Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1114: (Phần 9) Phó viện trưởng Ngô Minh (2)

“Liệu 31 người này có nên được hồi sinh hay không?” Hứa Cảnh Minh khẽ nhíu mày.
Phó viện trưởng Xích Mông đã đến đảo Vạn Tinh trong không gian Cao Duy, vậy nên người đại diện viện trưởng của Viện nghiên cứu Nguyên Sơ hiện giờ chính là Phó viện trưởng Ngô Minh.
Đối với các sự việc bình thường, thì Thư ký trưởng Hắc Thiên đều có toàn quyền xử lý dưới sự giám sát của mạng thế giới ảo. Nhưng đối với một số chuyện đặc biệt, hắn vẫn cần đến đại diện viện trưởng là Hứa Cảnh Minh đích thân xét duyệt và xác nhận.
Kỳ thật, xét trong cả tộc đàn nhân loại hiện nay, trong tình huống sinh mệnh Cao Duy không xuất hiện, thì Hứa Cảnh Minh đã là người mạnh nhất.
“Trong số 31 người này, thì đã có 11 người sẵn sàng đón nhận cái chết, không hề có ý định mong muốn hồi sinh” Hứa Cảnh Minh nhìn thấy rõ: “11 người này đều đã cao tuổi, sắp đến cực hạn! Bọn họ đều đã đem công lao của mình đổi thành vô số tài phú bảo vật và để lại cho gia tộc, sau đó một thân một mình tiến về chiến trường, vậy nên chắc chắn là đã có ý định sẽ chết ở trên chiến trường, đồng thời cũng mượn sự bức ép từ chiến đấu mà cố gắng tiến vào cấp 10″
Đây cũng là ý nghĩ của rất nhiều sinh mệnh Bản Nguyên đã già.
Đi đến chiến trường liều mạng một phen.
Hoặc là chết đi, hoặc là đột phá cấp 10.
Đương nhiên, hầu hết mọi người đều tử trận, còn số người đột phá được thì vô cùng ít ỏi.
“Bản thân bọn họ cũng không có ý nghĩ muốn hồi sinh, bỏ đi vậy” Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng gạch một cái, 11 sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 đã già này không cần phải hồi sinh nữa.
“Còn có ba người khác cũng đã già, nhưng lại tích lũy khá nhiều công lao, chỉ thiếu một chút nữa là đủ để đổi lấy cơ hội phục sinh”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Vậy thì cho bọn họ ghi nợ, cứ hồi sinh trước đã”
“17 sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 này có tuổi tác không lớn, vậy nên cũng được hồi sinh, nhưng đều phải ghi nợ” Hứa Cảnh Minh vẫn rất nhân từ mà trao cơ hội cho những sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 vẫn còn trẻ trung, hắn tin rằng những người này đều có khát vọng được sống tiếp, và nền văn minh và gia tộc sau lưng bọn họ cũng kỳ vọng bọn họ có thể sống sót.
Sau cùng, Hứa Cảnh Minh ký tên bản thân vào ô trống ở dưới, xác định danh sách hồi sinh.
“Nếu đánh giá từ góc độ sinh mệnh Cao Duy, thì mâu thuẫn tộc đàn là chuyện không thể che giấu, chiến tranh biên giới càng là điều khó tránh khỏi. Hơn nữa, chiến tranh với cường độ vừa thích hợp cũng cực kỳ hữu ích đối với quá trình tiến hóa trưởng thành của sinh mệnh Bản Nguyên” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ. “Nhưng đứng trên góc độ những sinh mệnh nhỏ bé yếu đuối, mỗi lần bọn họ bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, tương đương một lần đón nhận đại nạn” Hứa Cảnh Minh tiếp tục cảm thán.
Hắn từng trấn thủ chiến trường Ngục tộc, đã chứng kiến vô vàn hành tinh có sự sống bị hủy diệt trong nháy mắt.
“Mặc dù mình sẽ có một ngày nắm giữ khả năng trói buộc nhân loại, nhưng cũng không cách nào trói buộc được các tộc đàn như Thần tộc Hư Không, Ngục tộc… Nếu như bọn hắn đã muốn tấn công, thì nhân loại chỉ có thể phản công lại” Hứa Cảnh Minh ngẫm nghĩ.
“Trừ phi có một ngày, ta nắm giữ thực lực có một không hai trong vũ trụ quê hương, thì mới có thể bảo đảm là tộc đàn nhân loại được sinh sống trong hòa bình”
Hòa bình, đây là điều quá trân quý.
“Vù vù”
Phân thân giúp xử lý sự vụ cho hắn đã tiêu tán, Hứa Cảnh Minh ngồi trải nghiệm những công kích từ vô vàn tội nghiệt, sau đó ngưng tụ lấy ngọn lửa Tịnh Liên.
Trong không gian cá nhân tại mạng thế giới ảo, Hứa Cảnh Minh đón tiếp bốn vị cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ khác.
“Các vị, mời ngồi”
Hứa Cảnh Minh đích thân rót bốn chén rượu cho bốn người bọn họ.
“Phó viện trưởng Ngô Minh.
Ông già mặc áo bào màu xám có thân hình gầy còm như bộ xương khô, tên là Lam Chúc, trịnh trọng nói: “Bốn người chúng tôi tới đây là để thông báo tình thế chiến trường hiện nay đang rất khẩn cấp, và cả bốn người chúng ta đã không thể đủ sức trấn giữ nữa rồi”
“Bốn người các vị liên thủ với nhau, nhưng vẫn không thể trấn giữ?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“So với ba vị sư huynh là Lam Chúc sư huynh, Kutoto sư huynh, Xá Lâm sư huynh, thì tôi vẫn còn quá kém cỏi”
Nguyên Nhất nói tiếp.
“Ta quả thực không thể giúp nhiều cho bọn họ”
Hứa Cảnh Minh khẽ nhíu mày hỏi: “Tình thế nghiêm trọng như thế sao?”
“Đúng thế.
Thiếu niên tóc trắng Xá Lâm khẽ gật đầu rồi đáp: “Dạo gần đây, Thần tộc Hư Không đã gia tăng số lượng các cuộc tiến công trên chiến trường biên giới, khiến cho Nhân tộc chúng ta phải hứng chịu tổn thất vô cùng nặng nề, vậy nên những cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ như chúng ta cũng buộc phải ra tay cứu viện nhiều lần. Nhưng chúng ta vừa ra tay, thì cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ của Thần tộc Hư Không cũng sẽ ra tay”
“Lúc mới đầu, chúng ta vẫn còn có thể chiếm ưu thế, nhưng gần đây, bọn họ đã điều động thêm hai Truyền Thuyết Vũ Trụ để chủ động chi viện, khiến cho chúng ta trở tay không kịp”
“Xét về mặt thực lực, thì chúng ta vẫn còn kém cỏi so với bọn họ” Kutoto nói, ông ta là một ông già có thân hình hơi mập mạp.
Hứa Cảnh Minh dường như rơi vào suy tư.
Trong bốn người này… Nguyên Nhất là người có thực lực yếu nhất, còn Kutoto già cả lại người có thực lực mạnh nhất. Nhưng bất kể là về binh khí bảo vật, hay tài nguyên truyền thừa, thì Thần tộc Hư Không đều vượt qua tộc đàn Nhân loại! Cho dù không nhắc đến những người tu luyện ngũ đại truyền thừa, thì những cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ khác trong Thần tộc Hư Không cũng sẽ chiếm ưu thế.
1239 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận