Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 727: (Phần 6) Lư Nã Đạc và Tiano (2)

Điện hạ Lư Nã Đạc gật đầu: “Cậu với Tiano đi đâu vậy?”
“Tới chơi ở hành tinh tư nhân của hắn.”
Harmon I cười nói: “Đừng trách tôi nói thẳng nhé! Lư Nã Đạc cậu dù gì cũng là hoàng thất của văn minh Nguyên Tinh, lại còn là em trai ruột của Lư Nã Tinh, có cần phải chấp nhặt một tên nhóc của một nền văn minh nhỏ yếu không? Cậu rộng lượng một chút, coi đó là một chuyện cười là được rồi. Dù sao đi nữa, một khi cậu nổi giận, thì cả nền văn minh nhỏ yếu ấy đều sẽ sợ hãi.”
Lư Nã Đạc thay đổi sắc mặt, hừ một tiếng: “Cậu đang ở vực vũ trụ khác, không biết gì hết mà đã vội bảo tôi phải rộng lượng một chút à? Tôi bảo nhé Harmon I, dù sao thì cậu cũng là một Sinh mệnh Bản Nguyên, đã sống tới tuổi này rồi mà còn không hiểu chuyện vậy sao?”
“Ha ha, cậu biết tính tôi mà, tính tôi vốn lỗ mãng vậy đó.”
Harmon I cười ha hả: “Nhưng dù sao đi nữa, cậu cũng thực sự không cần phải chấp nhặt một nền văn minh sơ cấp, đánh mất thân phận vương giả của cậu, cũng làm mất thể diện của anh cậu đó.”
“Cậu im đi.”
Sắc mặt Lư Nã Đạc trở nên khó coi.
“Tôi chỉ nói tùy tiện một chút mà thôi, cậu nghe thì nghe, không nghe thì tôi cũng đành chịu.” Harmon I cười nói.
Lư Nã Đạc nhìn về phía Tiano: “Tiano, hiện tại tôi chỉ chờ một câu của cậu thôi, hắn có phải bạn cậu không!”
Tâm trạng Tiano khá phức tạp.
Những năm qua, hắn đi xông xáo khắp nơi, chứng kiến quá nhiều chuyện tàn khốc trong vũ trụ, đồng thời cũng hiểu rõ hơn về tình cảnh của những nền văn minh nhỏ yếu, vậy nên hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra tình cảnh của Hứa Cảnh Minh lúc này.
“Dù sao Hứa Cảnh Minh cũng chỉ là một sinh mệnh Tinh Không cấp bảy của nền văn minh vũ trụ sơ cấp, hoàn toàn không có khả năng phản kháng trước Lư Nã Đạc. Cho dù ngoài mặt Lư Nã Đạc sẽ không làm chuyện trái pháp luật, nhưng nếu hắn ta ám chỉ sau lưng một chút….. Thì đó sẽ là kiếp nạn đối với toàn bộ nền văn minh Trái Đất, ngay cả Hứa Cảnh Minh cũng sẽ rơi vào đường cùng.”
Tiano hoàn toàn không có thái độ cao ngạo với các nền văn minh nhỏ yếu.
Do chịu ảnh hưởng của cha mẹ, Tiano cảm thấy tất cả các nền văn minh đều là một phần của tộc đàn nhân loại vũ trụ.
Vì có thân phận cao nên cho rằng mình hơn người? Có quyền coi thường nền văn minh nhỏ yếu? Có quyền bóc lột nền văn minh nhỏ yếu ư?
“Lư Nã Đạc.”
Tiano mở miệng nói đầy chân thành: “Hứa Cảnh Minh đúng là bạn tôi, là bạn tốt mà tôi quen ở Trái Đất! Nếu như hắn có làm gì đắc tội với cậu, thì tôi xin thay mặt hắn nhận lỗi với cậu.”
Trong quang ảnh, Lư Nã Đạc hơi kinh ngạc, hắn ta nhìn Tiano bằng ánh mắt khó tin.
Cái gì?
Tiano có thân phận thế nào? Có thể nói, hắn ta thuộc tầng lớp cao nhất trong toàn bộ tộc đàn nhân loại vũ trụ, vậy mà lại kết bạn với một sinh mệnh Tinh Không cấp bảy của một nền văn minh nhỏ yếu ư? Thậm chí còn nhận lỗi thay đối phương nữa?
“Cậu…”
Điện hạ Lư Nã Đạc có phần không hiểu, kể từ lúc chào đời tới nay, hắn ta vẫn luôn thuộc hoàng thất của văn minh Nguyên Tinh!
Cùng với sự dần dần xuống dốc của chi bên phía nhà mình, hắn ta càng ngày càng coi trọng lễ nghi, coi trọng đẳng cấp hơn! Đối với những nền văn minh sơ cấp kia, trước nay hắn ta chưa từng coi ra gì.
“Hắn ta đã mạo phạm tôi.”
Lư Nã Đạc nhìn Tiano: “Loại người này cả gan làm loạn, với tính cách như vậy, cậu nghĩ hắn xứng làm bạn cậu sao? Tiano, cậu còn trẻ, đừng để bị lừa dối. Cậu cần phải hiểu rõ suy nghĩ trong lòng của những người thuộc những nền văn minh nhỏ yếu này, bọn họ tiếp cận cậu là vì địa vị của cậu, quyền thế của cậu! Bọn họ chưa từng xem cậu như bạn bè thực sự!”
“Lư Nã Đạc, tôi biết cậu rất tức giận, tôi xin thay mặt hắn nhận lỗi với cậu.”
Tiano nói: “Được rồi, kết thúc vấn đề này ở đây nhé, được không?”
Lư Nã Đạc nhìn Tiano.
Tiano cũng nhìn hắn ta.
Hai bên im lặng tận mười giây.
“Tôi nể mặt cậu.” Điện hạ Lư Nã Đạc gật đầu.
“Cám ơn.” Tiano mỉm cười.
“Nhưng tôi vẫn phải nói với cậu một câu, cậu còn trẻ, còn chưa trải nhiều âm mưu quỷ kế đâu.”
Điện hạ Lư Nã Đạc nói: “Tôi đã gặp quá nhiều người cố ý tiếp cận tôi rồi. Những người tới từ những nền văn minh nhỏ yếu ấy sẵn sàng dùng bất kỳ thủ đoạn nào để chiều lòng cậu! Nhưng cuối cùng, bọn họ đều chỉ nhắm tới địa vị và quyền thế của cậu thôi. Đừng thực sự coi những con người đê tiện của những nền văn minh nhỏ yếu ấy là bạn, nếu không cậu sẽ phải chịu thiệt đó.”
“Tự tôi sẽ gánh chịu hậu quả thua thiệt.” Tiano mỉm cười nói.
Điện hạ Lư Nã Đạc lắc đầu: “Đúng là tùy hứng, cũng phải, cậu có quyền tùy hứng.”
Nói rồi, hắn ta kết thúc cuộc gọi.
Sau khi quang ảnh biến mất.
Tiano ngồi một chỗ trầm tư.
“Tiano.”
Harmon I cười ha hả nói: “Cậu biết thừa tính Lư Nã Đạc có thù tất báo mà! Cùng với địa vị của Lư Nã Tinh càng ngày càng cao, quyền thế của Lư Nã Đạc trong hoàng thất cũng tăng lên theo. Cho dù hiện tại hắn ta nể mặt cậu, không làm gì quá đáng với Hứa Cảnh Minh, nhưng hắn ta chắc chắn sẽ nghĩ cách trừng trị người này.”
Tiano gật đầu: “Tôi hiểu, chỉ có điều, đôi khi tôi thắc mắc tại sao lại có những người cậy quyền ỷ thế để ức hiếp người nhỏ yếu hơn mình chứ?”
“Có lẽ…”
Harmon I mỉm cười: “Bởi vì cũng từng bị ức hiếp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận