Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 426: (Phần 4) Đối tác luyện tập (2)

Lolotan kéo danh sách đối tác luyện tập sắp xếp theo thứ tự thực chiến tăng thêm từ thấp đến cao, cậu ta càng kéo về sau, chi phí luyện tập càng đắt đỏ.
Đối tác luyện tập có thực chiến tăng thêm 300%, chi phí một giờ chỉ khoảng 300 xu vũ trụ.
Đối tác luyện tập có thực chiến tăng thêm 500%, chi phí một giờ tầm 2000 xu vũ trụ.
Đối tác luyện tập có thực chiến gấp 10 lần, thì chi phí một giờ lên tới 2 vạn xu vũ trụ.
“Chọn người này vậy.”
Lolotan nhấp một phát, vừa khéo đúng là tài khoản của Hứa Cảnh Minh.
Vù…
Một võ đài hình tròn có đường kính trăm mét hiện lên giữa không gian hư ảo.
Ngay khi vừa xuất hiện, Lolotan trông lập tức thấy một người đàn ông tóc đen.
“Chào huấn luyện viên Cảnh.”
Lolotan hơi cúi người, đây là điều cậu ta được cha mẹ dạy bảo từ nhỏ, khi gặp bất kỳ huấn luyện viên nào cũng đều phải kính trọng.
“Xin chào Lạc lãnh chúa.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói. Lolotan cao khoảng trên một mét rưỡi, tóc màu vàng óng, hơi béo một chút.
Hắn có thể nhìn thấy thông tin đối phương đăng kí…
Người chơi: Lạc lãnh chúa (vùng vũ trụ Thợ Săn, Liên minh sao Xương Kiếm)
Đẳng cấp: 8
Thực chiến tăng thêm: Bảo mật riêng tư
Còn thông tin của bản thân Hứa Cảnh Minh…
Người chơi: Cảnh (vùng vũ trụ Thợ Săn, Liên minh sao Ngô Câu)
Đẳng cấp: 1
Thực chiến tăng thêm: 890%
Muốn trở thành đối tác luyện tập thì nhất định phải công khai thực chiến tăng thêm.
“Lựa chọn vũ khí áo giáp đi.”
Lolotan mặc áo giáp, cầm một cặp đoản thương trên tay.
Hứa Cảnh Minh chỉ cầm mỗi một cây ngân thương trên tay.
“Anh không chọn áo giáp à?”
Lolotan nhíu mày: “Vậy tôi không khách sáo đâu.”
“Tới đi.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói, hắn am hiểu về “quyển Lưu Thủy” nhất, cũng chính là về phương diện phòng ngự.
“Tôi tới đây.”
Lolotan khẽ chuyển động, lao tới với tốc độ rất nhanh.
Phải biết rằng, trong Thế giới “Đỉnh Cao Vũ Khí Lạnh” này, mọi người đều có tố chất thân thể giống nhau, cho nên càng phù hợp rèn luyện kỹ thuật sử dụng vũ khí lạnh hơn!
Còn Lolotan này, cậu ta rõ ràng khá am hiểu thân pháp, cho nên tốc độ cũng đáng gờm.
“Phương diện tốc độ mạnh hơn mình một chút.”
Hứa Cảnh Minh hơi kinh ngạc, nhưng đối mặt với Lolotan, ngân thương của hắn biến hóa theo từng đợt tấn công, ngay khi vừa chạm vào đoản thương, lập tức thuận thế đâm vào lồng ngực của cậu ta.
Phụt.
Một nhát thương đâm xuyên lồng ngực.
Cả người Lolotan bị đâm xuyên! Giống như que thịt xiên!
Cậu ta trợn trừng mắt, ngẩng đầu nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Sao thương của anh trơn như vậy?”
Lolotan tức giận nói: “Làm lại.”
Vù.
Lolotan quay về chỗ cũ, vết thương cũng biến mất hết, khôi phục về trạng thái tốt nhất.
“Mời.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười nhìn cậu ta, đối phương là bên trả tiền, đương nhiên phải tươi cười với khách hàng.
“A…!!!” Lolotan hét lên, bắt đầu di chuyển xung quanh Hứa Cảnh Minh, tạo thành một quỹ đạo vòng cung, một cây đoản thương trong tay cậu ta bất ngờ vung ra mà không có chút dấu hiệu nào báo trước. Trong khoảnh khắc vung đoản thương, cả người cậu ta cũng xông tới theo!
Hứa Cảnh Minh xoay ngân thương một vòng, gạt văng cây đoản thương đang đâm tới.
Mượn lực để đánh! Êm như nước chảy!
Dòng chảy của nước! Thuận theo lực đạo để dẫn dắt đoản thương!
“Vù.”
Cây đoản thương bị gạt văng đi bắn ngược trở về, đập vào người Lolotan đang lao tới gần, cậu ta lại bị bắn ra ngoài rồi hộc máu mồm.
“Mình không tin.” Lolotan trợn trừng mắt, lao tới một lần nữa.
Phụt!
Nhưng vừa lao tới gần Hứa Cảnh Minh, vung vẩy cặp đoản thương, không biết vì sao, cây ngân thương của Hứa Cảnh Minh chỉ gảy một đường vòng cung là đã đâm xuyên qua khe hở giữa cặp đoản thương, đâm xuyên ngực cậu ta trước một bước. Cậu ta lại bị đâm xuyên một lần nữa!
...
...
Hết lần này lại tới lần khác!
Hứa Cảnh Minh đâm thương không nhanh, cũng không mạnh, nhưng cậu ta đều bị đánh bại trong một, hai chiêu.
“Ngừng!”
Lolotan giơ tay lên ngăn lại, nhìn Hứa Cảnh Minh chằm chằm: “Tôi thường đều lựa chọn đối thủ có thực chiến tăng thêm 500%, cho nên hôm nay không quen lắm. Chỉ có điều, tôi bỏ tiền ra không phải để bị đánh. Từ giờ trở đi, anh không được phép phản đòn, chỉ được phòng thủ thôi.”
“Được thôi, nghe thôi ý cậu.”
Hứa Cảnh Minh khách sáo đáp, ai chi tiền thì người đó có quyền quyết định.
“Được.”
Lolotan nhếch miệng cười một tiếng, cậu ta ung dung bước từng bước tới gần Hứa Cảnh Minh, khoảng cách giữa hai bên chỉ khoảng năm mét.
Quá gần!
Ngân thương của Hứa Cảnh Minh đã dài ba mét rồi!
“Tôi cũng không bắt nạt anh, không tới gần.” Lolotan nhướng mày một cái, hai bên chỉ cách nhau năm mét, cậu ta bước một bước, cặp đoản thương trong tay bất ngờ đâm tới, nhanh đến độ chỉ còn lại một chiếc bóng không trọn vẹn.
Ngân thương trong tay Hứa Cảnh Minh lại xoay một vòng! Thương xoáy như nước chảy, tự nhiên gạt phăng hai cây đoản thương!
Ầm! Ầm! Cặp đoản thương bị quét văng đi hết.
Hai tay Lolotan run lên, đứng ngơ ngác tại chỗ.
“Tiếp tục.” Lolotan không chịu thua, lại đánh tới một lần nữa.
Vì chỉ được phép phòng ngự, không được phép phản công, cho nên Hứa Cảnh Minh chỉ chuyên tâm phòng ngự! Khi ra đòn, hắn cũng chỉ làm văng vũ khí của đối phương đi là được.
Đoản thương bị gạt văng ra hết lần này tới lần khác.
“Thương pháp của anh biến hóa khôn lường.”
Lolotan đã thua tới tê dại, đứng tại chỗ nói lẩm bẩm: “Sức mạnh có vẻ như rất lớn, nhưng khi va chạm lại rất nhỏ, đến lúc tôi đã thi triển toàn bộ thế đánh, tì anh lại chợt bộc phát sức mạnh cực lớn. Thương pháp liên tục thay đổi, hoàn toàn không nhìn thấu được.”
Lolotan ngơ ngác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận