Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 255: (Phần 2) Đánh giá các chương trình võ học có trả phí (2)

“Mặc dù cách dạy của sư phụ Liễu Hải đơn giản và trực tiếp hơn, nhưng đó là một phương pháp dạy dành cho người ngốc. Không giải thích nguyên lý cơ bản, chỉ để mọi người luyện đi luyện lại theo những gì ông ấy dạy.”
Lê Miểu Miểu nói: “Em hiểu cách dạy của sư phụ nhưng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Lâu dần sẽ bắt đầu cảm thấy khó hiểu, gặp phải nút thắt cổ chai cũng sẽ rất hoang mang.”
“Hứa Cảnh Minh, anh dạy nguyên lý trước, để mọi người có định hướng rõ ràng trong lòng. Sau đó mới đến phương pháp luyện tập. Em cảm thấy càng luyện tập càng hiểu rõ, càng có lòng tin hơn.”
Lê Miểu Miểu nói.
Hứa Cảnh Minh khẽ cười: “Thôi, đừng nói chuyện này nữa, chúng ta mau lên chỉnh sửa bài học đi!”
“Buổi học thứ ba và thứ tư hôm nay sẽ bắt đầu tính phí.”
Lê Miểu Miểu cũng cảm thấy căng thẳng.
“Đúng, đã đến lúc bắt đầu tính phí rồi.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Giờ đầu tiên là miễn phí!
Thời lượng của bài học đầu tiên trong chương trình võ học là 28 phút, bài thứ hai là 25 phút, bài thứ ba chỉ được miễn phí phần đầu, phần sau sẽ bắt đầu tính phí.
Tất nhiên, không cần biết toàn bộ chương trình học trả khí kéo dài trong bao lâu, mức phí cố định là 1 đồng Trái Đất, phí không đắt, chỉ là một bài kiểm tra với mọi người. Bạn có thực sự thích bài giảng không? Nếu không thích thì có thể không trả tiền.
Vào lúc 11 giờ đêm, Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu đã sửa xong bài học, up bài học thứ ba “Bộ pháp” và bài học thứ tư “Truyền lực” lên Võ Đạo Quán.
“Đã đến lúc phải trả phí.”
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu đều căng thẳng.
Hứa Cảnh Minh rất lo lắng, anh đã dành rất nhiều công sức để soạn chín bài võ thuật chi tiết. Liệu mọi người có thích nó không? Mọi người sẽ đánh giá nó thế nào?
...
...
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã đến buổi chiều hôm sau.
Cục tiến hóa sinh mệnh, mặt trời chiếu qua cửa sổ, loáng thoáng nghe được tiếng sóng vỗ ngoài xa.
Cục trưởng Chu đang ngồi ở bàn làm việc, xem một môn học ở Võ Đạo Quán, tất cả đều là chương trình học của những cao thủ hàng đầu thế giới.
“Mặc dù những người này đều là cao thủ hàng đầu thế giới những hầu hết đều thất bại trong việc giảng dạy.” Cục trưởng Chu lắc đầu: “Nhưng cũng nằm trong dự liệu của mình, một số ít người đủ năng lực để giảng dạy.”
“Các bài học trả phí của Liễu Hải vừa đạt 2 tỷ, điểm đánh giá là 8.7.” Cục trưởng Chu nhìn vào số liệu: “Các bài học trả phí của Hứa Cảnh Minh tải lên chưa đầy một ngày, số lượt tải bài học trả phí đã lên tới 1,2 tỷ, điểm đánh giá 8.3?”
Cục trưởng Chu khẽ cau mày.
Từ quan điểm cá nhân, ông thích chương trình võ học của Hứa Cảnh Minh hơn.
Bài giảng phân tích rõ ràng bản chất của võ thuật chiến đấu với binh khí, hơn nữa còn có bài tập thực hành và phương pháp luyện tập chi tiết.
“Xem ra, trình độ học vấn của người dân vẫn bị đánh giá quá cao. Người dân ở các quốc gia ở châu Phi, Ấn Độ và nhiều nơi khác vẫn chưa được giáo dục đầy đủ. Mặc dù Liên Minh Trái Đất đưa ra rất nhiều phúc lợi, hệ thống giáo dục cũng được phổ biến khắp mọi nơi, nhưng rất nhiều người dù cho tiền cũng không chịu học.”
Cục trưởng Chu lắc đầu: “Chẳng lẽ cách dạy dành cho người ngốc của Liễu Hải, không nói bản chất, chỉ nói phương pháp luyện tập theo hình thức đơn giản nhất lại hấp dẫn những người này hơn sao?”
“Cốc cốc cốc.”
Có tiếng gõ cửa.
“Vào đi.”
Cục trưởng Chu nói.
Thư ký bước vào, nói: “Vừa có tin báo đến, Tiano Syre sẽ phát sóng trực tiếp vào 11 giờ đêm nay.”
“Ồ?”
Cục trưởng Chu nhướng mày.
“Về số lượt thanh toán, những người khác không thể uy hiếp được Hứa Cảnh Minh và Liễu Hải.”
Thư ký nói: “Nhưng sức ảnh hưởng của Tiano Syre cũng không thua gì Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, tôi đoán là… trong bảng xếp hạng tổng điểm cuối cùng, ba người họ sẽ tranh vị trí thứ nhất.”
Cục trưởng Chu gật đầu: “Được rồi, đã hiểu.”
Thời gian phát sóng trực tiếp của ba người, Hứa Cảnh Minh là 9 giờ tối, Liễu Hải là 10 giờ tối, Tiano Syre là 11 giờ tối, tất cả đều không trùng giờ. Công chúng toàn cầu không cần bận tâm xem nên xem chương trình phát sóng của ai.
...
...
Thế giới ảo.
Bàng Trạch ngồi bên cửa sổ, hướng tầm nhìn ra không gian bên ngoài.
“Không hổ danh là Hứa Cảnh Minh mà mình coi trọng.”
Bàng Trạch vừa thưởng thức chương trình võ học vừa nói: “Bây giờ, võ thuật đã bắt đầu được phân tích theo góc nhìn khoa học, một người có suy nghĩ sáng suốt như vậy, thì mới có thể hy vọng tiến xa hơn trong võ thuật.”
“Người dân quê mình không hiểu cho đến khi họ thực sự bước vào vũ trụ. Đến lúc đó mới thấy, mọi thứ đều có thể lý giải bằng khoa học.”
“Võ thuật cũng tuân theo khoa học.”
Bàng Trạch nhìn điểm đánh giá rồi khẽ lắc đầu: “Nói dễ hiểu như vậy mà điểm đánh giá có 8.3? Không thể nào, đây đúng là đánh giá của mọi người trên toàn thế giới, không dựa trên ý kiến cá nhân chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận