầu hư ảo.
Lực lượng Tâm Giới đã thử chạm tới quả cầu hư ảo, liền dễ dàng dung nhập vào bên trong.
“Quả cầu này ?”
Hứa Cảnh Minh sửng sốt.
Khi lực lượng Tâm Giới tiến nhập vào trong quả cầu hư ảo, Hứa Cảnh Minh tựa hồ nhìn thấy một thế giới hỗn độn: “Quả cầu hư ảo này là một cái huyễn cảnh tự nhiên cực lớn! Mình có thể tuỳ ý nhào nặn nó, biến nó trở thành thế giới huyễn cảnh?”
Hứa Cảnh Minh vừa mới tiếp xúc, vẫn chưa nghiên cứu kỹ càng, nhưng đã rất chắc chắn rằng giá trị của quả cầu hư ảo này hoàn toàn vượt xa binh khí cảnh giới thứ ba.
Không hổ là bảo vật mà sự tồn tại chung cực để lại.
“Quả nhiên là mở rộng tầm mắt, không ngờ còn có loại kỳ vật như vậy?
Hứa Cảnh Minh vô cùng mừng rỡ, lập tức thu hồi quả cầu hư ảo, đồng thời hợp nhất tất cả phân, lặng lẽ rời khỏi chỗ cũ, tiếp tục đi sau vào bên trong dãy núi.
Hắn e sợ động tĩnh chiến đấu sẽ thu hút sự chú ý của những cường giả khác, vậy nên cũng không dám ở yên tại chỗ, cho nên mới lập tức di chuyển sang khu vực khác. Dù sao thì rất nhiều quân chủ Thâm Uyên và cường giả nửa bước cảnh giới cấp ba vô địch đang hoạt động ở nơi này, mà bản thân vẫn còn chênh lệch so với bọn hắn.
1208 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận