Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1112: (Phần 9) Nhập môn “Bát Phương Đồ” (3)

Hứa Cảnh Minh lúc thiếu niên cầm trường thương trong tay, đứng vững vàng ở trên đài, phấn kích vẫy tay về phía dưới.
“Là con trai của ta, đó là con của ta” Cha Hứa, mẹ Hứa hưng phấn nhảy nhót trên khán đài, ông cụ Hứa cũng vui vẻ cười đến lộ cả hàm răng.
Hứa Cảnh Minh có thể cảm nhận được sự kinh hỉ và kích động chính mình ở thời kỳ thiếu niên.
Đó là khi hắn còn học trung học, lần đầu tiên đạt giành được chức vô địch quốc gia của giải thi đấu dành cho học sinh cấp ba, cho nên mới hưng phấn đến nhường này.
Sau khi đổ nhiều mồ hôi như vậy, thì rốt cuộc cũng trở thành quán quân toàn quốc…
Đủ loại sự kiện vui vẻ từ thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành.
Từ những niềm vui nho nhỏ, bao gồm những điều nhỏ nhặt không đáng chú ý nhưng tràn đầy hạnh phúc trong cuộc sống.
Cho đến một số niềm vui lớn lao, ví dụ như lúc theo đuổi chức vô địch quốc gia, trúng tuyển đội tuyển quốc gia, đứng trên sân khấu giải thi đấu thế giới, lần thứ nhất chiến thắng giải thi đấu trên thế giới… hoặc như thời điểm bắt đầu yêu đương cùng với Miểu Miểu…. Những niềm vui ấy làm cho cuộc sống càng thêm mê người, càng thêm đáng nhớ.
Tất cả niềm vui nho nhỏ và lớn lao trong quãng đời hơn hai nghìn năm vừa qua của Hứa Cảnh Minh dần dần được cảm thụ theo một trật tự duy nhất, phảng phất như từng lớp từng lớp “thủy triều cảm xúc” đánh thẳng vào tâm linh của hắn, khiến cho hắn thật sự hiểu được… thế nào là “vui sướng”
Hứa Cảnh Minh khi còn là đứa trẻ đang chăm chỉ làm bài tập trên bàn, cuối cùng cũng đã giải xong một câu toán phép cộng trừ cuối cùng, liền vô cùng phấn chấn mà cầm bài vở chạy ra ngoài: “Cha ơi, cha ơi, con làm xong rồi, con làm xong bài tập rồi”
“Ồ”
Cha Hứa đang xem chương trình truyền hình ở trong phòng khách, bèn mỉm cười tủm tỉm: “Nếu làm xong bài tập về nhà, thì đi luyện một bộ quyền trước đi”
“Dạ. Hứa Cảnh Minh liền lập tức luyện tập bộ quyền pháp theo thói quen.
Sau khi luyện quyền suốt năm phút, hắn lập tức nhìn sang quang ảnh với đôi mắt rực lửa.
“Xem phim hoạt hình thôi”
Cha Hứa đáp ứng nói.
Lúc này, mẹ Hứa đẩy cửa đi vào: “Cảnh Minh a, con đã có điểm kiểm tra chưa?” Nói xong, bà lập tức tìm được một bài thi ngữ văn từ bên trong cặp sách của Hứa Cảnh Minh.
“Cái gì, mới 85 điểm?” Mẹ Hứa tức giận quát lên.
Hứa Cảnh Minh hoảng sợ bất an.
” Lam thiên đích lam, mẹ dạy con bao nhiêu lần rồi? Đây là chữ thảo đầu*, sao con lại viết chữ trúc đầu?” Mẹ Hứa nhìn xem bài thi, hét lên: “Nhanh tới đây cho mẹ”
(câu ‘Lam thiên đích lam, chữ lam H bên Trung có chữ thảo “ trên đầu và chữ giam “n, mà trong chữ giam Hàn có từ một nét chữ trúc J.)
Hứa Cảnh Minh chỉ có thể chạy đến bên mẹ mình.
“Rối tinh rối mù, rối tinh rối mù, ngay cả 90 điểm cũng không đạt được? Thầy giáo con đã nói rồi, 43 trong số 50 người trong lớp con đạt kết quả trên 90 điểm! Vậy mà con chỉ có 85 điểm, đứng từ dưới đếm lên?” Mẹ gào thét lên.
Hứa Cảnh Minh rơm rớm nước mắt.
“Còn có mặt mũi khóc lóc sao?” Mẹ càng tức giận hơn.
“Anh vừa rồi đã đồng ý với Cảnh Minh, con chỉ cần làm xong bài tập toán học thì sẽ được xem phim hoạt hình”
Cha Hứa đi tới, thấp giọng nói.
“Làm xong bài tập toán, nhưng vẫn còn chưa làm xong bài tập ngữ văn! Cảnh Minh, mau đi vào phòng” Mẹ Hứa nắm lỗ tai Hứa Cảnh Minh, kéo hắn vào trong phòng.
Giờ khắc này, Hứa Cảnh Minh cũng không ngăn nổi nước mắt nữa.
Đã không được xem phim hoạt hình.
Còn phải làm bài tập ngữ văn.
Tức nha!
Nhưng không có cách nào phản kháng!
“Ha ha…” Hứa Cảnh Minh cảm nhận được tất cả những điều này, liền bật cười khanh khách. Vào thời điểm đó, bản thân hắn quả thực rất tức giận, rất ủy khuất, rất không cam tâm…
....
Vào thời điểm hắn đối luyện thương pháp, đồng đội cố ý sử dụng ám chiêu, khiến cho hắn thụ thương nghiêm trọng.
Hay những giai đoạn hắn chuyên chú vào thương pháp, từ đó sa sút điểm số trên trường, cho nên bị thầy giáo răn dạy. . .
Hoặc như lần đầu tiên hắn bị bạn bè quỵt tiền không trả, bị cho vào sổ đen, bị bịa đặt nói xấu ở bên ngoài…
Từng đoạn từng đoạn trải nghiệm lần lượt xuất hiện.
Từ một số cơn giận vụn vặt, cho đến các những phẫn nộ to lớn trong cuộc sống!
Ví dụ như những lúc cảm thấy bị oan uổng, bèn hùng hổ gầm thét với huấn luyện viên, tự ý rời khỏi đội trường…
hoàn toàn tàn phế…
Hay như thời điểm nhìn thấy đồng đội sớm chiều gắn bó với mình bị chơi xấu trong cuộc tỷ thí võ thuật, trở nên Cũng như khi chính mình bị gãy chân, cả ngày đắm chìm trong sự tuyệt vọng, phẫn nộ, căm hận,...
Còn có giai đoạn chủ động lâm vào biển khổ, trải qua từng đoạn ký ức sân hận dữ dội tột độ, từ đó mới bắt đầu tàn sát vô số con người.
“Cái gì là vui vẻ? Cái gì lại là giận dữ?”
Hứa Cảnh Minh dần dần trải qua tầng thứ nhất trong không gian phụ trợ tu luyện của quyển sách, nhưng vẫn duy trì tâm trí bình thường trong suốt quá trình.
Dù sao thì hắn cũng sớm đạt tới trạng thái “tâm như hoa sen”, vậy nên có thể dễ dàng tu luyện tầng thứ nhất của Bát Phương Đồ.
Nửa năm sau đó, Hứa Cảnh Minh cuối cùng đã luyện thành bí pháp cảm xúc “hỉ nộ” ghi lại bên trong Bát Phương Đồ.
Ngay cả đối với sinh mệnh Cao Duy, hỉ nộ cũng là cảm xúc thường thấy nhất.
Vì đó mà vui vẻ, vì đó mà phẫn nộ?
Hai loại cảm xúc này cũng là ngưỡng của nhập môn “Bát Phương Đồ”.
“Hử?”
Tại hành tinh trụ sở của viện nghiên cứu Nguyên Sơ, tĩnh thất bên trong nơi ở của Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh ngắm nhìn một ngọn lửa Tịnh Liên vô cùng thâm thúy bốc lên đầu ngón tay, liền cảm thán: “Đột phá tầng thứ hai của “Ngọn Lửa Tịnh Liên”
Sau khi nắm vững bí pháp cảm xúc “hỉ nộ”, việc tu luyện “Ngọn Lửa Tịnh Liên” rõ ràng dễ dàng hơn nhiều.
1348 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận