Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 239: (Phần 2) Chuẩn bị bài giảng (2)

Nhưng mà võ công giỏi không có nghĩa giảng bài cũng giỏi.
Nếu xét tổng điểm tích lũy của các khóa học đã bán, Hứa Cảnh Minh không thể ể đánh giá ai cao ai thấp. Dù sao đi nữa, thế giới ngọa hổ tàng long anh hùng tụ hội, những người giảng bài thú vị sẽ trở nên nổi bật nhờ vào Võ Đạo Quán.
“Một số tài nguyên trong tay Liên minh Trái Đất còn quý giá hơn rất nhiều so với tài nguyên dung nhập vào truyền thuyết vũ trụ nhập hồn mà cậu đang sở hữu.”
Cục trưởng Chu nhắc nhở: “Hứa Cảnh Minh, cậu đừng bỏ lỡ cơ hội này. Võ Đạo Quán là nơi thúc đẩy sự tiến hóa của toàn bộ loài người, đồng thời cũng là công cụ bồi dưỡng mười người đứng đầu thế giới!”
Sau khi cục trưởng Chu cắt liên lạc, Hứa Cảnh Minh tiếp tục phân loại những kiến thức võ học của bản thân.
Sau khi viết ra giấy, Hứa Cảnh Minh nhìn cảnh đẹp bên ngoài cửa sổ, hắn không khỏi nở nụ cười: “Trước kia, mình vẫn luôn vùi đầu luyện tập, nhưng khi đứng trên góc độ giảng dạy, mình phải trau chuốt lại hệ thống chiến đấu, không ngờ lại phát hiện ra những cách hiểu mới.”
Để có thể giảng giải kiến thức của mình cho toàn thế giới từ góc độ đơn giản nhất, Hứa Cảnh Minh đã thử mọi cách để “phân tích” hệ thống chiến đấu của mình. Tuy nhiên, quá trình “đơn giản hóa” này cũng không đơn giản tí nào.
Để có thể biến những kiến thức cao thâm trở nên đơn giản hơn… Hứa Cảnh Minh cũng đã từng bước vượt qua từng cửa ải, quá trình này đã giúp hắn hiểu rõ hơn về thương pháp, khiên pháp và bộ pháp của chính mình
“Đến sân luyện võ thôi.”
Sau khi soạn bài một hồi, Hứa Cảnh Minh không nhịn được nữa, hắn liền đi đến sân luyện võ, chọn một cây ngân thương rồi bắt đầu luyện tập, nhưng luyện được một lúc, hắn lại ngồi xuống góc sân, viết ra những kiến thức mà mình vừa mới ngộ ra vào một cuốn sổ.
Một lúc sau, Hứa Cảnh Minh chuyển sang luyện tập khiên pháp…
Trong lúc luyện tập, Hứa Cảnh Minh không ngừng đặt ra những câu hỏi, hắn nên giải thích thương pháp cho khán giả như thế nào đây? Rồi khiên pháp, bộ pháp và cả kỹ năng thực chiến?
Bản thân Hứa Cảnh Minh là một sinh viên ngành khoa học tự nhiên, cho nên hắn muốn các bài giảng của mình phải thật cặn kẽ và rõ ràng theo mặt logic.
Hắn muốn bắt đầu từ 1 cộng 1, sau đó dần dần tăng độ khó lên, cho đến khi những kiến thức cao thâm như thương pháp, khiên pháp, bộ pháp đều được giải thích cặn kẽ.
“Để có thể giải giảng những kỹ năng chiến đấu cao thâm theo góc độ đơn giản nhất, thật sự quá khó với mình.”
Hứa Cảnh Minh không khỏi lắc đầu, hắn đột nhiên cảm nhận được gì đó, lập tức bấm vào bảng lực chiến cá nhân.
“Hả?”
Hứa Cảnh Minh cười.
Hóa Hồng thương pháp đã tăng từ bậc bốn 53% lên bậc bốn 59%, Tinh Tú thương pháp tăng lên bậc bốn 41%, bộ pháp bậc bốn 30%, khiên pháp cũng đạt đến bậc bốn 35%.
“Mình chuẩn bị tài liệu giảng dạy trong ba giờ mà bằng mười ngày tu luyện nâng cấp sao?”
Hứa Cảnh Minh cười: “Xem ra, làm giáo viên cũng là một kiểu tu luyện.”
Hứa Cảnh Minh tiếp tục vùi đầu viết giáo trình.
...
...
Tại một không gian cá nhân khác.
Đó là một tòa nhà có kiến trúc vũ trụ, bốn phía tòa nhà được bao bọc bởi các lớp kính. Thông qua các lớp kính, chúng ta có thể nhìn thấy Trái Đất, Sao Hỏa tỏa sáng lung linh, ngoài ra còn có cả Mặt Trời nóng rực.
Tuy nhiên, không gian này rõ ràng là ảo ảnh, ngay cả nhiệt độ bên ngoài và các tia sáng khác nhau trong vũ trụ cũng hoàn toàn là ảo ảnh. Để có thể thiết lập không gian chân thực đến nhường này thì sẽ tiêu tốn rất nhiều tiền, chi phí duy trì hàng ngày cũng rất cao.
Nhưng Bàng Trạch rõ ràng không hề quan tâm, ông ta ngồi trên ghế, ngắm nhìn bầu trời sao vô tận.
“Ba, ba tìm con ạ.”
Bàng Quân đi tới.
“Ừ.”
Bàng Trạch mỉm cười nhìn con trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận