Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1262: (Phần 10) Giải đấu bắt đầu (2)

“Nhà ngươi nhỏ con như vậy, cũng có thể vào vòng thi đấu chính thức sao?”
Cường giả Hỏa Long tộc tên là Phan Khâu quan sát Karakin.
Karakin nhìn chằm chằm đối thủ.
Năm đó, Karakin truy sát Hứa Cảnh Minh thất bại, bèn biết thẹn mà trở nên dũng cảm, sau đó bắt đầu tu luyện bạt mạng! Vì lẽ đó, số lượng cường giả Cự Viên tộc tiến vào vòng thi đấu chính thức lần này tổng cộng có 2 tên, ngoại trừ Cự Viên Vương thì là Karakin.
“Hai vị tuyển thủ, trận đấu giữa các ngươi là lượt đầu tiên, vì vậy ta sẽ nhắc lại quy tắc một lần nữa” Người chủ trì Phan Thu lông vàng nói: “Một khi trận đấu bắt đầu, thì sẽ không thực sự đến khi một bên nói ‘nhận thua, hoặc tử vong”
“Ta thiện ý nhắc nhở hai vị tuyển thủ, nếu như các ngươi cảm thấy đôi bên cách biệt thực lực quá lớn, thì có thể lập tức nhận thua. Bởi vì nếu nói quá muộn, có thể vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội nữa” Phan Thu lông vàng nói.
Hai vị tuyển thủ không hề biến sắc, dù sao quy tắc của mỗi Đấu Trường Vạn Tộc đều giống nhau, bọn hắn sớm đã quen thuộc rồi.
“Được rồi, hai người các ngươi chuẩn bị sẵn sàng”
Phan Thu lông vàng nhanh chóng lui tới ngoài rìa đấu trường.
“Trận đấu bắt đầu!”
Ngay khi âm thanh vang lên.
Cự Viên Karakin, Hỏa Long Phan Khâu đều quan sát đối thủ.
Đối với vô số khán giả là sinh mệnh bản địa, Đấu Trường Vạn Tộc là một sự kiện cực kỳ trọng đại. Nhưng đối với những sinh mệnh Cao Duy giáng lâm như bọn hắn mà nói, thì đây đích thị là một trận đại kiếp! Mà rất ít rất ít người có thể sống sót sau một trận đại kiếp!
“Rầm.”
Hỏa Long Phan Khâu lao lên trước tiên.
Sân thi đấu của Đấu Trường Vạn Tộc có hình bầu dục với đường kính tối đa là 1 vạn mét, đồng thời được bao phủ bởi một tấm chắn năng lượng cực kỳ kiên cố.
Hỏa Long Phan Khâu dang rộng hai cánh bao phủ diện tích rất lớn, đồng thời dùng móng rồng chộp mặt đất rồi đột nhiên bổ nhào tới phía trước với tốc độ nhanh đến đáng sợ!
Karakin tận lực né tránh, nhưng lại yếu thế về phương diện tốc độ, nhất thời không thể tránh nổi.
“Đùng!!!”
Một âm thanh cực lớn vang lên.
Hỏa Long Phan Khâu sử dụng toàn bộ cơ thể của mình để lao tới, dùng đôi cánh dày phủ đầy vảy đỏ rực đập vào Karakin. Karakin không có cách nào tránh né cú đánh này, liền trực tiếp bay ngược lên vòng bảo vệ của đấu trường, phun ra một ngụm máu tươi.
“Xoet.”
Hỏa Long Phan Khâu giương ra hai cánh, nhanh như sấm chớp mà bay đến vị trí của Kakarin, đồng thời thi triển vuốt rồng.
Karakin có thân thể tương đối vững chắc, cùng lúc đụng vào tấm bảo vệ bên trên, đã lập tức mượn lực né tránh, thoát được một vuốt.
Vù! Rầm! Đùng!
Hỏa Long Phan Khâu và Cự Viên gầy gò Karakin đều rất nhanh, hoàn toàn có thể giao thủ với nhau mấy trăm hiệp trong chớp mắt. Xét về thực lực tổng thể, Hỏa Long Phan Khâu hiển nhiên chiếm thế thượng phong, vậy nên có thể tập trung đuổi giết. Còn Karakin đụng phải tấm bảo vệ biết bao nhiêu lần, chỉ trong vòng 10 giây, đã hô lên ba từ ‘Ta nhận thua’ trong lúc thổ huyết.
“Kết thúc rồi à?”
“Nhanh quá đấy.
Vô số khán giả vừa ngẩng đầu xem thi đấu, vừa xem video quay chậm phát lại trên màn hình đồng hồ. “Ta ngồi ở hàng thứ nhất trên khán đài, vậy mà cũng nhìn không rõ ràng, vẫn phải xem bản quay chậm phát lại” Một Nghĩ tộc đành phải chạm vào quanh ảnh trước mặt, liên hệ với bạn bè thông qua mạng lưới hệ thống. “Lúc nãy, con vượn khổng lồ đó đã va đập vào tấm bảo vệ trước mặt ta, phun ra một búng máu tươi như một hồ nước lớn. Theo như ghi chú trên chương trình trực tiếp, tốc độ cực hạn của hai người bọn hắn trong lúc chiến đều đã vượt quá 100000m/s, thực sự rất đáng sợ”
“100000m/s sao? Dư âm của chiếc máy bay với tốc độ này có thể phá hủy một thành phố đấy”
“Ta ngồi ở hàng đầu, cảm nhận được tốc độ 100000m/s ở khoảng cách gần, chính là… nhìn không rõ lắm, chỉ thấy được con vượn khổng lồ va vào tấm chắn, đập xuống mặt đất hết lần này đến lần khác. Nghĩ tộc tường thuật qua hệ thống. Có thể đến xem thi đấu trực tiếp ở hiện trường, chính là thời khắc đắc ý nhất đời này của hắn rồi.
Đấu Trường Vạn Tộc, từng trận đấu được tiến hành.
Khán giả tại hiện trường và các sinh mệnh bản địa trong thế giới Vạn Tộc theo dõi thông qua mạng lưới hệ thống đều đang hưởng thụ sự kiện trọng đại này. Còn Hứa Cảnh Minh cùng các sinh mệnh Cao Duy khác đều đang quan sát cẩn thận, phân tích mỗi thông tin mà từng tuyển thủ vô tình lộ ra.
“Tiếp theo đây là trận thứ 19 trong lượt thi đấu thứ nhất, Phục Nam của Cự Thần tộc đối chiến với Mishuko của Ải Nhân tộc! Mishuko là tuyển thủ đến từ chủng tộc nhỏ yếu đầu tiên lên sàn thi đấu trong Đấu Trường Vạn Tộc, mọi người hãy cùng ngóng chờ biểu hiện của hắn nhé.
Phan Thu lông vàng tràn đầy nhiệt huyết nói.
“Ải Nhân tộc?”
“Cường giả thuộc chủng tộc nhỏ yếu cuối cùng cũng lên sàn rồi”
Toàn bộ hội trường đồng loạt hoan hô, tiếng reo hò càng vượt xa trước đó!
Trên sàn đấu, Phục Nam của Cự Thần tộc với chiều cao 33 mét, cùng với Mishuko của Ải Nhân tộc với chiều cao 1,2 mét song song nhau ở trên sàn đấu, tạo ra sự khác biệt quá rõ ràng rồi.
“Mishuko.”
“Mishuko.”
Vô số khán giả cổ vũ cho Mishuko của Ải Nhân tộc.
Mặc dù đấu trường chỉ có 1 tỷ ghế ngồi, nhưng gần 99% khán giả đều đến từ chủng tộc nhỏ yếu! Bởi lẽ chủng tộc nhỏ yếu chiếm rất ít không gian, chủng tộc cường đại chiếm quá nhiều không gian, ghế ngồi dành cho một tên Long tộc có thể xếp cho trăm vạn Nghĩ tộc.Cho dù phóng mắt nhìn cả thế giới Vạn Tộc, số lượng chủng tộc nhỏ yếu cũng đều cực kì nhiều, số lượng chủng tộc cường đại nói chung là khan hiếm.
Lúc này, các khán giả của chủng tộc nhỏ yếu đều đứng về phía người lùn Mishuko.
“Ải Nhân tộc Mishuko, nhất định phải thắng”
“Mishuko.”
Một đám em trai em gái bên cạnh Hứa Cảnh Minh cũng hưng phấn cuồng nhiệt, người nào người nấy đều đỏ bừng mặt mày, hy vọng Ải Nhân tộc Mishuko có thể giành thắng lợi.
1126 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận