Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 445: (Phần 4) Ta không nhịn được (2)

Nam tử mở miệng.
Phòng Xung ngoáy ngoáy lỗ tai, sốt ruột khoát tay, lập tức có người bước lên.
Lúc này, nam tử muốn cố gắng ngăn cản, kéo vợ mình ra sau để bảo vệ.
“Phốc.”
Tên côn đồ dùng dao đâm xuyên ngực nam tử, sau đó rút dao rồi đẩy nam tử sang một bên, máu tươi ồng ộc chảy ra ngoài.
“Phu quân, phu quân.”
Nữ tử đứng cạnh đó cảm thấy trời đất như sụp đổ, phu quân đối xử với cô rất tốt, hai người còn đang nói về tương lai dạy học ở thư viện, vậy mà bây giờ tai họa bất ngờ giáng xuống.
Nam tử nhìn thê tử của mình, ánh mắt chứa chan lo lắng, sau đó dần dần.
Nữ tử ôm thi thể trượng phu, nội tâm đau buồn khôn xiết.
Đám giang hồ nhanh chóng tóm lấy nữ tử và kéo về phía Phòng Xung.
“Công tử, mỹ nhân của ngài đến rồi đây.”
Thuộc hạ báo cáo.
“Giết ta đi, các người giết ta đi.”
Nữ tử thẫn thờ nhìn thi thể trượng phu đang nằm đó, chỉ muốn đi chết theo trượng phu.
“Ngoan ngoãn nghe lời, nếu không thì gia tộc của ngươi sẽ gặp tai họa.”
Phòng Xung nhìn nữ tử, thản nhiên nói: “Nếu ngươi không nghe lời, cha mẹ của ngươi, con cái của ngươi, gia tộc phu quân và gia tộc nhà mẹ đẻ của ngươi…. một người cũng không thể sống!”
Giọng điệu rất tùy ý, nhưng nội dung lại khiến nữ tử không khỏi rùng mình.
Cha mẹ và con cái? Hai bên gia tộc của nàng và trượng phu có nhiều người như vậy? Nữ tử không hề nghi ngờ câu nói này, vị Phòng bá vương này có thể nói được làm được.
...
...
Giờ phút này, nhóm người Hứa Cảnh Minh đang đi theo sau đại tiểu thư Phí Tâm Lan, nhàn nhãn dạo quanh cầu Bách Động.
“Chuyện gì xảy ra ở đằng trước vậy?”
Mỗi một hộ vệ của Phí Tâm Lan đều là cao thủ hung mãnh, sức mạnh áp chế đến mức xuất thần nhập thế, khiến cho đám đông lập tức tách đôi ra. Vì thế, Phí Tâm Lan không ngừng tiến về phía trước.
Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy một thi thể nam tử đẫm máu nằm trên mặt đất, còn Phòng Xung đang bày ra phong thái uy hiếp, khống chế một nữ tử lệ rơi đầy mặt.
“Thật đáng thương.”
“Đôi phu thê thật kém may mắn, khi không lại bị Phòng Xung để mắt tới.”
“Người bị hắn để mắt tới, làm sao có kết quả tốt cho được.”
“Nam tử kia cũng thật ngu ngốc, nếu Phòng Xung đã phải lòng phu nhân hắn, vậy thì cứ dâng lên không được sao? Sao phải một mực ngăn cản rồi phải đi vào chỗ chết?”
“Cứ thế mà nộp mạng.”
Dân chúng xung quanh có thói quen tụ tập bàn tán, dù sao đây cũng là loại chuyện này phát sinh thường ngày, bọn họ sớm đã học được thói quen yên lặng tiếp nhận.
Phí Tâm Lan lắng nghe lời bàn tán của những người xung quanh, nàng lập tức hiểu được tình hình hiện tại, nhịn không được nói khẽ: “Một người chấp nhận đối mặt với kẻ thù hùng mạnh vì thê tử, không tiếc tính mạng mình mà ngăn cản bọn giang hồ! Hắn có lẽ rất yêu thê tử của mình.”
“Thật là đáng thương.”
Phí Tâm Lan nhìn thi thể nam tử kia, lại quay sang nhìn nữ tử bất lực chỉ biết khóc thút thít, nàng nói khẽ: “Ta sẽ giúp ngươi, cứu thê tử của ngươi ra.”
“Tiểu thư.” Quản gia Chương Bá cảm thấy có gì đó không ổn, tiểu thư nhà ông đã quen hành động tùy tiện khi ở thành Lan Nguyệt. Khi đó, quan phủ lẫn tam đại bang phái đều e ngại, không dám động tới Phí gia. Tuy nhiên, đây lại là một nơi khác!
“Tên lưu manh kia!” Phí Tâm Lan duỗi ngón tay ra, chỉ vào Phòng Xung, tức giận hét lên.
Ôi—
Những người xung quanh sững sờ trong giây lát, sau đó sợ hãi vô cùng. Từng người liên tục tránh ra vì sợ bị liên lụy, chỉ để lại Phí Tâm Lan, ông lão quản gia và sáu người hộ vệ.
Phòng Xung vẫn đang trêu chọc nữ tử mà hắn vừa bắt gặp, nhưng chợt trông thấy một thiếu nữ đang ở cách đó không xa, nàng chỉ vào hắn rồi giận dữ hét lên: “Tên lưu manh kia!”
Phòng Xung có chút bối rối.
Cái gì?
Trời đất đảo lộn rồi sao?
Hắn đang nằm mơ sao?
Có người ở thành Phong Diệp này, dám chỉ vào hắn mà tức giận mắng mỏ sao?
“Giết người, đoạt vợ! Ở trước mắt bao người, ngươi không hề kiêng nể gì hết sao?”
Phí Tâm Lan tức lên, cả giận nói: “Mà loại chuyện như vậy, ngươi từng làm qua rất nhiều sao?”
Phí Tâm Lan thực sự đang rất tức giận, nàng đang trong độ tuổi hướng đến tình yêu, nên khi nhìn thấy một cặp vợ chồng đau khổ như thế này, nàng tự nhiên không thể nhịn được nữa! Hơn nữa, nàng cũng không muốn nhịn!
“Ha ha, tiểu nha đầu nhà ai mà thú vị vậy?”
Phòng Xung không tức giận, ngược lại cảm thấy thú vị, cười nhìn Phí Tâm Lan: “Đúng vậy, những loại chuyện như vậy, ta chưa làm đến một ngàn, thì cũng đã tám trăm lần! Trong số hàng vạn con người, bản thân ta chính là hàng đệ nhất. Giết vài người, đoạt vài mỹ nhân, điều này không phải là lẽ đương nhiên sao?”
“Lẽ đương nhiên?”
Hai mắt Phí Tâm Lan đỏ lên.
Phòng Xung vui vẻ cười nói: “Tiểu nha đầu, ta cảm thấy ngươi rất thú vị. Ngươi có thể đi về nhà ta, giúp ta giải khuây mấy ngày này? Đến lúc đó, ta sẽ ban ngươi một ly rượu độc, ban thưởng cái chết cho ngươi, xem như lời tạ lỗi cho hôm nay. Nếu ngươi dám từ chối, tức là gây đại họa cho cả nhà ngươi!”
“Gây đại họa?”
Nghe xong, Phí Tâm Lan càng thêm tức giận, sắc mặt quản gia Chương Bá cũng một mực trầm xuống.
“Bắt hắn lại cho ta.” Phí Tâm Lan tức giận chỉ vào Phòng Xung.
“Lên.”
Phòng Xung thản nhiên nói, lập tức một đám tay chân vây quanh hắn rất điêu luyện.
Vù vù vù!
Bên phía Phí Tâm Lan, một lão giả vệ binh Huyết Vũ khẽ vẫy tay, ánh sáng lạnh lẽo lần lượt lập lòe. Nhất thời, hầu hết đám tay chân của Phòng Xung đều ngã xuống, ám khí cắm thẳng vào giữa hàng lông mày.
Bắn ám khí vào giữa lông mày một người cũng không khó, nhưng bắn hơn 20 ám khí bắn trúng vào giữa lông mày hơn 20 người… cho dù người có năng lực điều khiển cơ thể ở cấp độ tế bào là Hứa Cảnh Minh, một cao thủ cấp một chính hiệu, cũng phải kinh ngạc vô cùng.
Điều này cũng khiến cho sắc mặt của những người còn lại của Phòng Xung biến đổi rất nhiều. Lúc này những người né tránh được ám khí, giữ lại mạng của mình, đều là những cao thủ nhập lưu.
Mà ba người Hứa Cảnh Minh, Khưu Tông, Lục Bạch Xuyên đã hóa thành dư ảnh mà lao tới phía trước, bốn vị cao thủ bên cạnh Phòng Xung lần lượt ngã xuống. Dưới mũi thương của Hứa Cảnh Minh, một tên cao thủ cấp hai đã bị đâm xuyên qua yết hầu chỉ với hai thương liền tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận