Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1064: (Phần 8) Mở ra Tâm Giới (1)

Nhưng hiện giờ, lực lượng tâm linh của Hứa Cảnh Minh lại tự nhiên trở nên tinh khiết.
Nó tựa như một đóa hoa, trông thì có vẻ yếu ớt mong manh, nhưng lại tỏa sáng hoàn mỹ dưới sự tác động của vô vàn cảm xúc dị thường và suy nghĩ hỗn loạn.
“Khi tâm linh không bị tô vẽ, tinh khiết một cách đơn thuần, thì đó chỉ là sự tinh khiết ở mức độ bình thường mà thôi.” Hứa Cảnh Minh khẽ nói.
“Nhưng nếu tâm linh vừa bị nhúng chàm, vừa phải chứa đựng quá nhiều tạp chất, nhưng vẫn tinh khiết một màu như cũ, thì đó mới sự tinh khiết chân chính.”
“Các bậc hiền triết ngày xưa đã nói: Bồ Đề vốn chẳng cây, – Gương sáng cũng không đài – Xưa nay không một vật – Bụi trần bám vào đâu?”
“Tâm mình như một tấm gương sáng chiếu rọi muôn phương, cho dù tất cả dơ bẩn ô trọc ở địa ngục đập vào mặt gương, nhưng cũng không thể để lại chút bụi bặm nào.”
Hứa Cảnh Minh ngồi xếp bằng, khẽ nói nhỏ với bản thân.
Hắn hiểu được đạo lý này.
Nhưng trong vũ trụ mênh mông này, liệu có bao nhiêu người đắc đạo?
Trong thời gian bảy trăm năm bị giam cầm, Hứa Cảnh Minh một thân một mình chịu mọi sự giày vò, tra tấn trong tâm linh. Nhưng vào ngày lễ trọng đại của con gái, khi hắn thật tâm chúc mừng con gái, thì lại thực sự đắc đạo, thực sự giác ngộ.
“Cảnh giới tâm linh này có thể gọi là ‘tâm như hoa sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’, cũng có thể gọi là ‘tâm như gương sáng, không nhiễm bụi trần.”
“Danh xưng có thể biến đổi, nhưng tâm ý chính là duy nhất.”
Hứa Cảnh Minh nở nụ bình tĩnh ôn hòa: “Bắt đầu từ đây, vạn pháp bất triêm, vạn pháp bất xâm.”
(*) Vạn pháp ở đây là 万法 (dharma), có nghĩa là Đạo, Quả, Niết Bàn, và những lời dạy của Đức Phật.
Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu nhìn “thương pháp ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám” trên vách tường, hắn vốn dĩ cho rằng chính mình chỉ cần nhìn nó là có thể dung nạp thông tin, luyện hóa táp chất, ngưng đọng tâm linh! Nhưng sau khi dung nạp thông tin, luyện hóa tạp chất, ngưng đọng tâm linh hết lần này tới lần khác… thì hắn lại cảm thấy khó có thể tiếp tục được nữa.
Nếu như không bị ô nhiễm Cao Duy, thì khả năng ngưng đọng thành công là cực kỳ thấp.
Nhưng một khi bị ô nhiễm Cao Duy, suy nghĩ hỗn loạn chiếm cứ tâm linh, càng lâu dài thì chỉ càng điên khùng, khả năng ngưng đọng thành công lùi dần về số 0.
“Luyện hóa tạp chất là phương pháp tu luyện sơ đẳng nhất.” Hứa Cảnh Minh quan sát.
“Nhưng nếu tâm linh có thể chứa đựng Tâm Giới, thì làm sao có thể có tạp chất?”
“Không bao giờ có tạp chất!”
“Xưa nay luôn luôn tinh khiết.”
“Vậy mới nói, con đường dung nạp này mới là con đường bằng phẳng.”
Hứa Cảnh Minh xúc động: “Tâm mình như gương sáng, phản chiếu hết thảy, chứa đựng hết thảy, nhưng không dính líu đến hết thảy.”
Muốn rèn đúc tâm linh tựa như tấm gương sáng, hay là hoa sen giữa bùn lầy, thì yếu tố quan trọng nhất vẫn nằm ở cảm xúc.
“Chỉ khi nào có được cảm xúc càng chân thành, mới có thể đối đầu với cảm xúc càng dị thường.”
“Và chỉ có tình cảm chân thành, thì mới có thể rèn đúc tâm linh tựa như gương sáng, tựa như hoa sen.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười với chính mình.
Hứa Cảnh Minh nếm trải đủ loại đau khổ suốt bảy trăm năm, nhưng nhờ vào sự dẫn dắt xuất phát từ tình cảm dành cho con gái, hắn cuối cùng cũng đã ấp ủ ra một đóa hoa sen tâm linh.
Hoa sen tâm linh mỏng manh chập chờn, nhưng mỗi cánh hoa của nó lại tựa như lưu ly chẳng nhiễm chút bụi trần, mặc sức toả sáng phản chiếu nghìn vạn thế giới,.
“Phúc và họa luôn song hành với nhau, nếu như mình có thể vượt qua kiếp nạn này, thì nhất định sẽ gặp được cơ duyên vô tận.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy rồi giơ tay phải về phía trước, ngưng tụ nguyên lực vũ trụ thành một cây trường thương, sau đó bắt đầu tu luyện “thương pháp ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám”, cố gắng dung nạp càng nhiều thông tin Cao Duy hơn nữa.
Thật ra, con đường dung nạp này khá là giống với tiến trình xây dựng nhà ở.
Kiến tạo từ nền móng, xây lên tầng tầng lớp lớp, càng ngày càng nguy nga cao lớn!
Trước đây, mỗi lần xây dựng một tầng thì cần phải “luyện hóa tạp chất, cô đọng tâm linh” một lần, cho nên tiến độ tất nhiên rất chậm. Còn bây giờ, tâm linh của Hứa Cảnh Minh không còn bị ảnh hưởng, tốc độ xây dựng tăng nhanh hơn nhiều.
“Thương pháp chỉ là vật dẫn, tâm linh mới là cốt lõi.” Hứa Cảnh Minh tiếp tục đắm chìm trong thương pháp.
Nhìn bề ngoài, thương pháp chính là một ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám thu nhỏ bay lơ lửng sau lưng Hứa Cảnh Minh.
Còn ở bên trong, thương pháp là một lượng lớn thông tin Cao Duy được hình thành và tích lũy trong tâm linh, khiến cho tâm linh dần dần thay đổi. Tâm linh chầm chậm thay đổi qua từng ngày, qua từng tháng, một năm, mười năm… từ đó trở nên cường đại hơn bao giờ hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận