Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 865: (Phần 7) Thực lực của Hứa Cảnh Minh (3)

“người này là sư đệ Giản, sư đệ Giản là người trẻ tuổi thứ nhì ở đây.” Ông cụ Văn tiên sinh cười nói.
“Lúc trước, Giản tiên sinh là người chiêu mộ tôi tới viện nghiên cứu Nguyên Sơ.” Hứa Cảnh Minh đương nhiên có quen biết với Giản tiên sinh.
Giản tiên sinh luôn có vẻ lạnh lùng xa cách, nhưng bây giờ cũng mỉm cười gật đầu.
“Cậu cũng quen biết với sư muội Minh Linh rồi, còn đây là sư đệ Hoằng Sa, đây là sư đệ Huyết Họa!”
Văn tiên sinh giới thiệu, người đàn ông có lớp vảy bao bọc khắp người là sư huynh Huyết Họa, người đàn ông da đỏ đầu trọc là sư huynh Hoằng Sa, cộng thêm sư tỷ Minh Linh… ba người bọn họ đều nắm giữ những lực lượng Cao Duy rất kinh khủng, cũng rất kỳ lạ.
Hứa Cảnh Minh vừa chào hỏi, ba người này cũng niềm nở đáp trả ngay.
Mặc dù bọn họ mang tiếng xấu ở bên ngoài, nhưng lại vô cùng thân thiện với Hứa Cảnh Minh.
Tất cả những người ở đây, bọn họ đều là người của thế hệ trước, ai nấy cũng đã hơn năm mươi nghìn tuổi.
Nói một cách chính xác, Hứa Cảnh Minh là người trẻ nhất, tiếp theolà Giản tiên sinh, sau đó là sư tỷ Quỳnh Vũ. Về phần năm người còn lại… bọn họ quả thực đã rất già, Văn tiên sinh còn sắp tới gần đại nạn tuổi thọ một trăm nghìn tuổi.
“Tôi tổ chức cuộc gặp mặt này vì hai lý do, một là để chào mừng sư đệ Ngô Minh, hai là thảo luận xem tám người chúng ta nên phối hợp, chiến đấu với Ngục Tộc như thế nào.”
Ông cụ cánh vàng nói: “Bảy người chúng tôi đều đã thể hiện ưu thế của mình rồi, chủ yếu vẫn là sư đệ Ngô Minh.”
“Tôi cũng chỉ có thể phát huy sức mạnh khá bình thường khi chiến đấu trực diện, miễn cưỡng đạt tới ngưỡng cửa cực hạn cấp 10.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Tôi thành thạo nhất hai thủ thuật “xuyên qua thời không” và “bước đi Cao Duy”, có thể đi xuyên thời không với khoảng cách xa nhất là 1,08 tỷ năm ánh sáng. Mặc dù tôi chỉ thực hiện bước đi Cao Duy trong phạm vi nhỏ hẹp, nhưng đám Ngục Tộc ắt hẳn sẽ không thể ngăn cản được tôi.”
“Cậu có thể xuyên qua thời không với khoảng cách hơn 1 tỷ năm ánh sáng sao? Vậy thì cậu hoàn toàn có thể trấn thủ gần một nửa lãnh thổ của vực vũ trụ Thiên Mãng!” Bảy người còn lại kinh ngạc trầm trồ.
“Cậu phát huy sức mạnh đạt tới cực hạn cấp 10 khi chiến đấu trực diện ư? Vậy khi chiến đấu với các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 Ngục Tộc, cho dù phe địch có tới 18 tên thì… cậu cũng có thể giải quyết thật nhanh đúng chứ?” Giản tiên sinh hỏi.
“Cho dù 18 tên sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 Ngục Tộc liên hợp với nhau, thì tôi cũng có thể giải quyết bọn hắn trong vòng một giây.”
Hứa Cảnh Minh tự tin khẳng định, chỉ khi các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 Ngục Tộc sở hữu được bảo vật tương tự như Chiến Y Nguyên Sơ số 9… thì bọn họ mới có thể sống sót trước mặt hắn!
Nếu không, sự chênh lệch sức mạnh giữa hai bên quá lớn, bọn hắn không thể sống sót nổi.
“Với người trấn thủ như cậu, tình thế trên chiến trường của vực vũ trụ Thiên Mãng sẽ ổn định hơn rất nhiều.” Ất Tửu tiên sinh cũng thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trong cuộc xung đột biên giới giữa Nhân tộc và Ngục tộc, lực lượng gây ra tổn hại lớn nhất cho Nhân tộc không phải là các quân chủ Ngục tộc, mà là số lượng khổng lồ các lãnh chúa Ngục tộc! Mỗi người trong số bọn hắn có thể hủy diệt một hành tinh có sự sống sống chỉ với một cú búng tay, vậy nên… hơn 90% thương vong ở ba vực vũ trụ biên giới đều xuất phát từ các lãnh chúa cấp chín.
“Sư đệ Ngô Minh có hiệu suất đối phó các sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín Ngục tộc vượt xa chúng ta, không thua gì một cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.” Sư huynh Giản khen ngợi hết lời: “Sự xuất hiện của sư đệ Ngô Minh sẽ hoàn toàn đảo ngược tình hình chinh chiến ở đây!”
“Mặc dù vậy, chúng ta cũng phải nghĩ cách đối phó với sáu quân chủ nắm giữa lực lượng Cao Duy.” Sư tỷ Quỳnh Vũ cũng lên tiếng.
“Sáu tên này cũng rất lợi hại, rất nhiều sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc đã chết dưới tay bọn hắn.” Ất Tửu cau mày nói: “Kẻ mạnh nhất trong số đó là quân chủ Mạt Hữu! Chúng ta đã từng giao chiến với hắn mấy lần, nhưng đều không làm gì được.
“Quân chủ Mạt Hữu nắm giữ “thế giới ác mộng”, một lực lượng Cao Duy vô ảnh vô hình, chuyên nhắm vào ý thức tâm linh của mục tiêu, vì vậy chúng ta rất khó có thể ngăn chặn nó.”
Sư huynh Giản cũng gật đầu đồng ý: “Quân chủ Mạt Hữu hợp nhất cơ thể của mình với thế giới ác mộng, bản thân hắn chính là thế giới ác mộng, thế giới ác mộng chính là bản thân hắn! Phạm vi khuếch đại của thế giới ác mộng rất lớn, Lĩnh Vực Gương của tôi chỉ chặn được một phần! Lần trước chúng ta hợp sức phá hủy một bộ phận, hắn chỉ bị thương nhẹ… sau đó dễ dàng trốn thoát.”
“Sư đệ Ngô Minh, khi cậu tiến vào không gian Cao Duy, cậu có thể quan sát phạm vi bao nhiêu?” Ất Tửu nói.
“Một khu vực có đường kính 12,8 năm ánh sáng.” Hứa Cảnh Minh cũng không giấu giếm.
“Quá nhỏ.”
Ất Tửu lắc đầu: Một khi quân chủ Mạt Hữu sáp nhận thế giới ác mộng khi dung nhập vào vũ trụ thực, hắn ta có thể đi xuyên qua thời không với khoảng cách ba trăm năm ánh sáng.
“Mọi người không dò xét các khu vực ở bên ngoài khoảnh cách ba trăm năm ánh sáng đó sao?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
Chiến Y Nguyên Sơ số 9 của hắn có phạm vi dò tìm rất rộng.
“Không dò đến.”
Người đàn ông đầu trọc da đỏ – sư huynh Hoằng Sa lắc đầu nói: “Thế giới ác mộng là lực lượng Cao Duy có khả năng hòa thành một thể với vũ trụ thực! Một khi quân chủ Mạt Hữu muốn ẩn mình, chúng ta không thể dò ra hắn bằng những cách thông thường. Chỉ những người có lực lượng tâm linh đạt đến cảnh giới Cao Duy, hoặc sở hữu lực lượng Cao Duy tuyệt đối thì mới quan sát và dò ra hắn ta được! Những phương pháp dò xét thời không khác đều vô dụng!”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Bởi vì góc nhìn ở không gian Cao Duy hoàn toàn tách rời so với một phương vũ trụ này, cho nên tầng tầng lớp lớp thời không, cũng như vạn vật chúng sinh ở đây đều ở trong phạm vi góc nhìn Cao Duy! Cho dù lực lượng Cao Duy thế giới ác mộng dung nhập vào vũ trụ thực, thì cũng không thể nào thoát khỏi góc nhìn Cao Duy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận