Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 247: (Phần 2) Giới hạn của tốc độ (2)

Cao Sùng mặc trọng giáp, hung hãn xông tới, nhưng khi Hứa Cảnh Minh lao về phía trước, hai người va vào nhau, trường thương của Hứa Cảnh Minh đâm thủng trọng giáp của Cao Sùng, giết chết hắn trong nháy mắt.
“Đối thủ của tôi là Cao Sùng, anh ta mặc trọng giáp, khối lượng cơ thể rất lớn, tốc độ cũng rất nhanh, chứng tỏ động năng của anh ta cực kỳ lớn.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Tôi cũng lao thẳng vào, động năng của tôi cũng rất lớn.”
“Hai bên va chạm.”
“Cú va chạm này không chỉ là động năng của một người mà là động năng của hai người.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Với thực lực của tôi lúc đó, có dùng hết sức lực cũng không thể đâm thủng trọng giáp của anh ta. Nhưng động năng của hai người va chạm, hơn nữa động năng của Cao Sùng lớn hơn động năng của tôi rất nhiều… việc tôi cần làm là để Cao Sùng chịu gần như 100% sự bùng nổ của động năng. Việc này rất khó, nhưng tôi đã làm được.”
“Động năng của hai bên bùng phát dọc theo mũi thương, xuyên qua trọng giáp, đâm thủng cơ thể của Cao Sùng.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Phải đến lúc đó, tôi mới hạ gục được một kẻ địch đáng gờm.”
Trên khán đài.
Cao Sùng hơi đỏ mặt.
Kẻ địch đáng gờm?
Lúc đầu, hắn quả thực là một kẻ địch đáng gờm đối với Hứa Cảnh Minh, nhưng hiện tại, sự chênh lệch thực lực giữa hai bên quá lớn, hắn chỉ thuộc nhóm cao thủ hạng ba.
“Trong lúc chiến đấu, chúng ta không chỉ dựa vào động năng của bản thân, mà còn phải dựa vào động năng của kẻ địch.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Tất nhiên, đây là nội dung của bài học tiếp theo! Bài học hôm nay chỉ có một điểm cần ghi nhớ, khiến cho chiêu thức của mình có uy lực đủ mạnh.”
“Được rồi, về bài học võ đầu tiên, nội dung chi tiết bao gồm cả phương pháp luyện tập, tôi sẽ đăng tải lên Võ Đạo Quán.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Bây giờ sẽ là bài học võ thứ hai!”
“Bài học võ thứ hai cũng là một mục rất quan trọng – tốc độ!”
Hứa Cảnh Minh nói.
Nói đến đây, Hứa Cảnh Mình lập tức nghĩ đến truyền thuyết vũ trụ ‘Hiên’, một nhân vật truyền thuyết đã đạt được tốc độ đến mức không thể tưởng tượng được, trong trận đấu ở giai đoạn cuối đời, tốc độ của hắn đã đạt tới tốc độ ánh sáng.
“Uy lực lớn rất quan trọng.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Tốc độ nhanh cũng rất quan trọng. Bởi vì… cho dù chiêu thức có mạnh đến đâu, thì phải đánh trúng người mới hữu dụng.”
“Ví dụ, có một số chiêu thức.”
Hứa Cảnh Minh đưa tay ra, cầm một cây ngân thương.
“Vù vù vù vù vù vù.”
Cây ngân thương trong tay Hứa Cảnh Minh rung lên, sau đó hóa thành hàng chục bóng thương trong nháy mắt, tựa như vô số mũi tên đâm về bốn phương tám hướng.
“Lúc nãy, tôi đã đâm liên tiếp tám mươi phát thương.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Xét về uy lực, nó thậm chí không bằng một phần ba uy lực mạnh nhất của tôi, nhưng nó đủ nhanh và đủ nhiều! Chỉ cần kẻ địch không chặn lại được sẽ chết dưới một nhát thương của tôi.”
“Theo đuổi tốc độ hay theo đuổi uy lực, chúng ta sẽ có một cách vận dụng khác nhau cho mỗi trận đấu.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Đôi khi, chúng ta cần dựa vào uy lực để trấn áp kẻ thù, để kẻ thù lộ ra khuyết điểm. Đôi khi, chúng ta cần sử dụng tốc độ để uy hiếp kẻ thù. Tóm lại, đối với mỗi kẻ thù khác nhau, chiến lược chiến đấu sẽ khác nhau.”
“Thực ra, cá nhân tôi rất coi trọng tốc độ.”
Hứa Cảnh Minh nói hơi phức tạp: “Khi tốc độ phá vỡ một giới hạn nhất định, sẽ rất đáng sợ!”
Rất nhiều người cẩn thận lắng nghe.
Phá vỡ một giới hạn nhất định?
“Giới hạn này…”
Hứa Cảnh Minh nói: “Chính là giới hạn của phản ứng thần kinh!”
“Khi tốc độ của anh đủ nhanh, thời gian ra chiêu sẽ ngắn hơi thời gian phản ứng thần kinh của đối phương!”
Hứa Cảnh Minh nói: “Nếu anh đâm một nhát, đối phương không có thời gian phản ứng, tất nhiên sẽ bị một chiêu đâm chết.”
“Đây cũng là bí tịch của “Vô Ảnh Thước” mà ban đầu tôi học được.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Tôi sẽ dạy mọi người làm thế nào để thời gian ra chiêu của mình ngắn hơn thời gian phản ứng thần kinh của đối phương.”
Hứa Cảnh Minh nói, tất nhiên, những kiến thức võ thuật cơ bản này có ích cho ba cấp độ đầu tiên.
Về giai đoạn đầu của trình độ cấp bốn, Hứa Cảnh Minh không đủ tư cách dạy, chính hắn cũng đang mò mẫm từng chút một.
Vậy nên, Hứa Cảnh Minh không giữ bí tịch trong “Vô Ảnh Thức” cho riêng mình!
So với Hóa Hồng thương pháp, hiểu biết của hắn khi đó quả thực khá đơn giản.
“Làm thế nào để ra chiêu trong khoảng thời gian ngắn hơn thời gian phản ứng thần kinh của đối phương?”
“Wow.”
“Loại bí tịch này cũng có thể công khai sao?”
Rất nhiều khán giả trở nên vô cùng phấn khích, ai nấy bắt đầu lấy giấy bút ra vừa nghe vừa ghi chép, đồng thời còn chọn quay video.
“Theo quá trình tiến hóa, giới hạn thời gian phản ứng thần kinh của con người sẽ ngày càng ngắn lại.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Trước khi tu luyện phương pháp tiến hóa, giới hạn phản ứng thần kinh của con người là 0,1 giây! Tuy nhiên, chỉ những người được huấn luyện đặc biệt mới đạt đến cảnh giới này, người bình thường có thể là 0,2 đến 0,5 giây.”
“Sau khi tu luyện phương pháp tiến hóa, tốc độ phản ứng thần kinh trở nên nhanh hơn.”
“Khi đạt tới phương pháp tiến hóa trung cấp, giới hạn phản ứng thần kinh khoảng 0,02 giây.”
“Khi đạt tới phương pháp tiến hóa cao cấp, giới hạn phản ứng thần kinh khoảng 0,01 giây.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Đương nhiên, phương pháp tiến hóa siêu cấp còn đặc biệt hơn nữa. Cho đến thời điểm hiện tại, chúng ta chưa có con số chính xác…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận