Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 792: (Phần 7) Đám phán giảng hoà (2)

“Vậy mà bọn họ lại vội vã tới tìm Hứa tiên sinh như thế.”
“Hiện tại, Hứa tiên sinh rất có uy vọng ở liên minh sao Ngô Câu!”
Các đại biểu trong nền văn minh Trái Đất khẽ bàn tán với nhau rồi đi về phía phòng nghỉ, trước đó, bọn họ đứng ở hành lang chỉ vì muốn gặp Hứa Cảnh Minh.
Mười ba vị lãnh đạo cấp cao của nền văn minh Hắc Nguyệt, dẫn đầu bởi hai sinh mệnh Bản Nguyên, đều đứng dậy nghênh đón Hứa Cảnh Minh.
Ngay khi vừa bước vào phòng họp, Hứa Cảnh Minh đã thấy cảnh này.
“Đại nhân Ngô Minh.”
Ông cụ tóc dài màu đỏ cam mỉm cười lên tiếng.
“Cuối cùng cũng gặp được đại nhân Ngô Minh.”
Murray cũng lên tiếng.
Ngô Minh là biệt danh của Hứa Cảnh Minh trong viện nghiên cứu Nguyên Sơ!
Trong vũ trụ, khi đối mặt với những đại nhân vật tôn quý, bọn họ đều chỉ gọi bằng biệt danh, chứ không dám gọi thẳng tên thật của đối phương.
“Các người tới rất nhanh.” Hứa Cảnh Minh cũng không khách sáo, đi tới ghế rồi ngồi xuống, liếc mắt nhìn 13 người này.
“Mọi người ngồi đi.”
Hứa Cảnh Minh vốn dĩ rất hiếu khách, nhưng trong mắt hắn, nền văn minh Hắc Nguyệt không được tính là khách.
Mười ba vị lãnh đạo cấp cao khẽ run rẫy, vội vàng ngồi xuống theo thứ tự.
“Khi nghe tin đại nhân Ngô Minh đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên, bọn tôi cảm thấy rất vui mừng thay cho toàn thể liên minh sao Ngô Câu. Nhưng sau đó, bọn tôi nhanh chóng phát hiện…. hoá ra nền văn minh Hắc Nguyệt chúng tôi và nền văn minh Trái Đất vẫn còn một số mâu thuẫn nhỏ.”
Ông cụ tóc dài đỏ cam nói: “Thật ra, một sinh mệnh Tinh Không cấp 8 Cipolla của nền văn minh Hắc Nguyệt bọn tôi mới là người thúc đẩy vấn đề khai thác khoáng sản ở nền văn minh Trái Đất, một thành viên trong gia tộc Eyong của ông ta cũng là người phụ trách điều này.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu nghe tiếp.
Quả thực, lượng tài phú mấy nghìn tỷ xu vũ trụ lúc trước của nền văn minh Trái Đất cũng không quá đáng kể trong mắt của ban lãnh đạo nền văn minh Hắc Nguyệt, chỉ một gia tộc ở đó đã có đủ khả năng thúc đẩy vấn đề này.
“Sau đó, Lư Nã Đạc và nền văn minh Trái Đất phát sinh mâu thuẫn với nhau, hắn ta đã trực tiếp liên lạc với nền văn minh Hắc Nguyệt bọn tôi!” Ông cụ tóc dài đỏ cam nói: “Nền văn minh Hắc Nguyệt bọn tôi vốn không được tính là cường đại trong toàn bộ tộc đàn nhân loại, rốt cuộc cũng chỉ là nền văn minh sơ cấp mà thôi! Vì lẽ đó, khi đối mặt với Lư Nã Đạc và những mối đe dọa mà hắn ta có thể mang tới trong tương lai, bọn tôi đành phải lựa chọn rút quân!”
“Bọn tôi không muốn đắc tội Lư Nã Đạc, không muốn xen vào giữa.” Vị lãnh đạo đứng đầu nói.
“Chỉ là không muốn xen vào thôi à?” Hứa Cảnh Minh nhìn ông ta: “Các người quyết định rút quân, đồng thời cô lập nền văn minh Trái Đất, những điều này sẽ dẫn tới hậu quả gì? Đừng nói là các người không biết!”
Mười ba vị lãnh đạo cấp cao trầm mặc một hồi.
Đúng vậy, bọn họ không còn cách nào ngụy biện nữa.
Khi đạt tới cấp bậc này, không có kẻ ngu ngốc nào không biết kết quả của một nền văn minh nhỏ yếu bị cô lập.
“Đây là sai lầm của bọn tôi.” Vị lãnh đạo đứng đầu nói.
“Bọn tôi tới đây để cầu xin sự tha thứ của đại nhân Ngô Minh!” Murray cũng nói.
“Lãnh đạo Đỗ Linh Sâm, lãnh đạo Murray.” Hứa Cảnh Minh nhìn bọn họ: “Hai người cũng là sinh mệnh Bản Nguyên, không cần gọi tôi là đại nhân.”
Sinh mệnh Tinh Không thường gọi sinh mệnh Bản Nguyên là “đại nhân”, đây là đẳng cấp khác biệt, người có địa vị thấp phải gọi người ở địa vị cao là đại nhân.
“Không không không, chúng ta không giống nhau!” Vị lãnh đạo đứng đầu không ngại mặt mũi: “Bọn tôi làm sao có thể so sánh với đại nhân Ngô Minh được!”
Murray nói: “Đại nhân Ngô Minh biết rõ cả quá trình của vấn đề này! Hơn nữa, khi biết đại nhân Ngô Minh ở Trái Đất, mười ba vị lãnh đạo cấp cao của nền văn minh Hắc Nguyệt lập tức tới đây chỉ để cầu xin sự tha thứ của đại nhân Ngô Minh! Đại nhân Ngô Minh hãy tha thứ cho bọn tôi, hãy tha thứ cho nền văn minh Hắc Nguyệt!”
Những vị lãnh đạo còn lại cũng tỏ ra nhún nhường hơn bao giờ hết.
Họn họ là những nhân vật hô mưa gọi gió ở nền văn minh Hắc Nguyệt, nhưng tất cả đều phải cúi đầu vào lúc này.
“Bởi vì sự lựa chọn của các người, nền văn minh Trái Đất vừa bị cô lập trên mọi phương diện, đồng thời cũng lọt vào tầm ngắm của các băng cướp vũ trụ.” Hứa Cảnh Minh lạnh lùng: “Chắc các người cũng biết, một nền văn minh nhỏ yếu rơi vào tình cảnh đó thì sẽ có kết quả như thế nào.”
Khi còn ở vùng đất thần bí, Hứa Cảnh Minh đã trải qua một trăm hoàn cảnh khốn cùng, vậy nên càng hiểu rõ tình cảnh khủng khiếp của nền văn minh Trái Đất khi bị các băng cướp vũ trụ tấn công.
“Đúng vậy.” Mười ba vị lãnh đạo cấp cao gật đầu.
“Bọn tôi bằng lòng trả giá đắt, hy vọng có thể nhận được sự tha thứ của đại nhân Ngô Minh!” Vị lãnh đạo đứng đầu Đỗ Linh Sâm nghiêm túc nói.
Hứa Cảnh Minh không nói lời nào, chỉ lẳng lặng lắng nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận