Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 614: (Phần 5) Một mình xông vào phủ Kỳ Vương (1)

Hứa Cảnh Minh lặng lẽ xuất hiện ở một góc hẻo lánh trong trong phủ Kỳ Vương. Giờ phút này, hắn đeo măt nạ bằng đồng, âm thầm quan sát bốn phương tám hướng, nhìn thấy hình dáng rõ ràng của những khu vực có đèn.
“Trước tiên, mình cần phải điều tra Phí tiểu thư hiện đang bị nhốt ở đâu.”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh thi triển lực lượng tâm linh để dò xét xung quanh,
Lực lượng tâm linh nhẹ nhàng vô hình, lẳng lặng lan toả khắp một khu vực trăm mét.
Khi thi triển lực lượng tâm linh, Hứa Cảnh Minh cũng cần áp dụng một số kỹ xảo đặc biệt, nếu thi triển mạnh mẽ hùng hồn, hắn có thể tấn công vào ý thức tâm linh của kẻ địch, còn nếu thi triển nhẹ nhàng ôn nhu, thì kẻ địch khó lòng phát hiện. Thậm chí, một số người còn sử dụng lực lượng tâm linh để mê hoặc lòng người, thao túng thiên hạ.
“Phần Quang Tuyến” trong truyền thừa “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ” cũng nêu ra rất nhiều kỹ thuật thi triển lực lượng tâm linh vô cùng cao siêu, có thể nói, đó là kỹ thuật cao cấp nhất trong giai đoạn sinh mệnh Tinh Không. Trừ khi lực lượng tâm linh của đối phương cực kỳ mạnh mẽ, nếu không thì khó lòng phát hiện.
“Tuyết rơi?”
Hứa Cảnh Minh trông thấy những bông tuyết bay lả tả trong đêm đen.
Hắn cảm ứng mọi sự vật sự việc trong khu vực trăm mét ở xung quanh, lẳng lặng di chuyển trong phủ Kỳ Vương.
Khi Hứa Cảnh Minh tiến vào phân cục “Đề Hình ti” của Đội vệ binh Huyết Vũ tại Nam phủ, hắn đã xem qua vô số hồ sơ, biết được bố cục của vài nơi như phủ Yến Vương, phủ Lương Vương, và tất nhiên là phủ Kỳ Vương.
“Tuyết rơi rồi!”
Một lính gác ngẩng đầu nhìn trời: “Mình còn phải trực thêm sáu tiếng nữa! Nếu tuyết ngày càng nặng hạt, đêm nay mình sẽ thảm bại lắm đây!”
Lực lượng an ninh trong phủ Kỳ Vương bao gồm lính tuần tra và lính cố định, thậm chí còn có cả một số lính gác ngầm.
Lính cố định thì phải đứng tại vị trí của mình, cho dù là trời mưa hay trời tuyết!
“Nếu mình đạt tới cảnh giới cấp hai, thì có thể nằm trong phòng mà sung sướng ăn uống, cần gì phải chịu khổ như thế này?”
Tên lính gác này đang nghĩ ngợi linh tinh, một bóng người đột nhiên xuất hiện từ phía sau, hắn ta chợt cảm nhận một cú va đập ở gáy mình, hai mắt lập tức tối sầm rồi ngã khuỵu xuống đất.
Hứa Cảnh Minh kéo tên này vào căn phòng bên cạnh, sau đó đóng cửa lại.
“Hả?”
Lính gác ngơ ngác tỉnh lại, phát hiện mình nằm dưới đất, một người áo xanh đeo mặt nạ đang nhìn chằm chằm hắn.
“Ta, ta sao thế này?”
Hắn hoảng sợ phát hiện mình không thể cử động bất cứ cái gì ngoại trừ đầu của mình.
“Ngươi chỉ tạm thời không nhúc nhích được thôi.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Ta hỏi cái gì, thì ngươi phải ngoan ngoãn trả lời cái đó. Nếu không, ngươi sẽ mãi mãi bất động cả đời!”
“Ta nói ta nói!” Lính gác nói ngay: “Ta nói hết, ngươi đừng giết ta!”
Gào to kêu cứu? Chắc chắn vừa mới gào đã bị giết!
“Phí tiểu thư đang bị giam ở đâu trong phủ Kỳ Vương?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Trong điện chính!”
Lính gác vội nói: “Đêm nay, vương gia mở tiệc ở điện chính để chiêu đãi Phí tiểu thư!”
“Tiệc chiêu đãi Phí tiểu thư?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“Rất nhiều người trong vương phủ biết chuyện này!”
Lính gác nói ngay.
“Được.” Hứa Cảnh Minh gật đầu, sau đó đưa tay để ấn một cái vào gáy lính gác rồi vận dụng một chút sức mạnh, đối phương lại lập tức ngất đi.
Các cao thủ có khả năng kiểm soát cơ thể ở cấp độ tế bào đều biết rõ cách thức khiến cho người ta tê liệt hoặc hôn mê.
“Ngủ thêm mấy tiếng đi.”
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn tên lính gác một chút rồi lập tức bước ra ngoài, đồng thời đóng cửa lại. Sau đó, hắn tìm được một tên lính cố định đang đứng gác ở hành lang, sau đó lại tra hỏi đối phương một lần nữa, đồng thời nhận được đáp án giống hệt.
Nhiều người trong phủ Kỳ Vương biết rõ vương gia đang mở tiệc chiêu đãi Phí tiểu thư.
“Mở tiệc chiêu đãi Phí tiểu thư sao? Tên Kỳ Vương này đang muốn làm gì?” Hứa Cảnh Minh có chút nghi hoặc, lẳng lặng chạy tới điện chính, sau đó thi triển lực lượng tâm linh để cảm ứng sự vật sự việc trong phạm vi trăm mét để tránh né vài tên lính gác trong tối lẫn ngoài sáng.
Đây cũng là lý do hắn tới một mình, dưới sự canh gác cẩn mật của phủ Kỳ Vương, càng có nhiều người, càng dễ bị bại lộ.
“Điện chính.” Hứa Cảnh Minh thấy được điện chính sáng choang huy hoàng rất nhanh.
Bên trong điện chính.
Những ngọn nến thô to toả sáng lộng lẫy, chiếu rọi toàn bộ điện chính tựa như ánh sáng ban ngày.
“Phí tiểu thư, thức ăn của phủ Kỳ Vương chúng ta như thế nào, có hợp khẩu vị của ngươi không?”
Kỳ Vương ngồi ghế chính, mỉm cười nhìn Phí Tâm Lan bên dưới.
Hắn ta càng khách sáo, Phí Tâm Lan càng lo lắng.
Trong khoảng thời gian gần đây, nàng đã trải qua không ít chuyện, huynh trưởng Phí Thanh đã bỏ mạng, phụ thân thì mất tích, một vài thế lực phản nghịch cũng rục rịch xuất hiện, nhưng nhờ vào sức uy hiếp của Minh viện trưởng, nàng vẫn có thể sống yên ổn. Tuy nhiên, nàng cũng cảm giác được nhiều đồng môn và lính gác trong Võ viện đang giữ khoảng cách với mình.
Trước kia, nàng lúc nào cũng có người để dựa vào, cho dù là ở thành Lan Nguyệt hay khi đi tới Đế Đô. Dọc đường đi, nàng cũng có thể núp dưới sự che chở của phụ thân và hộ vệ.
Nhưng bây giờ, nàng không còn ai cả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận