Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 963: (Phần 8) Ô nhiễm (2)

Hai đội viên đang uống rượu cùng nhau, sau đó đưa mắt nhìn về nơi xa.
“Đội trưởng đang làm gì một mình vậy nhỉ?”
“Hình như đang nói chuyện phiếm với người khác.”
“Sau khi đội trưởng tới đây, chúng ta đã chiến thắng ba trận liên tiếp, sau đó cũng không nghênh đón bất kỳ đội ngũ Thần tộc Hư Không nào trong suốt mấy năm gần đây.”
“Đúng vậy, tôi cảm thấy mình không phải ở tiền tuyến của chiến trường, mà giống như đang đi du lịch nghỉ ngơi.”
Mặc dù hai đội viên này đều là sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10, nhưng bọn họ cũng phải trấn thủ biên cương theo quy định của tộc đàn nhân loại, chứ không thể tận hưởng cuộc sống an nhà ở quê nhà! Hơn nữa, đại đa số các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 đều phải hoạt động ở các nơi chốn nguy hiểm, mặc dù ai nấy đều được phát một khoản công lao cố định hàng năm, nhưng nếu như không may hy sinh trong lúc chiến đấu, bọn họ cũng sẽ khấu trừ một khoản công lao khổng lồ để có thể phục sinh sống lại.
Vì lẽ đó, bọn họ đều vô cùng hài lòng với tình huống hiện tại, không phải chiến đấu mà vẫn nhận được một khoản công lao cố định hằng năm.
“Thế hệ trẻ tuổi của Thần tộc Hư Không đều trở nên vô dụng trước đội trưởng chúng ta! Hơn nữa, xét theo tốc độ trưởng thành của đội trưởng, thì chẳng bao lâu nữa, phỏng chừng thế hệ lớn tuổi của Thần tộc Hư Không cũng không làm gì được hắn.”
“Ừm, đội trưởng trở thành cường giả cấp 10 vào năm 251 tuổi, đạt tới cực hạn cấp 10 khi mới hơn 300 tuổi, tốc độ trưởng thành của hắn còn nhanh hơn cả phó viện trưởng Xích Mông! Phó viện trưởng Xích Mông phải mất vạn năm để trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, còn đội trưởng có lẽ chỉ cần ba ngàn, năm ngàn năm mà thôi!”
“Tôi đây tu luyện hơn năm vạn năm, thế nhưng vẫn còn chưa đạt tới cực hạn cấp 10. So với đội trưởng, tôi quả thực chẳng tính là gì.”
“Có đôi khi, khoảng cách giữa người với người đúng rất lớn.”
Hai đội viên rất thổn thức.
...
...
Hứa Cảnh Minh ngồi ở một góc trên rìa của một pháo đài, vui vẻ nói chuyện với con gái Hứa Lê Tinh trên quang ảnh trước mặt.
“Thấy không?” Hứa Cảnh Minh chỉ xung quanh: “Đây chính là chiến tinh cấp 10.”
“Òa.”
Hứa Lê Tinh chăm chú ngắm nhìn: “Con nghe nói rằng chiến tinh cấp 10 thường được canh giữ bởi các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10, nó có thể bộc phát nhiều loại lực lượng Cao Duy khác nhau, thậm chí còn khủng bố hơn cả hố đen trong vũ trụ. Đến hôm nay, con xem như đã được nhìn thấy rõ ràng hình dạng chân thực của chiến tinh cấp.”
“Thực ra cũng chẳng có gì đặc biệt, nơi này thường rất hoang vu.” Hứa Cảnh Minh cười nói.
Hứa Lê Tinh rất thích thú: “Cha à, cha xem này, chất liệu bề mặt của chiến tinh trông rất bất phàm. Con phóng to lên gấp nhiều lần, thế mà vẫn không nhìn thấy bất kỳ hạt vật chất nào, chứng tỏ chất liệu này vô cùng đậm đặc.”
“Vật chất này có cấu trúc ở cấp độ nguyên lực.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Chúng có tính ổn định rất cao, có thể phối hợp với lớp phòng hộ để chống chịu những đợt công kích bằng lực lượng Cao Duy.”
Hứa Lê Tinh gật đầu: “Đúng rồi, cha từng bảo rằng cha có thể về nhà thường xuyên à?”
“Ừ.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Bởi vì tạm thời không có trận chiến nào, Liên minh Vũ trụ Nhân loại thông báo rằng cha có thể tạm thời rời khỏi tiền tuyến, đợi thêm mấy trăm năm, mấy ngàn năm nữa rồi quay lại tham chiến một lần nữa! Đến lúc đó, Thần tộc Hư Không có lẽ sẽ sẵn lòng đánh một trận với cha.”
Vốn dĩ đã rất rảnh rỗi, hắn cũng muốn hoàn toàn rời khỏi chiến trường Thần tộc Hư Không.
“Cha quả thực cần phải được nghỉ ngơi thật đàng hoàng. Từ khi cha trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, thì vẫn luôn ở chiến trường tiền tuyến suốt hơn ba trăm năm qua.”
Hứa Lê Tinh nói: “Rời khỏi chiến trường sẽ thoải mái hơn, tâm trạng cũng khác hơn.”
“Cho dù rời khỏi chiến trường Thần tộc Hư Không, thì cha thỉnh thoảng vẫn phải chạy đến chiến trường Ngục tộc.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Dạ.” Hứa Lê Tinh gật đầu.
Hứa Lê Tinh hiểu cha mình là nhân vật đặc biệt trong số các sinh mệnh Bản Nguyên của tộc đàn nhân loại! Người khác có thể rút hẳn khỏi chiến trường, nhưng ông ấy thì không thể.
Trong lúc hai cha con đang nói chuyện phiếm với nhau, một người đàn ông áo bào tím đã đến vị trí cách chiến tinh cấp 10 số hiệu 11 mấy trăm năm ánh sáng.
“Ngô Minh.”
Người đàn ông áo bào tím xoa xoa hai tay, ánh mắt lóe lên một tia chờ mong.
Với thủ đoạn truy vết của Thần tộc Hư Không, chỉ cần nhân loại Ngô Minh ở trong vũ trụ, thì đều không thể thoát khỏi tầm mắt của bọn hắn.
“Rất nhiều thiên tài đã từng xuất hiện trong lịch sử của toàn bộ vũ trụ, nhưng đương thời, Ngô Minh hiện đang là số một.”
Người đàn ông áo bào tím Đồ Thiết Mục cười gằn một tiếng, ánh mắt càng thêm bỏng cháy.
...
...
“Cha à, con có hẹn trong thế giới ảo, cho nên đi trước đây.” Hứa Lê Tinh nói: “Con sẽ nói cho mẹ biết về chuyện cha sắp trở về nhà.”
“Được.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười nhìn con gái.
Quang ảnh liền tiêu tán.
Đúng lúc này…
Thế giới trước mắt Hứa Cảnh Minh thay đổi.
Chiến tinh cấp 10, tinh không vũ trụ đều biến mất, Hứa Cảnh Minh chỉ nhìn thấy một thế giới hắc ám rộng lớn, vậy nên không khỏi biến sắc dữ dội.
Bất tri bất giác, hắn đã lâm vào thế giới bóng đêm vô tận.
Thủ đoạn này hoàn toàn vượt khỏi tầm hiểu biết của hắn
Hắn không biết… Đây là một sự tồn tại có thực lực sánh ngang phó viện trưởng Xích Mông, hơn nữa còn sở hữu tâm linh ý thức cực kỳ kinh khủng.
“Nhân loại Ngô Minh, ta tặng ngươi một món quà quý giá.”
Giọng nói vang vọng trong khắp thế giới hắc ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận