Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 290: (Phần 3) Thảo luận (2)

Hứa Cảnh Minh cũng mỉm cười, tâm trạng rất tốt. Hắn có thể thi triển Cửu Liên Kích… Một mặt là kỹ thuật thương pháp tăng lên, một mặt là tâm linh ý chí mạnh mẽ hơn.
Tâm linh ý chí phải đủ mạnh mới đánh ra được chiêu này.
Hiện tại, hắn đã cảm ứng từng tế bào nhỏ bé nhất trong cơ thể, mục tiêu “cảm ứng toàn bộ tế bào” không còn bao xa nữa.
“Có đột phá đương nhiên là chuyện tốt.”
Liễu Hải nói, “Dù sao đặt trước mắt chúng ta là cửa ải khó khăn nhất trong quá trình tu hành của sinh mệnh hành tinh: Đột phá cấp năm.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
Muốn đột phá cấp năm, bước đầu tiên chính là “cảm ứng rõ ràng toàn bộ tế bào trong cơ thể”, và hắn gần như đã hoàn thành bước này!
Có thiếu cũng không còn thiếu bao nhiêu nữa, cố gắng năm ba ngày nữa là được. Hiện giờ, hắn phải quan tâm đến bước thứ hai: bắt đầu kiểm soát mỗi một tế bào một cách có ý thức!
Bước kiểm soát này cũng rất khó. Dù sao số lượng tế bào trong cơ thể cực kỳ lớn, không thể nào phân tâm cùng một lúc làm “vài tỷ” việc, kiểm soát riêng lẻ từng tế bào quả là chuyện phi thực tế.
Nhất định phải thống nhất chỉ huy từng tế bào, mức độ chỉ huy đạt được tới một giới hạn nhất định thì được tính là lên cấp năm.
Nếu có thể hoàn hảo chỉ huy từng tế bào thì đồng nghĩa với đạt đến cấp năm 99%.
“Kiểm soát cơ thể ở cấp độ tế bào.”
Hứa Cảnh Minh đã biết tiếp theo hắn phải làm gì.
“Chỉ cần đột phá lên cấp năm thành công, trở thành sinh mệnh Tinh Không không còn khó nữa.”
Liễu Hải cảm khái, “Cảnh Minh, trong truyền thừa con có được hẳn là cũng có ghi chép về sinh mệnh Tinh Không đúng không?”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Vâng, những người như chúng ta, bao gồm vô số người trên Trái Đất, đều chỉ được tính là sinh mệnh Hành Tinh.”
“Tuổi thọ dài, có thể phi hành, có thể đi lại giữa tinh không bằng chính thân thể mình, không cần ăn uống, có thể hấp thụ ánh sáng của hằng tinh và rất nhiều tia mang năng lượng,…”
Liễu Hải cảm khái: “Quả thực là mạnh hơn chúng ta rất nhiều. Lên đến cấp độ này mới được coi là công dân vũ trụ. Những sinh mệnh Hành Tinh nhỏ yếu như chúng ta không được tính là công dân vũ trụ, ở trong vũ trụ không được luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại bảo vệ.”
“Luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại?”
Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“Đây là thông tin ta biết được trong lúc dung nhập truyền thuyết vũ trụ.”
Liễu Hải nói: “Có rất đông tộc nhân ở quê nhà của vị cấp truyền thuyết vũ trụ đó chỉ là sinh mệnh hành tinh, không phải công dân vũ trụ, không được luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại chấp nhận, cho nên hắn chỉ có thể tự mình bảo vệ nền văn minh quê nhà!”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Lúc con dung nhập truyền thuyết vũ trụ, biết đến nhân vật cấp truyền thuyết vũ trụ cấp mười đó thì vị này đang là nghị viên của Liên minh Vũ trụ Nhân loại.”
Mặc dù có rất nhiều bí mật bị cấm tiết lộ bao gồm những thứ như danh sách trao đổi.
Nhưng những người nhận được truyền thừa như họ đều đã xem danh sách trao đổi, cho nên thuộc diện người được biết bí mật, thành ra có thể nói một chút.
“Cảnh Minh à.”
Liễu Hải than thở: “Theo thông tin hiện tại ta có được, Văn minh Trái Đất của chúng ta chỉ nắm giữ vẻn vẹn mỗi một tinh cầu “Trái Đất” những tinh cầu khác thuộc Thái Dương Hệ, con người không cách nào sinh sống được, chỉ có thể dùng làm tinh cầu khoáng vật. Chỉ với một tinh cầu sinh mệnh và vài tinh cầu khoáng vật, hiện dạng văn minh này quả thực rất nhỏ yếu.”
“Đúng là rất nhỏ yếu.”
Hứa Cảnh Minh đồng ý: “Con dung nhập vào một vị cường giả cấp mười, lúc ở cấp chín, khi các thế lực lớn lôi kéo hắn, họ sẵn sàng bỏ ra mười sao hành chính và hệ hằng tinh hệ kèm theo. Nói cách khác… thực lực của Văn minh Trái Đất còn không bằng sự tồn tại của một vị cấp chín.”
“Thế lực của nền Văn minh Trái Đất rất yếu, mà chúng ta còn yếu hơn.”
Liễu Hải nói: “Con và ta xem như thuộc vào tốp những người có thực lực cao nhất trên Trái Đất hiện nay nhưng thực ra còn không bằng một công dân vũ trụ. Công dân vũ trụ xông xáo trong vũ trụ, là cánh cửa cơ bản nhất để liên lạc với các văn minh khác, chúng ta vẫn chưa có được điều này!”
“Cho nên Liên Minh Trái Đất mới không tiếc đầu tư công sức cho tất cả mọi người đều có thể vào Thế Giới ảo để học phương pháp tiến hóa.”
Hứa Cảnh Minh nói, “Chờ đến khi trở thành sinh mệnh tinh không, chúng ta mới thực sự có tư cách tiếp xúc với thế giới bên ngoài.”
Liễu Hải gật đầu: “Đời ta đã từng gặp rất nhiều chuyện cũng có không ít trải nghiệm. Ta hiểu rất rõ một đạo lý! Tự mình trở nên mạnh mẽ hơn mới là quan trọng nhất. Sống phụ thuộc vào bên ngoài thì không thể dài lâu.”
Hứa Cảnh Minh đồng ý: “Nếu phải rớt lại phía sau, thì chúng ta sẽ phải chịu đòn.”
“Trái Đất rất nhỏ yếu, chúng ta được xem như là những người có thiên phú, cho nên càng phải cố gắng hơn nữa.”
Liễu Hải nói, “Con và ta, nếu có thể lên được cấp chín… Có lẽ cũng có thể giúp thực lực của nền Văn minh Trái Đất lớn mạnh hơn.”
“Ừm.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, “Cố lên, cố gắng lên tới cấp chín.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận