Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 967: (Phần 8) Thức tỉnh (1)

Xích Mông có chút sợ hãi thán phục, ông ta biết rằng xa xưa trước kia vốn dĩ không có vũ trụ! Nhưng sau khi Mẫu Hà thành hình, thì Mẫu Hà mới sản sinh ra từng phương vũ trụ, tạo ra khái niệm về vũ trụ.
Điều này cũng thay đổi hoàn toàn con đường tu luyện của tất cả sinh mệnh Cao Duy.
Nhờ vào sự xuất hiện của Mẫu Hà, bọn họ mới có thể tìm ra phương thức sáng tạo nên vũ trụ trong cơ thể, sau đó tự hình thành con đường tu luyện chính của riêng mình!
“Xuyên suốt dòng chảy lịch sử, tộc đàn nhân loại chúng ta đã từng hứng chịu vô số đợt công kích từ Thần tộc Hư Không, thậm chí còn mấy lần đứng trên bờ vực diệt chủng. Nhưng chủ nhân cô đảo Thời Không có thể điều động sức mạnh của Mẫu Hà, đưa viện trưởng và tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng cùng nhau trốn vào Mẫu Hà… hoàn toàn tránh khỏi tầm của Cổ Mạc.”
Xích Mông vừa quan sát, vừa cảm thấy Mẫu Hà rất thần bí.
Chỉ những người đi theo con đường thời không, bước vào cấp độ sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng, cũng như thành công sáng tạo ra thể sinh mệnh thuộc mạch truyền thừa Thời Không, thì mới có khả năng chạm vào Mẫu Hà. Về sau, những người này còn phải nghiên cứu về Mẫu Hà, có được đầy đủ thành tựu tương quan, thì mới có thể điều động sức mạnh của Mẫu Hà!
“Trong số ba vị Chí Cao của tộc đàn nhân loại, chủ nhân cô đảo Thời Không sở hữu năng lực di chuyển bên ngoài thời không, từ đó có thể bảo vệ bản thân cực kỳ chặt chẽ.”
Trong khi đó, tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng lĩnh ngộ Vực Sâu, viện trưởng lĩnh ngộ ngôi sao Nguyên Sơ, cả hai người này đều có sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ .
Xích Mông lại nghĩ: “Vậy tương lai của mình thì sao?”
Ông ta cũng là người thuộc mạch thuyền thừa ngôi sao Nguyên Sơ, vừa có bước đột phá mới nhờ vào quả vũ trụ của Hứa Cảnh Minh, vậy nên cũng có xu hướng thiên về cận chiến, cũng thuộc một loại hình chiến đấu cực mạnh.
“Đối với toàn bộ tộc đàn nhân loại, chủ nhân cô đảo Thời Không là người có nhiều cống hiến nhất.” Xích Mông nghĩ thầm.
Trong thời đại không có vũ khí cấm kỵ, chủ nhân cô đảo Thời Không là người đã duy trì dòng giống nhân loại.
“Ào ào ào…”
Dòng nước Mẫu Hà đang gột rửa cơ thể Hứa Cảnh Minh, đồng thời còn tẩy sạch ý thức tâm linh của hắn.
“Mẫu Hà có khả năng sản sinh ra vũ trụ, đồng thời cũng có tác dụng ‘thanh lọc’ sinh mệnh Đê Duy một cách triệt để nhất.” Tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng vừa nhìn vừa nói, viện trưởng cũng chăm chú quan sát.
Hai người có thể thấy rõ dòng nước Mẫu Hà đang dần dần rửa sạch cấu trúc cơ bản của sinh mệnh bị ăn mòn, cuốn trôi những bộ phận không ổn định, thậm chí còn nuôi dưỡng, củng cố cấu trúc sinh mệnh cơ bản trở nên ổn định chưa từng có.
Gột rửa thân thể chỉ là thứ yếu, tẩy sạch ý thức tâm linh mới là điều mà nhóm người viện trưởng chú ý nhất.
“Rào rào rào…”
Dưới sự tẩy rửa của dòng nước Mẫu Hà, lực lượng đang ăn mòn tâm linh của Hứa Cảnh Minh dường như đã phát sinh ý thức, khiến cho tốc độ ô nhiễm bắt đầu gia tốc.
“Ồ?” Chủ nhân cô đảo Thời Không phát hiện ra chuyện này, liền cau mày.
“Dòng nước Mẫu Hà mà cũng không trục xuất được nó sao?” Tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng cũng thấy ngạc nhiên.
“Hi Hòa, ông là người thuộc mạch truyền thừa Vực Sâu, tương thích với Chủ Nhân Hư Uyên, vậy có cách nào gột rửa, trục xuất hiện tượng ô nhiễm này không?” Viện trưởng hỏi.
Tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng lắc đầu nói: “Chủ Nhân Hư Uyên là một trong những sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba cổ xưa nhất, nắm giữ sức mạnh khó lường nhất, thế nên đã từng đánh cược mạng sống của mình để thực hiện bước cuối cùng. Đối với một nhân vật dám làm đến nước này, tôi căn bản chẳng thể theo kịp hư ảnh của “hắn”. Mẫu Hà là sự tồn tại vĩ đại có đẳng cấp ngang hàng với Vực Sâu và ngôi sao Nguyên Sơ, vậy mà nó còn không có tác dụng, thế thì tôi cũng hết cách.”
“Tôi cũng không thể giải quyết được.” Chủ nhân cô đảo Thời Không khẽ thở dài: “Ngay cả thủ đoạn điều động nước Mẫu Hà cũng thất bại, tôi bó tay rồi.”
“Ngôi sao Nguyên Sơ có khả năng xua tan sức mạnh Vực Sâu, ông không làm được, chắc chắn tôi cũng không làm được.” Tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng tiếp lời.
Viện trưởng nhìn Hứa Cảnh Minh đang nằm trên tảng băng lục giác.
Đối với thiên tài vô song của viện nghiên cứu Nguyên Sơ nhà mình, ông ta đương nhiên muốn bảo vệ hắn, che chở cho hắn.
“Cả ba chúng ta đều bó tay.” Viện trưởng nhíu mày.
“Đây chỉ là một đoạn hình ảnh của sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba, vậy mà toàn bộ chúng ta đành phải bất lực.” Tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng lắc đầu.
“Chênh lệch giữa cảnh giới thứ hai và thứ ba quá lớn.”
Một vùng vũ trụ có thể sản sinh ra một nhóm sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng. Trong không gian Cao Duy, số lượng sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng nhiều vô số kể, nhưng số lượng người đạt cảnh thứ ba thì đếm trên đầu ngón tay.
Viện trưởng phấn đấu suốt thời gian lâu dài tại không gian Cao Duy như thế, nhưng cũng chỉ tình cờ nhìn thấy cảnh tượng hai sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba giao đấu với nhau. Ngoài lần đó ra, ông ta không bao giờ được nhìn thấy nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận