Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 440: (Phần 4) Rời khỏi thành Lan Nguyệt (1)

Trong nửa tháng sau đó, Hứa Cảnh Minh đã tham gia hoạt động “thoát khỏi vực thẳm” cỡ trung tổng cộng mười lần! Vì lẽ đó, ban tổ chức trò chơi không còn thiên vị, bắt đầu đối xử công bằng với hắn hơn.
Hứa Cảnh Minh thường xuyên xuất hiện giữa đám đông, bị vô số tuyển thủ bao quanh bốn phía.
Kết quả, Hứa Cảnh Minh có bốn lần không vượt qua ba vòng đầu! Bởi vì xung quanh hắn đều là ‘cao thủ cấp một’, đôi khi là ‘cao thủ siêu cấp một’.
Có hai lần là vượt qua ba vòng! Thu lại được phí đăng ký.
Còn có bốn lần… điểm dừng tối đa ở vòng thứ bảy!
“Trong mười lần, không một lần nào vượt qua được chín vòng. Tính gộp lại cũng không lỗ, còn kiếm được chút lời.”
Hứa Cảnh Minh nhìn về quá khứ: “Dù sao đi nữa, đây cũng chỉ là một trò chơi, mình nghe nói nhiệm vụ chính của thế giới Vực Sâu Hắc Ám mới thực sự là nỗi tuyệt vọng thực sự, một thử thách tôi luyện tâm cảnh chính hiệu.”
...
...
Thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đến mốc thời gian trước đây đã ước định cùng Phí gia.
“Thế giới Huyết Vũ.” Hứa Cảnh Minh đứng trên phi thuyền, hắn ấn nhẹ một cái, lại lần nữa đến thế giới rộng lớn kia – thế giới Huyết Vũ.
Hứa Cảnh Minh mở mắt ra, nhìn thấy một nam tử một mắt đang ngủ say trên giường trong căn phòng đơn sơ của mình.
“Đây chính là phòng mình thuê sao?”
Hứa Cảnh Minh có chút sửng sốt.
Vào lúc này, toàn thân Hứa Cảnh Minh đang bị bao phủ bởi ánh sáng mờ mịt. Bất kỳ người chơi vừa mới trực tuyến cũng sẽ bị thứ ánh sáng này bao phủ quanh người, các cư dân bản địa cũng không thể nhìn thấy bọn họ.
Sau khi ánh sáng mờ mịt tan biến, những cư dân bản địa mới có thể nhìn thấy người chơi.
Sau khi trực tuyến ba giây, ánh sáng lờ mờ tan biến, Hứa Cảnh Minh trở tay một cái, tay trái cầm một thanh phi đao, đặt lên cổ nam tử một mắt.
“Bang.”
Hắn tát nam tử một mắt một cái.
Nam tử một mắt đang ngủ thì bị đánh thức, hắn ta cũng có chút bối rối.
Có chuyện gì vậy? Ta đang ở đâu? Bây giờ là ngày hay đêm?
Nam tử một mắt tỉnh dậy, nhìn thấy Hứa Cảnh Minh trước mặt mình, cần cổ còn đang kề cận một lưỡi dao sắc lạnh!
Nam tử một mắt giật mình nói: “Xin hảo hán tha mạng, muốn cái gì thì ngươi cứ việc nói.”
“Sao ngươi lại ở trong nhà của ta?”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Ta, ta thấy không có người ra vào nhà này, cho nên vào xem một chút.”
Nam tử một mắt nịnh nọt nói: “Tôi không có chỗ ở, nên đành trú tạm ở đây một đêm, xin hảo háo lượng thứ cho.”
“Ngươi lấy bạc của ta?”
Hứa Cảnh Minh nhìn chằm chằm vào hắn ta…
“Không, ta làm gì tìm thấy chút bạc nào.” Nam tử một mắt nghe xong thì có chút động lòng, căn phòng cũ kỹ này có giấu bạc sao?
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới thu phi đao lại: “Cút đi!”
Sau đó, nam tử một mắt cười cười ngồi dậy: “Ta đi, ta đi.”
Vừa ngồi dậy, bàn tay của hắn đang nằm ở trong chăn bỗng nhiên vung ra, một luồng sáng lạnh lẽo lướt qua Hứa Cảnh Minh.
Nhưng ngay thời điểm hắn ta vung tay, con ngươi trừng to, yết hầu xuất hiện lỗ máu! Hắn ta thậm chí còn không thấy Hứa Cảnh Minh ra chiêu như thế nào.
“Tên lưu manh vô lại, dám ra tay đánh lén ta.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu, trong mắt hắn, động tác ra chiêu của tên lưu manh chậm chạp như sên bò.
Sau khi giết tên này, Hứa Cảnh Minh kiểm tra thi thể hắn ta, sau đó lập tức bước ra khỏi nhà.
Bây giờ là ban đêm, vầng trăng khuyết treo cao trên bầu trời.
Hứa Cảnh Minh bước ra ngoài tiểu viện, nhìn thấy củi chất thành đống ở trong sân. Đống củi trông có thể khá nặng, nhưng Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng nhấc lên bằng một tay, hắc lập tức nhìn thấy một bao vải che lấp dưới đống gỗ.
“Bạc vẫn còn.” Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
“Quy tắc của thế giới Huyết Vũ này cũng rất khắc nghiệt. Người chơi biến mất khi ngoại tuyến, có thể mang những vật phẩm khác trên người, duy chỉ ngoại trừ vàng và bạc.”
Hứa Cảnh Minh thở dài, vàng bạc trong thế giới Huyết Vũ là vô cùng quý giá.
Do đó, những vật như ngân phiếu, vàng bạc là không thể mang đi khi ngoại tuyến.
Muốn ngoại tuyến, phải giấu kỹ ngân phiếu, vàng bạc! Nếu sơ suất, rất có thể bị mất cắp.
“Đối với số bạc ít ỏi này, kình hông cần phải kích hoạt chức năng ‘treo máy thông minh’.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Chức năng treo máy thông minh cho phép cơ thể vật lý trong thế giới Huyết Vũ được điều khiển bởi ‘trí tuệ thông minh’! Xét về lý trí logic, hệ thống trí tuệ thông minh không thua kém người chơi, nhưng sức chiến đấu thì lại yếu hơn rất nhiều, thậm chí còn không cố định! Hệ thống trí tuệ thông minh nhiều nhất chỉ phát huy được thực lực của một cao thủ cấp ba.
Trong một số tình huống đặc biệt, chẳng hạn như phải trực tuyến trong thời gian dài, nhưng lại có việc ở thế giới thực cần xử lý thì mới cần đến ‘treo máy thông minh’.
Chức năng treo máy thông minh có tính phí, với mức phí hàng năm là 100.000 xu vũ trụ.
Thực sự rất đắt!
Hứa Cảnh Minh trở lại trong phòng, đi một vòng xung quanh cái xác, sau đó khiêng cái xác bằng một tay, thừa cơ đêm tối mà lặng lẽ rời đi.
Nơi mà Hứa Cảnh Minh đang thuê là một ngôi nhà cũ bình thường, an ninh xung quanh rất kém, hắn trực tiếp ném thi thể vào khu phế tích cách đó một dặm. Nơi này thường xuyên xuất hiện thi thể không rõ nguồn gốc, quan phủ cũng hay cử người tới nhặt xác.
Sáng sớm, Hứa Cảnh Minh ăn sáng ở một cửa hàng ven đường.
Nhiều người nghèo đi qua đều khá ghen tị khi nhìn thấy làn khói nghi ngút bốc lên từ nồi thức ăn trong cửa hàng, bởi vì người có thể ăn ở những quán ăn, nhà hàng, tửu lâu đều là những kẻ có tiền! Với số tiền bỏ ra để mua một cái bánh bao thịt lớn, bọn họ có thể mua được một hai cân gạo, nếu ăn ở nhà sẽ tiết kiệm chi phí hơn rất nhiều.
“Thành Lan Nguyệt cũng là một toà thành lớn. Nhưng kế sinh nhai của người dân vẫn còn quá khó khăn. Quan phủ và các bang phái thường hay đàn áp dân thường.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ, thế giới Huyết Vũ hiện giờ đang nằm trong thời kỳ đế quốc suy bại, thiên hạ hỗn loạn.
Nội thành đã có trật tự riêng của nó, ngoại thành mới thực sự là vô pháp vô thiên. Thổ phỉ lộng hành khắp nơi, tính mạng con người rẻ rúng như cỏ rác.
“Sắp đến giờ rồi, mình nên đến Phí gia thôi.”
Hứa Cảnh Minh xếp năm cái đao tệ lên bàn, sau đó đứng dậy rồi rời đi. Một tiểu nhị lập tức thu đao tệ và bắt tay vào dọn dẹp bàn ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận