Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 921: (Phần 8) Hoàng của Ngục tộc (1)

Hứa Cảnh Minh có thể lan truyền âm thanh tới bất kỳ nơi đâu trong phạm vi góc nhìn Cao Duy của mình.
“Ngươi chịu nói chuyện rồi à?” Quân chủ Mạt Hữu mỉm cười: “Ta không biết mình có vinh hạnh… biết được tên họ của ngươi là gì không?”
“Một tên Ngục Tộc như ngươi hãy ngoan ngoãn chịu chết đi, đừng hỏi nhiều như thế!”
Thanh âm tiếp tục quanh quẩn bên tai quân chủ Mạt Hữu, khiến cho hắn ta biến sắc.
Giờ phút này, ngọn lửa dữ dội đang lan rộng ra rất nhanh, thiêu đốt một phần ba diện tích bên trong thế giới Ác Mộng.
“Ta tin rằng một ngày nào đó, ta sẽ biết ngươi là ai.”
Quân chủ Mạt Hữu nói xong, bèn nhìn về phía Ma Tuân rồi hóa thành hai con mắt xanh lục cực lớn, bắt đầu dồn hết sức đánh cược một lần.
Ma Tuân rất kiên nhẫn.
Nếu sư đệ đảm bảo tìm được dấu vết của quân chủ Mạt Hữu, thế thì ông ta sẽ rút củi dưới đáy nồi, hoàn toàn thiêu rụi lực lượng Ác Mộng này.
Lực lượng Ác Mộng càng ít, thì quân chủ Mạt Hữu sẽ càng yếu ớt.
“Đánh đi, chúng ta xem xem ai sống ai chết!”
Quân chủ Mạt Hữu cũng không muốn kéo dài, điều động hai con mắt khổng lồ lao về phía Ma Tuân.


Trong không gian Cao Duy.
Hứa Cảnh Minh vẫn luôn ẩn nấp ở mộc góc, theo dõi tất cả những gì xảy ra trong tinh không ở vực vũ trụ kia.
“Sư huynh Tang thật lợi hại, ngọn lửa của ông ta có thể sử dụng lực lượng Ác Mộng như thể là nhiên liệu để không ngừng thiêu đốt. Ngọn lửa càng thiêu đốt, thì càng bùng cháy dữ dội! Trong khi đó, bản thân ông ấy hầu như không tổn thất gì.”
Hứa Cảnh Minh thấy được: “Sư huynh Tang chỉ cần tiếp tục kéo dài, thì ngọn lửa này nhất định sẽ hủy diệt cả thế giới Ác Mộng! Vì lẽ đó, quân chủ Mạt Hữu sẽ không thể kéo dài thời gian, mà sẽ dốc sức liều mạng!”
Sau khi sư huynh Ma Tuân bị nhốt vào một con mắt xanh lục, hai con mắt này tựa như hư ảo, vậy mà lại dung hợp vào nhau.
Ầm ầm!
Vùng tinh không kia chấn động ầm ầm, ngọn lửa điên cuồng rực cháy trong con mắt, hai bên chiến đấu với nhau liên tục.
“Hả?”
Từ không gian Cao Duy, Hứa Cảnh Minh có thể nhìn thấy sư huynh Ma Tuân không hề nhúc nhích nửa bước trong hai con mắt, nhưng cũng không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ chiêu thức bao vây, chém giết nào.
“Quân chủ Mạt Hữu không thể đả thương sư huynh Tang được sao?” Hứa Cảnh Minh trầm trồ khen ngợi.
Trên phương diện phòng thủ, quân chủ Mạt Hữu không thể làm gì được Ma Tuân. Còn về phương diện công kích, ngọn lửa hừng hực vẫn đang thiêu đốt từng ngóc ngách của thế giới Ác Mộng.
Mọi chuyện đều diễn ra thuận lợi.
Ma Tuân dường như không hề nắm giữ bất kỳ chiêu thức rườm rà gì, nhưng lại là người đứng nhất trong số các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 tại viện nghiên cứu Nguyên Sơ. Tất nhiên, ông ta đã lớn tuổi lắm rồi, vậy nên tiềm lực thua xa nhóm sư tỷ Nguyên Nhất và sư huynh Giản.
“Không ngờ Ma Tuân sở hữu thành tựu về thời không cũng chẳng thua gì hoả diểm, bái phục bái phục rồi!”
Cuối cùng, một âm thanh trùng trùng điệp điệp vang vọng khắp mọi nơi, con mắt màu xanh lục dung hợp xuất hiện vết nứt khổng lồ, hơi thở sinh mệnh của quân chủ Mạt Hữu dần dần tan rã.
Thế giới Ác Mộng tan biến vào hư không, con mắt xanh biếc dung hợp cũng chia thành hai.
Hai con mắt đó và những vật thể cong như chiếc sừng màu máu bay lơ lửng trong tinh không.
Sư huynh Ma Tuân cất tất cả những thứ này đi.
“Sư đệ, cậu sang đây được rồi.” Sư huynh Ma Tuân ngẩng đầu, nhìn lên trên không gian Cao Duy.
Với lực lượng tâm linh cường đại của mình, ông ta có thể cảm ứng Cao Duy với phạm vi rộng lớn hơn rất nhiều so với quân chủ Mạt Hữu, đương nhiên cũng thấy được Hứa Cảnh Minh.
Vút!
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới đi ra từ không gian Cao Duy.
“Sư huynh Tang.” Hứa Cảnh Minh không kìm được, phải hỏi: “Mạt Hữu chết rồi sao?”
Từ không gian Cao Duy, hắn đã không còn dò xét được bất kỳ khí tức nào của Mạt Hữu, nhưng vẫn cảm nhận được sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đôi mắt xanh này.
“Ừ.” Ma Tuân gật đầu: “Tính mạng của hắn ta dung nhập vào hai con mắt này, tôi đã tiêu diệt tất cả một cách triệt để rồi.”
Ông ta vừa nói, vừa giao ra hai con mắt xanh lục bị rách đang chầm chậm khép lại trong lòng bàn tay: “Cho dù quân chủ Mạt Hữu được phục sinh, thì hắn ta cũng không có hai con mắt này, đương nhiên sẽ bị giảm sút sức mạnh một cách đáng kể, trở nên tầm thường không đáng để ý.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Hắn ta dung hợp với vật phẩm Cao Duy, vậy nên mới trở nên lớn mạnh như vậy. Một khi mất vật phẩm Cao Duy đó rồi, hắn ta cũng sẽ tụt dốc không phanh.”
“Chúng ta rốt cuộc cũng đã giải quyết được Mạt Hữu rồi, tình hình trong vực vũ trụ Thiên Mãng sẽ tươi sáng hơn một chút.” Hứa Cảnh Minh đang rất vui vẻ.
Trong mấy năm vừa qua, Mạt Hữu quả thực quá điên rồ, cứ thế mà tàn sát với tần suất quá cao.
Một số lượng lớn hành tinh có sự sống và sinh mệnh Bản Nguyên đã chết trong tay hắn ta.
Giải quyết Mạt Hữu rồi, thì cũng có thể chấn nhiếp được những tên quân chủ Ngục Tộc khác.
Trên thực tế, tộc đàn nhân loại không muốn khơi mào chiến tranh, vì con đường tiến hóa của bọn họ chủ yếu là tích lũy tri thức và rèn luyện tâm linh. Ngay cả khi không có chiến tranh, tiến hóa giả chỉ cần tập trung nghiên cứu, thì vẫn có những đột phá được thành tựu mới.
Ngục Tộc mới là dòng tộc tiến hóa trong sinh tử giết chóc, cho nên bọn họ cần phải chiến đấu nhiều hơn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận