Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 217: (Phần 2) Hứa Cảnh Minh ở thế giới thực (1)

Phương Ngu đang ngồi trên ghế đá ở trong sân, im lặng theo dõi trận đấu qua quang ảnh đang chiếu sáng trước mặt. Đây là trận đối đầu giữa đệ nhất cao thủ Haru Singh đến từ Ấn Độ và Quiet St. Mills của Hoa Kỳ, trải qua một trận giao tranh tàn khốc, cuối cùng Haru Singh cũng đã giành chiến thắng trong gang tấc.
“Cao thủ đệ nhất của Ấn Độ, Haru Singh đã đột phá.”
Phương Ngu nói thầm: “Mã tấu của hắn ta chắc chắn đã đạt đến cấp bốn.”
Tốc độ bộc phá sức mạnh của cao thủ cấp ba với cao thủ cấp bốn chênh lệch thật sự rất lớn.
Từ 99% cấp ba đột phá lên 1% của cấp bốn, cho dù phương pháp tiến hoá không đột phá, thì tốc độ bộc phá sức mạnh cũng được nâng cao, thậm chí có thể tăng lên gấp đôi!
Hơn nữa, việc nâng cao các kỹ năng còn khiến sự chênh lệch trở nên rất lớn.
“Ngu nhi.”
Một bóng người bước tới, đó là cha của Phương Ngu.
“Cha.”
Phương Ngu nhìn về phía cha mình.
“Con nản chí vì thua Lôi Vân Phóng sao?”
Phương phụ hỏi.
“Không có.”
Phương Ngu lắc đầu: “Thật ra con vốn có thể đánh bại Lôi Vân Phóng, nhưng đó cũng chỉ dựa vào lợi thế thể chất của con. Sức mạnh tổng thể của con mới ở bậc ba! Suy cho cùng, tích lũy của Lôi Vân Phóng vẫn sâu hơn, so với con thì ông ta đã đột phá lên cấp bốn, con hoàn toàn có thể hiểu được.”
“Chỉ là…”
Vẻ mặt của Phương Ngu có chút phức tạp: “Những ngày gần đây, đầu tiên là Hứa Cảnh Minh lộ sức mạnh gần như là bất khả chiến bại của mình. Hai vị võ đạo giới tam vương là Lôi Vân Phóng và Quiet St. Mills, kẻ trước người sau đều đã đột phá đến cấp bốn! Việc này có thể bỏ qua vì dù sao bọn họ cũng đã tu luyện lâu rồi, tích luỹ được nhiều thứ sâu xa. Nhưng đến cả Haru Singh cũng đột phá.”
“Tin tức trận đấu mới nhất.”
Phương phụ nói: “Triệu Phàn đã đột phá.”
“Cái gì?”
Phương Ngu nhìn về phía cha mình.
“Triệu Phàn cũng đã đột phá đến cấp bốn.” Phương phụ gật đầu.
“Cậu ta…”
Phương Ngu không thể tin được trước những gì anh ta nghe thấy: “Cậu ta mới chỉ bắt đầu tiếp xúc với võ đạo sau khi thế giới ảo xuất hiện, còn con từ nhỏ đã bắt đầu luyện tập. Làm thế nào, làm sao mà cậu ta đột phá đến cấp bốn được chứ?”
“Ừ.”
Phương Phụ gật đầu: “Khi thế giới ảo chính thức mở cửa được một tháng, cậu ta đã đạt đến giới hạn của cấp hai, hiệu suất chiến đấu thậm chí còn có khi trấn áp được một số võ giả. Sau cuộc thi đấu Hỏa Chủng, cậu ta đã đạt tới cấp ba rồi! Mới hôm nay…cậu ta đột phá trong lúc đang chiến đấu! Đạt đến cấp bốn! Phòng phát sóng trực tiếp chính thức của Trung Quốc không cho phát sóng trận chiến này, nhưng video về trận chiến lại bắt đầu lan truyền ra ngoài.”
“Triệu Phàn cũng đột phá?”
Phương Ngu cảm thấy khó hiểu.
“Độ phù hợp phương pháp tiến hoá của con là 103%, rất hiếm có.”
Phương phụ nhìn con trai của mình: “Nhưng về kỹ năng chiến đấu, con đang cạnh tranh với hàng tỷ người trên thế giới. Từ nhỏ con đã luyện tập, nhưng về phương diện kỹ năng chiến đấu thì con cũng không nằm được trong top 10 toàn cầu! Con nhất định phải giữ bình tĩnh, nhận ra lỗ hổng của bản thân. Hãy nghiêm túc và tập luyện một cách tận tâm hơn. ”
Phương Ngu im lặng một lúc lâu.
“Đừng nói là ở nước ngoài.”
Phương phụ nói: “Chỉ tính trong nước, chưa kể tới Liễu Hải với Hứa Cảnh Minh, cả hai người này đều gần như bất khả chiến bại. Lôi Vân Phóng và Triệu Phàn cũng đã đột phá lên tới cấp bốn. Nói cách khác, ở trong nước, kỹ năng chiến đấu của con cũng không thể xếp ở vị trí top 5! ”
“Cố gắng nhận ra lỗ hổng của mình đi! Đừng lúc nào cũng tự cao tự đại!”
Phương phụ nhìn con trai: “Cúi đầu nhìn nhận mọi thứ trước mắt, thì con có thể tiến xa hơn.”
Phương Ngu không nói lời nào.
Phương phụ nhìn con trai mình… âm thầm thở dài.
Bởi vì độ phù hợp phương pháp tiến hoá của con trai ông ta là 103%, trong khi phần lớn các cao thủ hàng đầu thế giới đều chưa đạt lên cấp bốn, mà nó đã từng có một khoảng thời gian vô địch, giành chiến thắng không ngừng! Điều này khiến con trai ông ta càng trở nên tự tin hơn.
Sau đó, con trai ông ta thua Alan, rồi tiếp tục bại trận trước Tiger Fussen, điều này khiến nó bình tĩnh hơn một chút. Cùng lúc đó, nhiều người trong nước bắt đầu cảm thấy hơi thất vọng, cho rằng Phương Ngu không bất khả chiến bại như vậy.
Và hiện giờ thì sao?
Các cao thủ hàng đầu thế giới lần lượt bước vào cấp độ bốn, vậy mà nó vẫn chưa đột phá được.
“Chính con là người đã từng nói với ta, mấu chốt để bước vào giai đoạn cấp bốn chính là luyện tâm.”
Phương phụ nói tiếp: “Tâm cảnh của con còn chưa luyện đến nơi đến chốn, đừng nói là ba năm ngày, có khi đến một tháng vẫn chưa đột phá được. ”
Phương Ngu vẫn im lặng như cũ, không hề lên tiếng.
Phương phụ thầm thở dài trong lòng, quay đầu rời đi.
Mấy năm qua… Có lẽ là do ông ta đã che chở cho Phương Ngu quá mức, toàn tâm toàn lực bồi dưỡng Phương Ngu! Vì thế Phương Ngu mới trả qua quá ít thất bại như này.
“Luyện tâm?”
Phương Ngu ngồi một mình dưới trạm nghỉ chân, ngửa đầu lên nhìn từng đợt mưa lớt phớt.
Trước đó mấy ngày, cả nước đều tràn ngập tiếng hoan hô, rồi từ từ thành những tiếng nghi ngờ chất vấn, và cuối cùng đến ngày hôm nay chỉ còn lại sự cô đơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận